Sau khi nói ra những lời có vẻ rất tôn trọng Dung Văn Minh, anh ta quay người rời đi với dáng vẻ có chút chật vật.
Dung Văn Minh nhìn bóng dáng rời đi của anh ta rồi thu ánh mắt lại, không hề để chuyện mới vừa xảy ra ở trong lòng.
Những người khác cũng không phải người nhiều chuyện, cho dù bọn họ có tò mò hơn nữa thì cũng sẽ không hỏi nhiều.
Dung Văn Minh mua một chiếc giường cũ lớn, trả mười một đồng, “Người anh em, tôi cho cậu địa chỉ nhà tôi rồi, lát nữa cậu giúp tôi chuyển về nhà nhé, người nhà tôi đều ở nhà cả.”
Người bán hàng là một người đàn ông cao to, anh ta gật đầu rất sảng khoái.
“Được, tôi sẽ chuyển đến nhà chú ngay bây giờ.”
“Vậy thì cảm ơn nhiều!” Dung Văn Minh nói xong liền rời đi.
Ông ấy còn phải đi dạo vài nơi nữa, còn phải mua rất nhiều thứ nữa đó……
Điều mà Dung Văn Minh không chú ý đến chính là có một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau lưng ông ấy,
Mặc dù Dung Toàn Côn bị mất mặt ở chợ đồ cũ, nhưng anh ta cũng không rời đi như vậy, mà lại đi theo sau lưng Dung Văn Minh.
Lúc anh ta nhìn thấy Dung Văn Minh lại vào cửa hàng bách hóa mua một đống đồ…… Lại đến cửa hàng thịt mua một đống……
Anh ta đi theo cho đến khi Dung Văn Minh trở về nhà.
Dung Toàn Côn đương nhiên không cam lòng rời đi như vậy, cho nên đã hỏi những người hàng xóm lâu năm ở gần đó... Đương nhiên, đối tượng được hỏi là những người không hòa hợp với gia đình Dung Văn Minh.
Bên này, mẹ Dung nhìn thấy Dung Văn Minh mua nhiều đồ như vậy về nhà, bà ấy cũng không nói gì thêm, chỉ hỏi: “Lão Dung, ông mua cái giường kia bao nhiêu tiền vậy?”
“Bảo người ta chuyển đến đây…… Cộng lại khoảng mười đồng.” Dung Văn Minh vừa nói giá cả thì mẹ Dung liền có chút đau lòng, “Sao lại đắt như vậy? Sắp bằng mua giường mới luôn rồi.”
Dung Văn Minh nở nụ cười nói: “Chuyện này bà ai rồi, cái giường kia tốt lắm, chất liệu gỗ cũng là loại rất tốt…… Tuyệt đối xứng đáng với giá tiền này, hơn nữa bà không thấy sao? Cái giường kia mới đến chín phần đó.”
Mẹ Dung nghĩ lại, cái giường được chuyển đến đây đúng là vẫn còn rất mới.
Thôi vậy, dù sao cũng đã mua rồi, hơn nữa cũng đã lắp ráp xong rồi, vậy còn có thể trả lại được sao?
Dung Văn Minh lại nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, tôi gặp Dung Toàn Côn ở chợ đồ cũ.”
Mẹ Dung đã hơn nửa năm không nghe thấy cái tên này, lần này nghe thấy, bà ấy gần như không nhớ nổi đó là ai.
“…… Cậu ta nói gì vậy?”
Bà ấy không hề che giấu sự chán ghét trong mắt mình.
Bây giờ bà ấy hoàn toàn không có chút thiện cảm nào với gia đình kia, tốt nhất là cả đời này hai gia đình đừng bao giờ qua lại với nhau.
Cũng đã cắt đứt quan hệ, còn sáp lại gần làm gì chứ?
“Không có gì, chỉ là nhìn thấy tôi cho nên đến chào hỏi thôi.” Dung Văn Minh cũng biết vợ mình không thích cả nhà lão nhị, cho nên cũng không nói nhiều.
Mẹ Dung hừ một tiếng, “Chào hỏi cái gì? Sợ là cậu ta đang thắc mắc sao ông còn chưa c.h.ế.t đó!”
Đừng trách bà ấy nói chuyện gay gắt như vậy, mà thực sự là những chuyện tồi tệ mà gia đình kia làm đã làm khiến bà ấy rất khó chịu.
Người vẫn còn chưa c.h.ế.t mà đã tính kế cướp đoạt nhà bọn họ rồi.
Lùi lại một bước, cho dù Lão Dung có chết, vậy thì căn nhà này cũng sẽ để lại cho con gái của bọn họ, sao có thể để lại cho gia đình sói mắt trắng kia được chứ?
A, người rất xấu, nhưng suy nghĩ lại rất đẹp.
Dung Văn Minh nhìn thấy bà ấy khó chịu thì vội vàng nói: “Đừng nhắc đến bọn họ nữa…… Bà tức giận không phải là cho bọn họ mặt mũi sao? Đúng rồi, nhà cửa đã thu dọn xong chưa? Còn cần phải làm gì nữa không? Để tôi làm cho.”
“Việc dọn dẹp cũng gần xong rồi, nhưng bữa tối vẫn cần phải nấu, ông đi rửa hết đồ ở trong bếp đi, sau đó thì nhóm lửa, lát nữa tôi sẽ nấu cơm.”
Bây giờ mẹ Dung sai khiến chồng bà ấy mà không hề có chút áp lực nào cả.
“Được.” Dung Văn Minh đồng ý vô cùng sảng khoái.
Mẹ Dung có rất nhiều việc phải làm, quét dọn nhà cửa sạch sẽ, bà ấy còn phải sắp xếp lại những thứ bà ấy đem về đây nữa.
Hơn phân nửa quần áo đều được gửi đến đây qua đường bưu điện, lúc này còn chưa tới.
Nhưng củi gạo mắm muối…… Dùng trong nhà lúc trước, dù sao thì trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không về đại đội Tần gia nữa, cho nên những thứ đó và cả đồ ăn đều được đem theo đến đây.
Bây giờ thời tiết nóng nực, nếu không sắp xếp lại trước thì sẽ bị hỏng mất.
Bên này, Tần Dã và Dung Yên đang lắp ráp giường ở trong phòng trên lầu.
Dung Yên nhìn thấy chiếc giường lớn được lắp ráp xong thì không nhịn được giơ ngón tay cái với Tần Dã: “Làm tốt lắm.”
Tần Dã được vợ khích lệ, tâm trạng của anh đương nhiên rất vui vẻ.
“Chuyện này đơn giản thôi, chỉ cần lắp ráp lại là được rồi.”
“Giường này đủ lớn rồi nhỉ? Anh có thích không?” Dung Yên trêu chọc.
Ba cô tìm được cho cô một chiếc giường lớn dài một mét tám, chuyện này thật sự khiến cô rất ngạc nhiên.
Tần Dã nghe thấy câu này thì trong đầu hiện ra hình ảnh nào đó…… Vành tai anh đỏ bừng với tốc độ nhanh như chớp.
“…… Được!”
Nhưng, dường như anh thích chiếc giường nhỏ hơn.
Thật ra chiếc giường ban đầu của vợ anh khá tốt.
Bởi vì anh thích chen lấn với vợ anh.
Đương nhiên, anh sẽ không nói ra suy nghĩ này.