Mục lục
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn nữa, căn nhà này sau này chắc chắn sẽ tăng giá, hiện giờ mua sớm…… Đợi sau này sẽ kiếm được rất nhiều.”

Đây là do trong tay cô không có tiền, nếu mà có tiền thì cô còn muốn mua thêm mấy căn tứ hợp viện đấy!

Mẹ Dung nhìn về phía con gái nhà bà ấy, “Con lợn rừng đấy giá bao nhiêu, sao ngày nào cũng bắt được……”

Nếu ngày nào cũng có…… Vậy chẳng phải phát tài to rồi sao?

Đúng là tuổi trẻ thích nằm mơ.

Dung Yên lập tức nói: “Hiện giờ đã đến mùa xuân, nhưng đừng xem thường năng lực sinh sản của lợn rừng, chỉ cần vận may tốt gặp được thì Tần Dã sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”

Trên núi đúng là rất nhiều lợn rừng, bởi vì người của thôn nhà họ Tần ít khi lên núi đi săn.

Đoán chừng đợi đến khi thời tiết ấm áp hơn chút, những con lợn rừng đó có thể tụ tập thành đàn xuống núi gây hại cho đồng ruộng.

Mẹ Dung:……

Còn Dung Văn Minh lại có hơi tiếc vì với sức khỏe hiện giờ của ông ấy thì không thể tham gia.

Nếu không, có ông ấy và con rể cùng làm thì sẽ tốt hơn nhiều.

Thời trước, bất luận là kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g hay b.ắ.n tên của ông ấy đều rất giỏi.

Ôi, cái cơ thể nát này bây giờ……

Tần Dã được vợ nhà anh công nhận, anh vô cùng hào hứng.

Mẹ Dung nhìn dáng vẻ hào hứng của họ, nhịn không được giội một gáo nước lạnh.

“Ban ngày Tiểu Tần phải làm việc, buổi tối lại lên núi, con thật sự cho rằng cơ thể nó làm bằng sắt sao?”

Nói khó nghe một chút…… Trâu bò trong đội sản xuất của người ta cũng không dám làm vậy, ban ngày làm việc xong, buổi tối phải nghỉ ngơi đàng hoàng chứ!

“Mẹ, con không sợ mệt.” Tần Dã rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, anh hận không thể một ngày làm hai mươi giờ.

“Con đừng nghe nó nói, sức khỏe mới là quan trọng nhất, đừng nghĩ rằng tuổi trẻ thì không thèm quan tâm…… Kiếm tiền, sau này từ từ kiếm là được. Được rồi, ăn cơm trước……”

Con vẫn còn chưa sinh được đấy!

Sức khỏe suy sụp còn sinh con như thế nào được?

Tần Dã cũng không cãi lại, anh biết đây là mẹ vợ quan tâm đến anh.

Vì thế trong lòng vẫn có cảm giác rất ấm áp, dù sao từ trước đến bây giờ, anh bị người ta ác ý bài xích rất nhiều, người quan tâm anh giống như mẹ vợ thật sự có thể đếm trên đầu ngón tay, anh hết sức quý trọng.

Anh theo mẹ vợ ra ngoài, cùng vào bếp giúp đỡ.

Dung Yên nhún vai, cô cũng không nói cho họ biết cô thật sự không để chút tiền đó ở trong lòng, dù sao trên người cô còn có bàn tay vàng cực kỳ lớn mà.

“Con gái, cơ thể này của ba có thể hồi phục nhanh hơn không?”

Dung Yên nghe thấy câu này thì có chút kinh ngạc, “Ba, cơ thể này của ba đã hồi phục rất nhanh rồi, ba gấp như vậy làm gì? Từ từ dưỡng đi! Hai năm này, ba đừng nghĩ tới chuyện làm việc.”

Dung Văn Minh:……

Vậy chẳng phải biến ông ấy thành người vô dụng sao?

Chuyện này không thể được.

“Ý ba là, phải mất bao lâu nữa ba mới hết bất lực như bây giờ?”

“Nghỉ dưỡng tốt chắc khoảng vài tháng, ba có thể đi dạo quanh thôn một chút, nhưng mà, nếu thời tiết tốt thì ba cũng có thể ra ngoài đi dạo một chút. Chỉ cần đừng đi lâu quá là được, cái này cũng xem như là rèn luyện hàng ngày, càng giúp ích cho việc hồi phục.”

Dung Văn Minh nghe xong thì trong lòng rất vui mừng.

Hiện giờ cảm giác của ông ấy…… là cơ thể đã khỏe hơn rất nhiều so với lúc đến đây.

Thức ăn giữa trưa cũng khá ngon, sau khi cả nhà ăn xong, Tần Dã đứng dậy định thu dọn chén đũa đi rửa.

Mẹ Dung thấy vậy vội vàng ngăn cản, “Tiểu Tần, con làm gì vậy? Nhanh bỏ xuống.”

Bà ấy nhìn thấy Tần Dã còn muốn nói gì đó, liền dứt khoát đẩy anh ra ngoài, “Bây giờ con đi ngủ một giấc đi, mấy thứ này cũng không cần lo lắng, không đúng, là những chuyện ở trong bếp, chỉ cần có mẹ, thì con đều không cần lo lắng.”

“Đi thôi! Mấy thứ này có mẹ em là được.” Dung Yên đã mở miệng, Tần Dã đành phải đi ra ngoài.

Nhìn người cùng đi ra, tim anh đập có chút mạnh, “Vợ, em cũng về phòng sao? Anh còn có chuyện muốn nói với em……”

Khó khăn lắm anh mới trở về, anh còn chưa ôm cô.

Anh suy nghĩ.

Dung Yên cũng không hỏi anh có gì muốn nói, chỉ đi theo anh trở về phòng.

Hai người một trước một sau mới vừa vào phòng, Tần Dã đã trực tiếp đóng cửa lại.

“Vợ……”

Chữ này trước giờ chưa từng gọi tình cảm chân thành như vậy.

Giọng nói thật sự có điểm quyến rũ, chí ít Dung Yên có cảm giác tim cô có chút tê dại vì tiếng gọi này của anh.

Giây tiếp theo, cô đã rơi vào trong vòng ôm mạnh mẽ.……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK