Mấy người Sở Khinh Cuồng và Kiếm La cũng kinh hồn bạt vía, bọn họ rất hiểu rõ thực lực của các vị vương tử và công chúa, dù là Chiến Thần cảnh đỉnh phong, chưa hẳn có thể giết chết được bọn họ.
Nhưng Ảnh Thần Vệ lại tới vô ảnh đi vô tung, lặng yên không tiếng động lđã lấy đi tính mạng đám người Lục vương tử.
Bọn chúng tựa như có thể hoà vào vùng hư không này, thủ đoạn quả nhiên là hết sức quỷ dị.
"Thiên Vận, Tiểu Tứ, nép sát vào đây." Đồng tử của Tiếu Thiên Cơ băng lãnh quét ra bốn phía, Ảnh Thần Vệ mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng của hắn.
Tiếu Thiên Vận và tứ vương tử không chút do dự nhích lại gần Tiếu Thiên Cơ, trong lòng hai người cũng có chút phát lạnh.
"Lão đại, Ảnh Thần Vệ giống như biết được nhược điểm của chúng ta?" Ánh mắt Tứ vương tử lấp lóe, thần sắc hơi trắng bệch.
Vừa rồi nếu như không phải lục vương tử bị biến cố trước, với tất cả sự đề phòng của hắn, kết cục có lẽ cũng như Thất công chúa, chết không thể chết lại.
"Ta biết, Ảnh Thần Vệ vốn là vì đối phó chúng ta mà được tạo nên." Ngữ khí Tiếu Thiên Cơ băng lãnh, phất tay, từng đạo hào quang bắn ra, trong nháy mắt bao phủ ba người ở bên trong, xa xa nhìn lại, tựa như một quả cầu ánh sáng.
"Cái gì?" Tứ vương tử kinh hãi.
"Chuyện này không có gì phải kinh ngạc, tất cả chúng ta, đều do Tiếu Thương Sinh tìm người dạy, chúng ta chỉ là súc sinh do hắn nuôi nhốt mà thôi, ngươi cảm thấy hắn sẽ đưa tất cả cho chúng ta mà không giữ lại chút nào sao?" Tiếu Thiên Cơ lạnh giọng nói, ngữ khí càng ngày càng lạnh.
"Ý của lão đại là, bọn chúng cố ý lưu lại cho chúng ta một cái sơ hở, hơn nữa sơ hở này, chỉ có Ảnh Thần Vệ biết? Khó trách vừa rồi ta cảm giác góc độ xuất kiếm của đối phương xảo trá như vậy, nếu như không phải ta sớm di hình hoán vị, đoán chừng cũng đã chết." Con ngươi của Tứ vương tử co rụt lại, phía sau bất tri bất giác chảy ra không ít mồ hôi.
Hắn giờ đây hiểu rõ, vì sao vừa rồi Lục vương tử, Thất công chúa bọn họ chết mà không có bất kỳ sức lực phản kháng nào.
Phải biết rằng, thực lực của bọn họ đều có thể so sánh với Chiến Thần cảnh đỉnh phong, người bình thường muốn giết bọn họ, làm sao có thể đơn giản như vậy được?
Hơn nữa, Ảnh Thần Vệ hành sự lặng yên không một tiếng động, khiến Thất công chúa bọn họ ngay cả sức mạnh phản kháng đều không có, thật quá là quỷ dị.
"Bây giờ ba người chúng ta phải bổ trợ lẫn nhau, mới có thể sống sót." Tiếu Thiên Cơ hết sức nghiêm nghị, sau đó lại truyền âm cho Sở Khinh Cuồng: " Sở huynh, an toàn của Tiêu huynh và lão Bát giao cho các ngươi, người của chúng ta sẽ dốc toàn lực phối hợp các ngươi."
"Được." Sở Khinh Cuồng nhẹ gật đầu, hắn mặc dù có chút khó chịu, nhưng cũng nhìn ra một vài điều.
Những Ảnh Thần Vệ kia chỉ trọng điểm đối phó với mấy người Tiếu Thiên Cơ, ngược lại rất ít giao đấu với bọn họ, hơn nữa đối phương ngầm biết được nhược điểm của đám người Tiếu Thiên Cơ, cho nên mới có thể dễ dàng giết chết mấy người Thất công chúa như vậy.
Về phần mấy người Sở Khinh Cuồng, Ảnh Thần Vệ lại không biết nhược điểm của bọn họ, cho nên cũng không xuất thủ đối đầu.
Mặt khác, hiện giờ ba người Tiếu Thiên Cơ rời xa nơi đây, tụ thành một đội, chắc chắn sẽ dẫn theo không ít Ảnh Thần Vệ, áp lực của bọn họ cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Sở Khinh Cuồng lại nhìn về phía đám người Kiếm La nói: "Tất cả mọi người vây kín nơi này lại, ai cũng không thể tới gần."
Kiếm La hiển nhiên là không chút do dự, tương tự, thuộc hạ của Tiếu Thiên Cơ và Tiếu Thiên Tà cũng không chần chừ, bọn họ liên tục xuất hiện xung quanh Tiêu Phàm và Tiếu Thiên Tà, trên trời dưới đất tựa hồ vây chặt như nêm cối.
Cho dù ngươi có được thân pháp quỷ dị thì đã sao, muốn từ bức tường người dày đặc như vậy tới gần, cũng là không thể nào.
Nhưng, chuyện cũng không phát triển theo chiều hướng mà bọn họ suy nghĩ, Ảnh Thần Vệ là không tới gần, nhưng những kẻ mặc áo đen không sợ chết vẫn điên cuồng công kích, trận hình mà Sở Khinh Cuồng bọn họ bảo trì rất nhanh bị đánh phá.
"Đáng chết!" Sở Khinh Cuồng biến sắc, nhanh chóng áp sát Tiêu Phàm, nhưng lúc này, một bóng đen lướt qua mặt hắn, thẳng đến chỗ của Tiêu Phàm.
"Dừng tay!"
Sở Khinh Cuồng kêu to, tăng tốc lên một lần nữa, đáng tiếc hắn cách Tiêu Phàm còn một khoảng cách nhất định, muốn cứu Tiêu Phàm cũng căn bản không kịp.
Đám người thót tim, khoảng cách gần như thế, Tiêu Phàm muốn tránh thoát một kiếp, cơ bản không thể nào.
Đừng nói hắn hai mắt vô thần, linh hồn tiến vào không gian ý thức của Tiếu Thiên Tà, coi như hắn có sự chuẩn bị, đoán chừng cũng không kịp.
Nhưng mà, chuyện khiến tất cả mọi người kinh ngạc xảy ra, chỉ thấy trên thân Tiêu Phàm đột nhiên phóng ra một luồng ánh sáng màu đỏ máu, luồng ánh sáng cắt đứt hư không, tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Xẹt một tiếng, bóng đen kia tới gần hắn trực tiếp bị luồng ánh sáng chém chết, thân thể rơi xuống hư không phía dưới.
"Làm sao lại như vậy?" Đám người kinh hãi không thôi, linh hồn của Tiêu Phàm không phải đã tiến vào không gian ý thức của Tiếu Thiên Tà sao, thân thể của hắn làm sao còn có thể động đậy?
"Chẳng lẽ là linh hồn phân thân khống chế thân thể?" Lại có người mở miệng nói.
Có chút thần tu, là có thể tạo ra linh hồn phân thân, chỉ là người như vậy quá mức thưa thớt, theo bọn họ nghĩ, Tiêu Phàm thân là Tu La điện chủ, cho dù tu luyện ra linh hồn phân thân cũng chẳng có gì to tát.
Tiêu Phàm cũng quả thực có được không ít phân thân linh hồn, nhưng là lần này vì đối phó Tiếu Thương Sinh, Tiêu Phàm cũng không có chia ra linh hồn phân thân, mà là toàn lực ứng phó, tất cả linh hồn đều tiến vào không gian ý thức của Tiếu Thiên Tà.
Giờ phút này thao túng thân thể của hắn hiển nhiên không phải là linh hồn phân thân, mà là Phệ Hồn.
Phệ hồn từng là Huyết Sát Cổ Trùng, mặc dù về sau phát sinh hai lần biến hóa, lần thứ nhất lột xác thành Phệ Hồn Huyến Tàm, lần thứ hai lột xác thành Phệ Linh Thần Tàm, nhưng nó cũng tương tự có năng lực của Huyết Sát Cổ Trùng.
Đặc tính của Huyết Sát Cổ Trùng chính là ký sinh trong cơ thể người đó, liền có được tất cả năng lực của họ.
Phệ Hồn hẳn là không có linh hồn ký sinh lên người Tiêu Phàm, nhưng Tiêu Phàm luyện hóa nó, có được sự cho phép của Tiêu Phàm, nó hiển nhiên cũng có thể khống chế lại thân thể của Tiêu Phàm.
Khi mọi người còn đang kinh ngạc, thân thể Tiêu Phàm lại động, kiếm khí quanh thân khuấy động, gào thét tứ phương, lấy Tiếu Thiên Tà làm trung tâm, bên trong mười trượng xung quanh dâng lên một trận kiếm khí phong bạo.
Ngay sau đó, lần lượt từng thân ảnh từ hư không rơi xuống, Sở Khinh Cuồng vừa mới chạy tới cũng không khỏi thở ra một hơi.
"Nhiều như vậy?" Sở Khinh Cuồng tất nhiên không ngờ rằng, vậy mà đã có rất nhiều Ảnh Thần Vệ tới gần Tiêu Phàm, nếu như không phải một người trong đó xuất thủ bại lộ vị trí, có lẽ Tiêu Phàm thật có khả năng đã chết.
Điểm này Sở Khinh Cuồng lại nghĩ nhiều rồi, bên trong Thần cung của Tiêu Phàm, còn có linh hồn Thí Thần nữa, Ảnh Thần Vệ tới gần, làm sao có thể không bị phát hiện ra được?
Phệ Hồn thao túng thân thể Tiêu Phàm, thực lực so sánh với bản thân Tiêu Phàm, dường như không có bất kỳ cái gì khác biệt, tựa như bộ thân thể này vốn chính là nó.
Phàm là Ảnh Thần Vệ tới gần Tiêu Phàm, tất cả đều bị hắn chém chết, không có người nào may mắn thoát khỏi.
Sau một lát, Tiêu Phàm rốt cục cũng ngừng lại, vẫn như cũ thủ hộ bên người Tiếu Thiên Tà, mệnh lệnh của Phệ Hồn là bảo vệ Tiêu Phàm, hiển nhiên bất chấp sống chết của người khác.
Không phải Tiêu Phàm tàn nhẫn, mà là nếu như ngay cả bản thân hắn cũng không bảo vệ được, thì làm sao có thể đi bảo vệ người khác?
Nhìn những thi thể đẫm máu dưới đất, bốn phía tĩnh mịch, ánh mắt mọi người đều nhìn về Tiêu Phàm, da đầu có chút tê dại.
Nơi xa, Cổ Nhược Trần nhìn thấy Tiêu Phàm như vậy, có chút nhíu mày, thầm nói với mình: "Không đúng, ánh mắt của hắn vẫn vô thần như vậy, không giống như là linh hồn phân thân khống chế, chẳng lẽ là bản năng bảo hộ của thân thể?"
"Nếu thật là bản năng bảo hộ, vậy thì thiên phú chiến đấu của hắn cũng quá đáng sợ." Ánh mắt Cổ Nhược Trần có chút biến đổi, con ngươi nhìn chằm chặp nơi xa, sợ bỏ qua cái gì.
Trận đấu vẫn đang tiếp diễn, đám người áo đen vẫn không ngừng đánh thẳng vào, cho Ảnh Thần Vệ tạo ra cơ hội tập sát, hiển nhiên đó mới chỉ là bắt đầu, còn xa chưa có kết thúc.