Dung Yên cầm theo nửa bình rượu thuốc với hai cái chén qua.
“Mẹ, mẹ cũng uống một chén đi, rượu thuốc này rất tốt với cơ thể.”
Mẹ Dung vốn không muốn uống, nhưng chén rượu con gái đưa tới vô cùng thơm, làm bà không từ chối nổi.
“Không phải con nói đây là rượu thuốc sao? Sao không có mùi thuốc?”
Giống như những loại khác thì sẽ có mùi thuốc cực kì nồng.
Dung Yên: “Con thả thêm mấy loại dược liệu quý, sau đó xử lý qua một chút, cho nên mùi sẽ không nồng lắm, nhưng mà vẫn có thể cảm nhận được, mẹ thử nhấm nháp kĩ một chút là sẽ thấy.”
Dung Văn Minh có một chút gấp không chờ nổi cẩm lấy chén, một ngụm hết sạch, sau đó hai mắt sáng ngời.
“Rượu thuốc này uống ngon thật đấy.”
Chẳng kém gì mấy loại rượu bình thường ông ấy uống.
Cùng lúc đó, ở Kinh thị, Tần gia.
“Thế nào? Chúng nó thi thế nào?” Ông Tần vội vàng hỏi.
Từ lúc biết chuyện cháu trai với cháu dâu thi đại học, ông vẫn luôn chú ý đến thành tích của hai người.
Ông đương nhiên là hy vọng họ có thể thi đậu đại học ở Kinh thị, như vậy người một nhà đều có thể chuyển đến đây, mấy đứa cháu trai cháu gái cũng có thể về nhà.
Tần Chân nhìn bộ dáng sốt ruột của lão gia tử, trên mặt đều là tươi cười: “Bọn họ thi vô cùng tốt, một người là Trạng Nguyên tỉnh, một người thi được hạng hai.”
Ông Tần nghe vậy, phản ứng đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó vội vàng hỏi lại: “Cháu nói thật sao?”
Tần Chân gật đầu: “Đúng vậy.”
Ông Tẩn nghe thấy đáp án khẳng định của anh liền kích động cười to: “Thật tốt quá, ông biết ngay là cháu trai ông giỏi nhất mà, không ngờ thằng bé có thể thi được thành tích tốt như vậy, thật là tổ tông hiển linh…..Trạng Nguyên tỉnh, đấy cũng không phải vị trí người bình thường có thể đạt được đâu, chờ sau khi bọn họ đến đây thì chúng ta phải ăn mừng một bữa mới được, để cho tất cả mọi người đều biết ông có một đứa cháu trai và cháu dâu ưu tú đến như vậy!”
Ông hai Tần cũng kích động gật đầu: “Đúng vậy, phải chúc mừng thật tốt, hay là chúng ta đi tiệm cơm quốc doanh đặt bàn đi, thứ nhất là để chúc mừng chúng nó…..Thứ hai là để chúng nó chính thức nhận tổ quy tông.”
Có con cháu ưu tú như vậy, Tần gia bọn họ cũng coi như là không có xuống dốc.
“Giỏi thật đấy!” Tần Hướng Nam cũng thấy vui thay cho đứa cháu trai này, xem ra hai vợ chồng son chúng nó đều là người vô cùng thông minh.
“Cũng không biết bao giờ bọn họ đến đây, chắc cũng nhanh thôi…..Bây giờ thì bác cả không cần lo lắng Tần Dã không về kinh rồi.” Tần Hướng Bắc ha ha cười nói.
Tần Chân:....
Nhìn bộ dáng vui mừng của những người này, anh không khỏi có chút há hốc mồm.
Sao bây giờ tất cả đều đang thảo luận chuyện em họ anh thi được Trạng Nguyên tỉnh rồi? Là tại anh nói không rõ ràng sao? Nếu không sao lại có hiểu lầm lớn như vậy?
Vì thế vội vàng hô to một câu: “Mọi người chờ một chút, sai rồi, hiểu sai rồi….”
Tần Hướng Nam trừng mắt với con trai nhà mình: “Cái gì sai rồi? Nói chuyện ấp a ấp úng, mau nói rõ ràng cho cha!”
Tần Chân không muốn để bọn họ hiểu lầm, vì thế nhanh chóng giải thích: “Người thi được Trạng Nguyên tỉnh không phải là em họ…..Mà là vợ của em họ. Tần Dã mới là người thi đạt hạng hai, em ấy là chuyên ngành kinh tế của đại học Bắc Đại, còn em dâu là chuyên ngành y của đại học Bắc Đại”
Người Tần gia:....
Chà, vị cháu dâu chưa được gặp kia đúng là lợi hại.
“Quả nhiên, phụ nữ không hề thua kém đàn ông, thi tốt lắm, thi tốt lắm!” Ông Tần nhanh chóng phản ứng lại, không chút keo kiệt khen ngợi.
Những người khác cũng có hơi xấu hổ, nhưng sau đó liền đổi giọng khen cực kì nhanh.
Chỉ có Tần Hướng Nam hung tợn trừng mắt với đứa con trai không đáng tin cậy của nhà mình: Nhìn bản lĩnh của con xem, đến lời cũng nói không rõ.
Sau đó ông bảo: “Hay là ngày mai đi gửi một cái điện báo đi, hỏi xem khi nào họ sẽ trở về?”
Tần Chân vội vàng nói: “Con thấy không cần đâu, bọn họ chắc chắn đã sớm tính được thành tích của mình như thế nào rồi, nhất định sẽ sớm lên lịch trở về, bây giờ nếu chúng ta gửi điện báo qua, có khi điện báo chưa gửi đến mà họ đã lên đường rồi.”
Ông Tần suy nghĩ rồi nói: “Vậy thì không gửi nữa, nhưng mà tranh thủ sửa lại nhà bên này đi, để bọn họ đến một cái liền có thể ở ngay.”
Lão gia tử chỉ hận không thể nhìn thấy mấy đứa cháu của mình ngay lập tức, nhưng bây giờ cho dù ông sốt ruột thì cũng không còn cách nào, cháu trai cả rốt cuộc không phải lớn lên ở bên cạnh, chung quy vẫn sẽ có xa cách, nếu không dưới tình huống như vậy thì nhất định cháu trai sẽ phát điện báo qua nói trước với ông ấy.
Ngay sau đó lão gia tử lại tự an ủi chính mình, không sao, ngày tháng còn dài, người một nhà ở chung với nhau, m.á.u mủ tình thâm…..Sớm muộn cũng sẽ có tình cảm thôi.
Bên này, 10 ngày chậm rãi trôi qua, Tần Dã đã mua được vé xe lửa.
Lúc anh mang mấy cái vé xe về nhà, Dung Văn Minh có nhìn xem, lập tức kinh ngạc: “Đây là phiếu giường mềm?”
Loại phiếu giường mềm này không hề dễ mua đâu.
Dường như Tần Dã nghe thấy nghi hoặc của cha vợ, lập tức giải thích: “Cha, đây là do lần trước con gặp Lục đội, anh ấy biết chúng ta muốn đến Kinh thị cho nên đã giúp con mua phiếu này.”
Nếu để tự anh đi mua khẳng định sẽ không mua được, cho nên lúc ấy Lục đội nói để anh ấy giúp thì anh đã không từ chối.