Mục lục
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó anh đi đến, ánh mắt có chút mơ hồ:“Vợ, em không thấy có gì khó chịu phải không?”

Lúc đầu, Dung Yên chưa phản ứng lại kịp, nhưng khi cô nhìn thấy đôi mắt mơ hồ và vành tai đỏ bừng sắp chảy m.á.u của anh.

Cô lập tức hiểu ra những lời anh vừa nói có ý gì.

Câu hỏi này làm khó cô rồi.

Trả lời khó chịu? Hay là trả lời không khó chịu đây?

Nhưng mà, người thông minh không cần phải trả lời, biểu hiện đã đủ để ám chỉ rồi.

Mặt cô hơi đỏ... chủ yếu là do da cô quá trắng.

Đôi mắt cô lấp lánh, cảm thấy khá xấu hổ... Con người sống một đời, ai mà không có chút kỹ năng diễn xuất chứ?

Nhìn thấy cô như vậy, Tần Dã còn gì mà không hiểu nữa chứ, anh có chút kích động mà bước đến...

Còn chưa kịp ôm vợ mình, tiếng gõ cửa đúng lúc vang lên.

“Chị dâu cả, tụi em đến học bài.”

Tần Dã:……

Hôm nay anh sai rồi, nên để cho Tần Chân dẫn thằng nhóc này đi mới đúng.

Dung Yên không khỏi bật cười khi nhìn thấy vẻ mặt của anh:“Được rồi, mở cửa đi. Việc học rất quan trọng.”

Đột nhiên cô nhớ ra cả đêm anh chưa ngủ, cho nên sửa lời:“Thôi vậy, không cần anh đi, anh cứ ở đây ngủ trước đi nhé! Em ôn bài cho mấy đứa nhỏ một lát, chút nữa em về phòng.”

Vậy thì anh còn ngủ cái rắm.

“Vợ, hay là... Để bọn nhỏ đi ngủ sớm đi! Dù sao ngày mai bọn họ cũng không có việc gì làm, học ban ngày tốt hơn ban đêm... Không hại mắt.”

Đây là lý do anh dùng hết tất cả sức lực để nghĩ ra.

“Tối qua em đã hứa rồi, huống hồ mấy ngày nữa bọn nhỏ phải đến trường báo danh rồi, cho nên phải tranh thủ thời gian dạy bù cho hai em ấy, đừng nhìn Tần Dư bình thường không thích đọc sách, nhưng đầu óc của em ấy thực sự không ngu ngốc.”

“Việc học ở lớp thấp hơn chỉ ảnh hưởng đến động lực học tập của em ấy, cho nên em phải huấn luyện đặc biệt cho thằng bé trong mấy ngày này.”

Đã nói đến mức này rồi, anh còn có thể nói gì nữa?

Nếu anh mở miệng lần nữa, anh sẽ cản trở sự tiến bộ của em trai em gái.

“Vậy để bọn nhỏ học ở đây, anh cùng…”

Tần Dã còn chưa nói dứt lời, đã bị Dung Yên cắt ngang:“Anh vẫn nên chú ý sức khỏe của bản thân thì tốt hơn, hôm nay đi ngủ sớm đi!”

Sau khi nói xong, cô liền đi ra mở cửa...

Còn Tần Dã vẫn đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt của anh dán chặt vào bóng dáng thon thả đó... Hóa ra vợ lại quan tâm đến anh nhiều như vậy.

“Chị dâu cả, tụi em đến học bài.” Tần Dư nhìn người ra mở cửa, cậu ấy vô cùng bình tĩnh mà nói.

Khi một chuyện nào đó không thể nào làm trái được, vậy chỉ có thể bình tĩnh chấp nhận.

“Đi thôi, chúng ta đến phòng Tiểu Mai học bài đi.” Dung Yên bước ra ngoài.

Tần Dư không có ý kiến gì với việc đi đâu, hơn nữa, anh cả đi làm thật sự rất mệt, về điểm này... cậu ấy vẫn biết hiểu chuyện.

Về Tần Mai thì không cần phải nói gì, tính tình cô bé khá mềm yếu, mọi người nói như thế nào thì là như thế đó.

Vội vàng đi theo sau lưng chị dâu cả...

Sau khi Tần Dã thấy bọn họ đều đã đi rồi, anh đành phải bước đến đóng cửa lại.

Thôi vậy, cứ ngủ một giấc trước đã!

Lúc nằm trên giường sưởi, cảm giác mệt mỏi cũng ập đến, dù sao thì đêm hôm trước... Anh hưng phấn đến nỗi cả đêm không ngủ, hơn nữa anh cũng mệt cả đêm, mặc dù đó là sự mệt mỏi của hạnh phúc.

Cộng với việc tối qua cả đêm không ngủ, đây là chuyện rõ rành rành.

Buổi chiều lại phải làm việc đồng áng.

Cơ thể anh không phải là sắt, sau khi thả lòng, đương nhiên cũng cảm thấy mệt.

Không bao lâu sau, anh chìm vào giấc ngủ sâu.

Bên này Dung Yên nói hai anh em đặt chiếc bàn vuông nhỏ lên trên giường sưởi.

“Hôm nay chúng ta sẽ học nội dung mới, đây là sách chị mua cho hai em, mỗi đứa một quyển.”

Cô phát sách mới cho hai anh em Tần Dư.

Đây là cuốn sách cô đã mua trong siêu thị sau khi dùng cây nhân sâm trồng trong không gian để nạp tiền vào buổi chiều, hoàn toàn là sách giáo khoa của thời đại này.

Tần Dư sửng sốt: “Sách mới này... Sao lúc nãy em lại không thấy chị cầm nhỉ?”

Dung Yên cười lạnh: “Đương nhiên là chị biến ra rồi.”

Tần Dư:……

“Được rồi, quản nhiều chuyện như vậy làm gì, mau học bài đi, chị giải thích từ mới của bài đầu tiên cho các em nhé.”

Tần Dư nhìn sách mới trong tay, một quyển sách toán, một quyển sách ngữ văn.

Còn là lớp bốn nữa.

Chuyện quan trọng nhất là... Vì sao phải mua cho bọn họ hai bộ sách giống hệt nhau chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK