Thím Kim vội vàng nói: ”Vậy em mau đi đi….”
Mẹ Dung không muốn nghe người khác nói con gái bà trèo cao nữa, con gái của bà viết sách cũng kiếm được cả đống tiền đấy!
Mấy lời vừa nãy bà nói thanh âm không bé chút nào, cho nên mấy người hàng xóm xung quanh chắc chắn cũng nghe được.
Đám người đó chỉ cần nghe thấy đồ điện là đã ghen tị muốn c.h.ế.t rồi.
Mệnh tốt thật đấy, tổ chức lại hôn lễ mà thôi, lại phung phí nhiều tiền của đến vậy.
Mẹ Dung vui vẻ rạo rực đi đến tứ hợp viện, thời điểm bà đẩy cửa đi vào, liền thấy cả nhà đang ngồi trong sân ăn dưa hấu.
“Cô ơi, ăn dưa này.” Tần Dư cơ linh lấy một miếng đưa cho bà.
Mẹ Dung đưa tay nhận lấy: ”Dưa mới mua sao?”
“Đúng vậy, trên đường đến bọn con gặp được, cho nên mua hai quả.” Dung Yên thuận miệng nói bừa một câu.
Mẹ Dung cũng có hơi khát, cho nên cắn hai ba miếng đã hết.
“Phải rồi, vì sao chỉ cần là dưa hai đứa mua đều sẽ ngon như thế nhỉ?” Dưa bà mua không có hương vị thế này.
Dung Yên nghĩ thầm…..Sao có thể giống nhau được? Đây chính là đồ trong không gian của cô, hương vị đương nhiên sẽ có một không hai, ngon nhất trên đời.
“Con gặp được một nông hộ, mẹ không quen đâu, dưa nhà đó trồng ngon.”
Mẹ Dung cũng không quan tâm lắm, tâm trí của bà bây giờ đều là mấy thứ đồ điện trong nhà.
Nhanh chóng ăn dưa xong liền bảo.
“Mẹ vào nhà xem.”
Bà nhấc chân liền đi vào phòng bếp đầu tiên, muốn xem tủ lạnh trước.
“Ai u, cái này đúng là thứ tốt.”
Phòng bếp rất rộng, đủ cho bà mặc sức trổ tài.
“Cái này thật sự có thể làm đông sao? Có bị hỏng không?”
Dung Yên đi theo vào gật gật đầu:”Đương nhiên, tủ bên trên dùng giữ tươi, tủ bên dưới để đông lạnh, là loại có thể kết băng ấy. Mùa hè có thể để thịt vào đó, còn đồ ăn ăn không hết với trứng gà linh tinh thì cứ để tủ mát là được.”
“Thật tốt quá.” Thực ra trong lòng mẹ Dung vẫn có hơi tiếc.
Rốt cuộc thoạt nhìn đây cũng không phải loại có thể chứa rất nhiều đồ.
Mùa hè, bà có thể mua rau ít đi một chút, hôm nào cũng đi mua, còn không sợ không tươi hay sao?
Đồ ăn ăn không hết …..thì làm lạnh ở ngoài giếng, để qua ngày cũng không sợ hư.
Nhưng mà, cái kiểu gây mất hứng này, bà sẽ không nói ra miệng.
Dù sao đồ mua cũng đã mua rồi.
Hơn nữa…..Còn có thể cho bà đem đi khoe, kiếm ít mặt mũi.
“Đi xem máy giặt với TV đi.” Dung Yên lười biếng dựa cả người vào khung cửa.
Mẹ Dung còn chưa xem đồ mới xong, nhưng mà tủ lạnh chưa nối điện, nhìn mãi cũng chỉ có thế, không thể đột nhiên nở hoa ra được, cho nên đành nghe theo lời con gái….
Bọn họ đi xem máy giặt, Dung Yên đơn giản chỉ cho bà cách dùng, mẹ Dung miễn cưỡng nhớ hết.
“....Ai, không ngờ đến tuổi này rồi lại có thể dùng máy giặt tủ lạnh……Thật đúng là năm mơ cũng không nghĩ đến….”
Mấy năm trước gian nan như vậy, chỉ cần trong nhà có thêm chút tiền thôi là lúc đếm đã run như cầy sấy rồi.
Nhưng chớp mắt một cái…..Sự thay đổi cũng quá lớn rồi.
Quả nhiên, cuộc sống này càng ngày càng tốt, càng ngày càng đầy đủ tiện nghi hơn.
“Về sau còn nhiều đồ tốt lắm mẹ, mẹ cứ an vui hưởng ngày lành là được rồi.”
Mẹ Dung thật sự rất vui vẻ.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy mỗi gian nhà đều được sắp xếp đồ đạc đâu ra đấy, tươi cười trên mặt bà chưa từng dừng lại.
Mấy ngày sau đó, mẹ Dung với Dung Văn Minh cứ rảnh là sẽ chạy sang tứ hợp viện, bọn họ dọn thêm rất nhiều đồ qua đây.
Dung gia bận rộn suốt một khoảng thời gian.
Ở nhà Dung Văn Trạch.
“Mẹ, con nghe nói ngày mai nhà anh cả mở tiệc rượu đấy, thế mà bọn họ lại không qua mời chúng ta.” Sắc mặt Dung Văn Trạch không tốt chút nào.
Ông ta vừa nói vậy xong bà Dung lập tức đen mặt.
Dung Văn Trạch nhìn biểu tình của mẹ mình, ngay sau đó cực kỳ phẫn nộ nói: ”Anh ta thật là quá đáng mà, cho dù không mời nhà con thì cũng thôi đi, nhưng sao có thể không qua mời mẹ chứ? Đây là thù chúng ta đến mức nào chứ?”
“Nhìn thái độ đó của anh ta…..Hàng xóm láng giềng sẽ nói chúng ta ra sao? Bàn tán mẹ thế nào?”
Bà Dung càng nghe mặt càng đen hơn..