Mục lục
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người cũng cảm thấy rằng bà ấy không thể nào nói bậy chuyện này được.

Chị dâu Lưu thấy bọn họ không tin, lại nói thêm một câu: “Trưa hôm nay có mấy viên cảnh sát đến nhà họ La, lẽ nào mấy người không hề biết gì về chuyện này sao?”

Bà ấy vừa nhắc nhở như vậy, có mấy người trong số bọn họ thật sự nhớ ra...

La Phương Trung và Uông Lệ Mai đương nhiên biết đám người này sẽ bàn tán chuyện gia đình bọn họ, nhưng lúc này bọn họ đã không thể kiểm soát được nữa.

Bởi vì bọn họ sắp c.h.ế.t cóng đến nơi rồi.

Bọn họ vừa bước vào nhà, con gái lớn của bọn họ đã bị dọa giật cả mình.

“Cha mẹ, hai người bị sao vậy? Rơi xuống mương rồi à?”

La Phương Trung trừng mắt nhìn con gái: “Sao mà nói nhảm nhiều như vậy? Còn không mau đi tìm quần áo cho cha mẹ đi, cha mẹ cần phải đi tắm.”

La Mỹ Lai nghe vậy không dám nói thêm gì nữa, vội vàng vào phòng cha mẹ tìm quần áo...

Sau khi hai vợ chồng bọn họ tắm rửa thay quần áo xong đi ra ngoài, thì đã là chuyện của nửa tiếng sau rồi.

“Cha mẹ, hai người mau uống một chén nước nóng cho ấm người đi.” La Mỹ Lai rót cho mỗi người một chén.

Sau khi hai vợ chồng uống xong, bụng bọn họ lập tức ấm lên.

Cũng cảm thấy như mình được sống lại.

La Mỹ Lai lập tức hỏi: “Cha mẹ, bây giờ hai người có thể nói cho con nghe rốt cuộc có chuyện gì rồi không? Có phải là nhà Dung Yên không chịu viết giấy bỏ qua không?”

Vợ chồng La Phương Trung trước nay vô cùng trọng nam khinh nữ.

Bọn họ xem đứa con trai duy nhất là bảo bối, nhưng mà đối với đứa con gái này, bọn họ trước này đều đối xử không tốt.

Cộng thêm tâm trạng của hai người lúc này cũng không tốt, giọng điệu của bọn họ tự nhiên càng trở nên hung hãn hơn.

“Con nhìn dáng vẻ này của cha mẹ đi, có giống như là lấy được giấy bỏ qua không hả?”

La Mỹ Lai đương nhiên biết rõ trong lòng, cô ấy không phải không có mắt, sao có thể không nhìn ra chuyện này được chứ?

Cô ấy chính là cố tình hỏi.

“Cha mẹ, nếu nhà họ Dung không đồng ý, vậy thì Kim Hổ sẽ thế nào?”

Sắc mặt của vợ chồng La Phương Trung vô cùng khó coi.

La Mỹ Lai nhìn thấy sắc mặt của hai người, liền nói rằng: “Cha, con nghĩ là nếu bây giờ em trai muốn ra ngoài chắc chắn là không thể được, nhưng mà em ấy cũng không phải thật sự giở trò lưu manh, nhiều nhất có lẽ sẽ bị nhốt lại tầm mười lăm ngày, hay là, chúng ta vẫn nên suy nghĩ, làm sao để khiến chuyện này ít ảnh hưởng nhất đến thanh danh của Kim Hổ đi.”

“Con đã tìm người nghe ngóng rồi, Dung Yên thực sự đã kết hôn ở nông thôn, hơn nữa người phụ nữ này xuống nông thôn hai năm rồi thì tàn nhẫn lắm, cô ta thậm chí còn đập nát nhà của người nhà họ Dung bên kia, thậm chí còn đánh gãy mấy cái răng của Dung Mạn Mạn và cô út Dung Trân của cô ta nữa đó.”

“Còn có Dung Toàn Long... Nghe nói anh ta bị gãy hai cái xương sườn, bây giờ đang chữa trị ở bệnh viện. Loại phụ nữ như vậy, cho dù cô ta vẫn chưa kết hôn thì nhà chúng ta cũng không thể cưới về được đâu!"

“Con thấy hay là thế này đi, bà Dung đã nhận sính lễ, bà Dung đó ở riêng với nhà Dung Văn Trạch đó, bà ấy nhận, thì cũng tương đương với nhà Dung Văn Trạch nhận, hay là, cứ để Dung Mạn Mạn gả cho Kim Hổ, có được không?”

La Phương Trung và Uông Lệ Mai không đồng ý.

“Con tiểu tiện nhân Dung Mạn Mạn kia trong lòng đầy ý nghĩ xấu xa. người như vậy sao có thể gả cho Kim Hổ được?” Uông Lệ Mai rất bất mãn, “Có phải con muốn hại em trai mình không vậy?”

La Mỹ Lai:...

“Mẹ, sao mẹ lại nhìn con như vậy? Chuyện Kim Hổ bị nhốt ở đồn cảnh sát là sự thật, đợi em ấy ra ngoài, ai sẽ nguyện ý kết hôn với em ấy chứ? Hơn nữa, hôm nay gia đình chúng ta đã chịu thiệt thòi lớn như vậy, người đưa ra chủ ý này chính là Dung Mạn Mạn, thế nào cũng phải khiến cô ta gả vào nhà chúng ta.... Để xả giận cho Kim Hổ chứ!”

Mấy lời này thật sự khiến hai vợ chồng có chút động lòng.

"Thật sự như vậy sao?”

La Mỹ Lai thấy mẹ mình đã động lòng thì vội vàng dùng thêm sức.

“Nhất định phải như vậy! Hay là, ngày mai mẹ đến đồn cảnh sát gặp Kim Hổ, có thể hỏi xem em ấy có đồng ý không.”

“Đương nhiên rồi, nếu như Kim Hổ thật sự vẫn nhớ con tiểu tiện nhân Dung Yên kia, hai người vẫn nên khuyên bảo em ấy, người phụ nữ đó tàn nhẫn như vậy, dù thế nào chuyện này cũng không được đâu, lỡ như một ngày nào đó, cô ta lại làm ra chuyện tàn nhẫn nữa..... Vậy thì hai người còn muốn hương hỏa của nhà chúng ta nữa không vậy?”

Sao Uông Lệ Mai có thể để Dung Yên kia làm con dâu mình nữa chứ?

Bà ta lập tức trừng mắt, “Cái con giày rách kia đời này đừng hòng bước vào cửa nhà họ La chúng ta. Cứ quyết định như vậy đi, cứ để Dung Mạn Mạn gả vào nhà mình.”

Cô gái này đã hủy hoại danh tiếng của con trai bà ta, bà ta sẽ không buông tha cho cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK