Huống chi, bốn người đánh một, nếu như còn đánh không lại Kim Giáp Thiên Long, bọn chúng cũng sẽ không cần lăn lộn tiếp.
Sau một lát, thanh âm kêu rên vang vọng hư không, toàn thân Kim Giáp Thiên Long nhuốm máu, lớp vảy màu vàng óng tróc ra hơn phân nửa, Kim Giáp Thiên Long chậm rãi biến thành một đầu Huyết Sắc Cự Long.
Liền Tiêu Phàm đều không thể không thừa nhận, lân giáp Kim Giáp Thiên Long thập phần cứng rắn, Tu La Kiếm cũng rất khó trảm phá, Tiêu Phàm cũng chỉ là xảo diệu cắt đứt xuống mà thôi.
Hơn nữa, những kim sắc long lân Tiêu Phàm cũng không có lãng phí, tất cả đều thu nhập vào bên trong Hồn Giới, sau gặp lại Bàn Tử, để Bàn Tử đem bọn hắn rèn đúc thành áo giáp cho người Tu La Điện dùng.
- Không nên đánh nữa!
Sau nửa ngày, Kim Giáp Thiên Long rốt cục nhịn không được, Tiêu Phàm bọn hắn lại không giết hắn, chỉ là lấy một thân lân giáp, trên người đâu đâu cũng có vết máu, toàn thân kịch liệt run rẩy.
- Dừng tay.
Tiêu Phàm phất tay.
Thị Huyết Thiên Nghĩ vội vàng ngừng thân hình, lạnh lùng nhìn Kim Giáp Thiên Long, chỉ là giờ phút này Kim Giáp Thiên Long đã không có Kim Giáp, biến thành một đầu huyết sắc đại mãng.
Nhìn thấy bộ dáng Kim Giáp Thiên Long, trong lòng bọn chúng cũng cân bằng không ít, chí ít không chỉ bọn hắn không may, Kim Giáp Thiên Long càng thêm không may.
- Ta bây giờ còn thiếu một tọa kỵ.
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, lách mình xuất hiện ở trên đỉnh đầu Kim Giáp Thiên Long.
- Rống!
Kim Giáp Thiên Long phẫn nộ gào thét một tiếng, nó đường đường là Thiên Long Huyết Mạch, làm sao có thể trở thành tọa kỵ?
Nó giãy dụa đầu, một ngụm hướng về Tiêu Phàm, Long Uy đáng sợ quét sạch mà ra.
- Cùng ta so Long Uy sao?
Tiêu Phàm cười lạnh, thu hồi Tu La Huyết Mạch, sau một khắc, Thần Long Chi Uy đáng sợ từ trên người hắn quét sạch mà ra, Thần Long Huyết Mạch vận chuyển, quanh thân hắn ngồi xếp bằng một đầu Huyết Thần Long to lớn.
- Thần, Thần Long Huyết Mạch!
Kim Giáp Thiên Long kinh khủng nhìn Tiêu Phàm, nếu như nói nó Long Uy như là giang hà, Long Uy Tiêu Phàm đơn giản như là biển cả, hoàn toàn không phải một cái cấp độ.
- Ngươi làm sao có thể nắm giữ Thần Long Huyết Mạch?
Kim Giáp Thiên Long vẫn thập phần không cam lòng nói, Huyết Mạch nó bên trong Tiểu Thế Giới đã coi như là cực kỳ cường đại.
Phải biết, Huyết Mạch hắn so với Chân Long Huyết Mạch Chiến Hồn Đại Lục đều cường đại hơn một cấp, bởi vì hắn là Thiên Long Huyết Mạch.
Bất quá, Thiên Long Huyết Mạch tại trước mặt Thần Long Huyết Mạch hoàn toàn không có gì đáng nói.
Điểm này, Tiêu Phàm ngược lại không biết, bất quá hắn có thể cảm giác được Huyết Mạch uy áp bản thân so với Kim Giáp Thiên Long mạnh hơn không ít.
- Không có cái gì không có khả năng, ta hiện tại chỉ muốn hỏi ngươi, muốn chết hay là muốn sống, nếu muốn chết ta hiện tại thành toàn cho ngươi, còn muốn sống liền trở thành tọa kỵ của ta!
Tiêu Phàm lạnh lùng nói.
Kim Giáp Thiên Long khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn nói ra:
- Thần Long tha mạng, Tiểu Long nguyện ý trở thành tọa kỵ!
- Vậy là tốt rồi!
Tiêu Phàm lúc này mới hài lòng gật đầu, hắn cũng biết Long Tộc là chủng tộc đẳng cấp sâm nghiêm trong ngàn vạn chủng tộc.
Có thời điểm thực lực cũng không phải là tất cả, mấu chốt nhất là Huyết Mạch, Long Tộc Huyết Mạch Tiêu Phàm cao hơn Kim Giáp Thiên Long, Kim Giáp Thiên Long cao ngạo như thế nào cũng không bằng Tiêu Phàm, nó tự nhiên cũng phải cúi thấp đầu.
Bất quá trong lòng Tiêu Phàm thầm mắng không thôi:
- Kim Giáp Thiên Long thực không phải tiện bình thường, gọi ngươi tiền bối không muốn thừa nhận, bây giờ bị giẫm ở dưới lòng bàn chân liền tâm phục khẩu phục.
- Thân hình ngươi quá lớn, thu nhỏ một chút, ba bốn trượng là được.
Tiêu Phàm nói ra, sau đó trực tiếp ngồi ở trên đầu Kim Giáp Thiên Long.
Thấy cảnh này, Thị Huyết Thiên Nghĩ, Quỷ Độc Ma Hạt cùng Tà Nhãn Độc Thiềm tất cả đều mắt trợn tròn, Long Tộc không phải cao ngạo à, làm sao liền nhanh chịu thua như vậy?
Kỳ thật Tiêu Phàm cũng nghĩ như vậy, Kim Giáp Thiên Long có vẻ như còn không có cốt khí như Thị Huyết Thiên Nghĩ bọn chúng, đương nhiên, nếu như Tiêu Phàm biết rõ đẳng cấp Long Tộc liền sẽ không nghĩ như thế.
Từ trong miệng Kim Giáp Thiên Long, Tiêu Phàm lần nữa xác nhận trong thiên lao số 2 đã không còn sinh linh khác, bọn chúng liền rời đi, sau đó xuất hiện ở Thiên Lao số 4.
Chiến Thần Điện Thiên Lao hết thảy có mười hai cái Thiên Lao, Tiêu Phàm tốn hai canh giờ, trừ Thiên Lao số 1 còn lại đi dạo toàn bộ Thiên Lao một lần.
Hồn thú trong 11 thiên lao cũng không có cường đại như Tiêu Phàm tưởng tượng, làm Tiêu Phàm thất vọng là hắn cũng không thấy tu sĩ nhân loại, nơi này giam giữ đều là Hung Thú hàng vạn năm trước.
Mười một Thiên Lao tổng cộng có 50 đầu Hồn thú, từng cái đều là Cửu Giai hậu kỳ trở lên, hơn nữa bọn chúng đều đã từng là Thần Giai.
Chỉ là bởi vì Thần Lực Chi Tinh đều bị Chiến Thần Điện tước đoạt, cho nên theo thời gian trôi qua, tu vi bọn chúng đều rơi xuống không ít.
Hơn nữa, tước đoạt Thần Lực Chi Tinh, bọn chúng muốn một lần nữa đột phá Chiến Thần cảnh liền gian nan rất nhiều, thậm chí căn bản không có khả năng.
Đây cũng là một vấn đề Tiêu Phàm lo lắng, so với Trọc Thiên Hồng bọn hắn mà nói, tiềm lực những Hồn thú này đã không lớn như vậy.
Trọc Thiên Hồng bọn hắn chỉ là Thần Lực bị rút ra đi, chậm rãi liền có thể khôi phục Thần Giai, nhưng Thị Huyết Thiên Nghĩ bọn chúng cần một lần nữa ngưng tụ Thần Lực Chi Tinh.
- Chỉ có thể về sau để chúng nó một lần nữa luyện hóa Thần Lực Chi Tinh.
Tiêu Phàm thầm than, cái này cũng có thể là cơ hội duy nhất cho những Hồn Thú này lần nữa đột phá Thần Giai.
Kỳ thật trên người Tiêu Phàm nắm giữ ba cái Thần Lực Chi Tinh, chỉ là trước khi giải quyết lạc ấn trên Thần Lực Chi Tinh, Tiêu Phàm sẽ không để cho bất luận kẻ nào luyện hóa.
Hít sâu một cái, Tiêu Phàm khôi phục bình tĩnh, sau đó trên người những Hồn thú này đều đánh xuống Tinh Thần lạc ấn, lúc này mới đem tất cả bọn chúng đều đưa vào bên trong Bí Cảnh Không Gian Tu La Điện.
50 đầu Hung Thú nếu như nháo, Tiêu Phàm cũng không có tinh lực đi quản như vậy, bất quá có Tinh Thần lạc ấn, Tiêu Phàm muốn trị bọn chúng lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Làm xong tất cả những thứ này, Tiêu Phàm lúc này mới lên tiếng nói:
- Mang ta đi Thiên Lao số 1!
- Vâng, chủ nhân!
Thần sắc Đại Trưởng Lão đần độn, cung kính mở miệng nói.
Dưới sự hướng dẫn của Đại Trưởng Lão, Tiêu Phàm hướng về Thiên Lao số 1 đi đến, trong lòng có chút tâm thần bất định, vô cùng khẩn trương.
- Rốt cục có thể thấy được thi thể Thí Thần Thú trong truyền thuyết, hi vọng sự tình có thể thuận lợi!
Tiêu Phàm hít sâu một cái nói.
Đốc đốc! Tiếng bước chân thanh thúy trong không gian yên tĩnh không ngừng phóng đại, cuối cùng giống như thanh âm chung cổ, đinh tai nhức óc.
Sau nửa ngày, Đại Trưởng Lão rốt cục dừng lại bước chân trước vách tường trước mặt, Tiêu Phàm lẳng lặng đứng sau lưng nó, hai tay Đại Trưởng Lão đánh ra từng đạo từng đạo thủ ấn, so với Thiên Lao khác, dấu tay này phức tạp hơn rất nhiều.
Bất quá vẫn khó mà thoát khỏi ánh mắt Tiêu Phàm, sau nửa ngày vách tường tựa như hòa tan, từng đạo từng đạo sóng nước phía trên dập dờn, nổi lên từng đạo gợn sóng.
Mấy tức sau, sóng nước chậm rãi hướng bốn phía tràn ngập ra, trung gian xuất hiện một cổng vòm hình người lớn nhỏ, phía trên cổng vòm còn có một đạo Kim Sắc Lôi Điện ngăn trở bước chân Tiêu Phàm.
- Chủ nhân, đây là Điện Chủ Chiến Thần Điện tự mình xuất thủ phong ấn, thuộc hạ mở không ra.
Đại Trưởng Lão cung kính quỳ nói:
- Hơn nữa, một khi mở ra, tất sẽ kinh động Điện Chủ Chiến Thần Điện.
- Mở ra phòng hộ Thiên Lao mạnh nhất.
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói, hắn tự nhiên biết rõ đạo phong ấn này không phải dễ mở như vậy, Điện Chủ Chiến Thần Điện làm sao có thể đem thi thể địch nhân bản thân lưu cho những người khác đâu?
- Vâng, chủ nhân!
Đại Trưởng Lão gật đầu.
Ngay sau đó, Tiêu Phàm bắt đầu công việc lu bù, trên bốn phía vách tường khắc hoạ lấy một đạo Đạo Văn đường, lấy Hồn Văn chi thuật của Tiêu Phàm bây giờ cũng khắc hoạ thập phần gian nan.
Sau nửa ngày, Tiêu Phàm mới dừng lại, một chỉ bắn ra, Hồn Văn bốn phía bỗng nhiên lưu chuyển.
- Cái khóa không trận văn này, hy vọng có thể kiên trì một đoạn thời gian, chỉ cần Điện Chủ Chiến Thần Điện không lập tức phát hiện, ta liền thành công.
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói.
Mở bàn tay, lòng bàn tay có một đầu tằm huyết sắc, Tiêu Phàm trầm giọng nói:
- Phệ Hồn, đến lượt ngươi xuất thủ!
Lục Đạo