Mục lục
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dung Yên từ trong phòng đi ra nhìn về phía mẹ cô, “Họ đi đâu thế?”

Mẹ Dung: “Hình như là Tiểu Tần cần dùng tới dụng cụ gì đó nên đi cùng ba con đến xưởng máy móc nông nghiệp mượn đồ.”

“Anh ấy muốn làm cái gì?” Dung Yên có chút tò mò.

Mẹ Dung lắc đầu, “Không biết, Tần Dã mua một ít phế liệu đặt ở trong sân, không biết dùng làm cái gì.”

Dung Yên nghe thấy câu này không khỏi nhìn ra sân, quả nhiên chỗ đó đặt một đống phế liệu, thật ra cô cũng nhìn không ra là dùng để làm gì.

Vì thế cô thu ánh mắt lại, “Mẹ, buổi tối ăn gì vậy?”

Mẹ Dung liếc mắt nhìn cô một cái, “Con cả ngày mở mắt ra là ăn, nhắm mắt lại cũng ăn.”

Dung Yên cười tủm tỉm, không hề tức giận vì lời nói này của bà ấy.

“Làm người không phải chỉ có ăn với uống sao?”

Mẹ Dung:……

Con tuổi còn trẻ như vậy, có thể có chút lòng cầu tiến được hay không, nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại, hình như lời này cũng đúng, làm người còn không phải là chỉ ăn với uống sao?

Bà ấy có cảm giác bản thân suýt chút nữa bị đẩy vào vũng lầy.

Trừng mắt nhìn lại, “Nếu ai cũng giống như con, vậy thì còn ai tích cực làm việc nữa?”

“Mẹ, mẹ đừng đẩy con đi quá xa nữa, ăn uống vui chơi này là mục đích cuối cùng, mẹ cho rằng cái này dễ dàng đạt được sao?”

“Nếu như không có tiền, lấy gì ăn uống vui chơi, hóng gió tây bắc để ăn uống vui chơi sao? Còn không phải phải cố gắng kiếm tiền, vì thế đây là một loại động lực cho mục tiêu cuối cùng này.”

Mẹ Dung bị cô nói đến chóng mặt, tức giận liếc mắt nhìn cô: “Con chỉ được cái ngụy biện, thôi bỏ đi, mẹ nói không lại con, không nói chuyện với con nữa.”

“Cho nên, buổi tối ăn cái gì?” Dung Yên cười tủm tỉm quay lại chủ đề này.

“…… Có cái gì thì ăn cái đó, không được chọn món.”

Dung Yên: “…… A, bây giờ mẹ nóng nảy hơn nhiều! Dần không còn kiên nhẫn đối với con nữa! Xem ra con đang nhận phải nguy cơ từ gia đình mình, địa vị đáng lo ngại.”

Đánh con gái được không?

Khóe mắt thoáng nhìn Tần Dư cách đó không xa.

Nhắm mắt, thôi bỏ đi, vẫn nên chừa chút mặt mũi cho cô, dù sao cũng là con ruột…… Con ruột……

Đúng lúc này, truyền tới tiếng của thím Kim hàng xóm, “Mẹ Yên Yên……”

Người chưa tới, tiếng đã truyền tới, chỉ một lát sau, người đã vào tới cửa.

Mẹ Dung lập tức đi ra ngoài, hai người đứng ở sân, “Thím Kim, có chuyện gì vậy?”

“Mẹ Yên Yên……” Thím Kim liếc nhìn về phía Dung Yên đang ngồi trong phòng chính, sau đó tiến lại gần mẹ Dung hơn, thấp giọng hỏi: “Mẹ Yên Yên, Yên Yên tài giỏi, con bé có trị được cho người lâu không có con không?”

“Cái này —— tôi cũng không rõ, hay là, để tôi đi hỏi Yên Yên giúp thím một chút!”

Quan hệ của hai gia đình họ rất tốt, chuyện ông Dung được con gái chữa khỏi, những người hàng xóm khác có thể không biết, nhưng thím Kim hàng xóm bên cạnh lại biết được, chỉ là trước đây không nói ra mà thôi.

“Được rồi, vậy bà hỏi giúp tôi một chút.” Thím Kim rất vui mừng, tuy nhiên ngay sau đó lại do dự một chút, “Nếu không được thì cũng không sao cả.”

“Để tôi hỏi trước.” Mẹ Dung còn chưa quay lại thì Dung Yên đã đứng dậy đi ra.

“Thím, xem cho ai vậy? Cháu phải gặp người đó mới phán đoán được, người vẫn chưa xem qua thì làm sao làm được.” Thính giác của cô khá tốt, vì vậy liền nghe thấy hai người nói chuyện.

Còn thím Kim lại rất vui vẻ, “Là cháu gái của tôi, con bé đã lấy chồng được bốn năm, đến bây giờ bụng cũng không có chút động tĩnh nào, chúng tôi nóng ruột muốn chết.”

Nếu như phụ nữ mà không sinh được con thì sao được chứ? Mẹ chồng đó của cháu gái bà ngày nào cũng làm khó dễ.

“Muốn sinh con, dù nôn nóng cũng không ích gì, đôi khi, có lẽ cũng không phải vấn đề ở phụ nữ, cũng có khả năng là vấn đề ở người đàn ông.” Chuyện sinh con lại không phải chuyện của một người, tại sao lại chỉ đổ cho phụ nữ?

Khi thím Kim nghe thấy cô nói lời này thì vô cùng sửng sốt: “…… Cái này, sao người đàn ông lại có thể có vấn đề?”

Bà sống lâu như vậy mà chưa từng nghe nói vậy.

Dung Yên nhướng mày: “Đương nhiên rất nhiều người đàn ông không thể có con, chỉ là bọn họ luôn không muốn kiểm tra, vì thế đều đổ lỗi chuyện không sinh được con lên người phụ nữ, còn một số ít người vì thể diện đàn ông, nên âm thầm chịu đựng.”

Thím Kim:……

Ôi! Lại còn có chuyện kiểu như vậy à, đúng là chưa từng nghe thấy.

Được rồi, đúng là có một số ít đàn ông cơ thể có vấn đề không thể sinh con.

“Vậy, phải kêu hai người họ đến đây sao?”

Sắc mặt có chút khó xử, dù sao nhà chồng của cháu gái bà cũng không dễ đối phó, nếu bà mẹ chồng đó biết bà dụ dỗ con trai bà ta đến đây xem bệnh, không chừng sẽ nổi cơn tanh bành.

Dung Yên nhìn thoáng qua nét mặt của thím Kim “…… Trước tiên để cháu gái thím đến đây xem kỹ rồi nói sau, hiện giờ chưa nhìn thấy người, cũng chưa chẩn bệnh, thì cũng không thể nói là ai có vấn đề, đương nhiên, còn có một số người, có khả năng là vì nhiều vấn đề liên quan đến cơ thể nên mới chậm có con”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK