Bất quá khi bọn hắn đi vào Băng Ma Điện, lại phát hiện Tiêu Phàm bọn hắn đã không thấy tăm hơi.
Đám người hướng về Băng Ma Uyên phía dưới nhìn lại, đáng tiếc lại bị Hàn Khí ngăn cản, dù là Chiến Thần cường giả lực lượng linh hồn cũng thẩm thấu không được.
- Bọn hắn vậy mà xuống dưới?
Có người kinh ngạc vô cùng, bọn hắn đều biết rõ Băng Ma Uyên khủng bố.
Xem như Băng Tộc Trưởng lão, bọn hắn mặc dù cũng không ngăn cản được Hàn Khí phía dưới Thâm Uyên, nhưng Hàn Khí biên giới Thâm Uyên đối với nhóm hắn mà nói đều là đồ vật đại bổ.
Cho nên đám người không ít ở Băng Ma Điện tu luyện, cũng chính là bởi vì như thế, bọn hắn biết rõ Hàn Khí Băng Ma Uyên đáng sợ.
- Đoán chừng đã đông kết thành Băng Điêu hình người.
Lại có người cười lạnh nói.
- Các ngươi xuống dưới đem bọn hắn dẫn tới!
Băng Diệp đột nhiên chỉ trong đó hai người nói, ngữ khí không cho phép phủ định.
- Vâng, Đại Trưởng Lão!
Hai người kia không chút do dự đáp ứng, bọn hắn dù sao cũng là Băng Tộc cường giả, tạm thời ngăn cản cỗ Hàn Khí này vẫn không có vấn đề gì, đây chính là cơ hội biểu hiện rất tốt.
Băng Bất Đồng lại hài lòng nhìn Băng Diệp một cái, hắn tự nhiên biết rõ Băng Diệp đang lo lắng cái gì, chính là Nguyệt Thần Thiên Quan trên người Tiểu Kim, đây cũng là nguyên nhân Băng Diệp một mực chưa động thủ với bọn Tiêu Phàm.
Dù Băng Diệp là Thất Biến Chiến Thần cũng không có bất kỳ cái gì nắm chắc cầm xuống Tiểu Kim.
Hai người kia không chút do dự nhảy xuống dưới, cũng ngay lúc đó phía dưới Băng Ma Uyên đột nhiên bắn ra từng đạo từng đạo kim sắc quang mang, quang mang chiếu xuống bốn phía băng vụ vậy mà chậm rãi bị đuổi tản ra.
Đám Băng Bất Đồng trợn to hai mắt, vừa mừng vừa sợ nhìn phía dưới, mặc dù băng vụ còn không có tán đi, nhưng bọn hắn vẫn như cũ đoán được cái gì.
- Cỗ khí tức này sẽ không sai, Băng Diệp, ngươi lần này lập đại công!
Băng Bất Đồng hết sức kích động nói ra, hận không thể lập tức nhảy xuống dưới đem Nguyệt Thần Thiên Quan đoạt tới trong tay.
- Tộc Trưởng, đây là thuộc hạ nên làm.
Băng Diệp mừng rỡ vô cùng, bất quá trên mặt lại lộ ra vẻ khó xử, nói:
- Tộc Trưởng, Nguyệt Thần Thiên Quan đối với Băng Tộc chúng ta trói buộc chi lực quá mạnh, ta hiện tại tối đa cũng chỉ có thể phát huy ra một thành lực lượng.
Băng Bất Đồng nghe vậy, nhìn về phía đám người Băng Diệp phía sau, lại phát hiện, trừ Băng Diệp, thần sắc những người khác đều hơi trắng bệch, thậm chí có mấy người ngay cả đứng đều đứng không vững.
- Một thành lực lượng cũng so với Ngũ Biến Chiến Thần mạnh hơn, thực lực các ngươi cũng tương đương với Tứ Biến Chiến Thần, nếu như chiếu như lời ngươi nói, bên trong bọn hắn chỉ có một Ngũ Biến Chiến Thần, một Tứ Biến Chiến Thần, lại tăng thêm Bản Tộc Trưởng, giữ bọn hắn không khó lắm.
Băng Bất Đồng phân tích nói.
- Tộc Trưởng nói phải.
Băng Diệp gật đầu, bất quá lập tức lại nói ra:
- Tộc Trưởng, theo ta thấy, thông tri các Tộc Lão khác sẽ nắm chắc hơn một chút.
- Các vị Tộc Lão còn trấn áp Băng Ma, làm sao có thể phân thân.
Băng Bất Đồng không chút do dự phủ định nói, trong lòng lại bổ sung một câu:
- Nếu như những lão đồ vật kia biết, nơi nào còn phần ta?
Băng Diệp tự nhiên cũng biết rõ ý nghĩ trong lòng Băng Bất Đồng, bất quá hắn cũng không có vạch trần, chỉ là trong lòng cho bản thân xách một cái tỉnh, đến thời điểm đánh không lại đám Tiểu Kim, liền lập tức chạy trốn.
Thậm chí, trong lòng Băng Diệp còn có một cái ý nghĩ điên cuồng, nếu như Băng Bất Đồng có thể lưu ở bên trong, bản thân chẳng phải là có khả năng trở thành Tộc Trưởng Băng Tộc?
- Đều cùng Bản Tộc Trưởng xuống dưới, trở về ghi cho mọi người một cái công lớn.
Băng Bất Đồng nhìn về phía đám người thập phần vui vẻ nói, tiếng nói vừa dứt, đám người nhao nhao nhảy xuống Băng Ma Uyên.
Trong Băng Ma Uyên, hàn ý trên người Lăng Phong đám người biến mất, thậm chí còn có thể cảm nhận được một cỗ ấm áp nhàn nhạt, đám người không khỏi nhìn về phía Nguyệt Thần Thiên Quan đỉnh đầu Tiểu Kim, trong mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên.
Mà Băng Cẩn lại quỳ gối cách đó không xa, toàn thân run rẩy, hắn rất muốn ngẩng đầu nhưng chính là nhấc không nổi, trong mắt đều là vẻ ác độc.
Nguyệt Thần Thiên Quan phát ra uy áp tựa như chỉ châm đối Băng Tộc bọn hắn, căn bản liền đường phản kháng đều không có.
Ầm! Ầm!
Đột nhiên, hai đạo tiếng vang truyền đến, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt đám Tiêu Phàm, hai Băng Tộc cường giả bị Băng Diệp phái xuống cách đám Tiêu Phàm không xa, bọn họ đang nơm nớp lo sợ nhìn đám Tiêu Phàm, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Bọn hắn đem mười tám đời tổ tông Băng Diệp mắng một trăm lần, hai người vốn cho là đuổi bắt bọn Tiểu Kim hẳn là rất dễ dàng, nhưng mà không nghĩ tới vừa mới nhảy xuống Băng Ma Uyên, Thần Lực thể nội liền bị một cỗ lực lượng quỷ dị phong ấn.
Khi thấy kim sắc quang mang kia, hai người trong nháy mắt minh bạch, mình bị Băng Diệp lừa, đáng tiếc hai người muốn quay người rời đi đều không có khả năng.
Khó trách Băng Diệp không xuống, mà để hai người bọn hắn nhảy xuống, nguyên lai trong tay người xâm nhập Băng Tộc lại có Nguyệt Thần Thiên Quan.
- Lại tới hai kẻ chịu chết?
Quan Tiểu Thất cổ quái nhìn hai người kia.
Khóe miệng hai người giật một cái, lại vô lực phản bác, Quan Tiểu Thất nói không sai, bản thân không phải đi tìm cái chết thì là cái gì chứ?
- Công Tử, muốn giết bọn hắn hay không?
Trọc Thiên Hồng nhìn về phía Tiêu Phàm nói, hắn rất muốn nếm thử Băng Tộc Mệnh Cách là tư vị gì.
Tiêu Phàm lắc đầu, nhìn về phía không trung, đám người ngẩng đầu nhìn lại, lại nhìn thấy 7 ~ 8 đạo thân ảnh từ trên cao rơi xuống, mấy cỗ cường đại khí tức bao phủ Tiêu Phàm bọn hắn.
- Lui ra phía sau.
Tiêu Phàm khẽ quát một tiếng, đám người không chút do dự hướng về một bên tránh đi, bọn hắn không thể vượt qua Tiểu Kim ba trượng, một khi vượt qua cũng sẽ bị Hàn Khí ăn mòn.
Xích sắt băng đài rộng chừng 20 trượng, Tiểu Kim không bảo hộ được tất cả mọi người an toàn.
Chỉ một thoáng, 7 ~ 8 đạo thân ảnh rơi phía trên mặt đất, sát khí nặng nề nhìn Tiêu Phàm bọn hắn, Băng Cẩn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía người tới, lập tức lệ nóng doanh tròng rống to:
- Gia gia, ngươi rốt cục đến, nhanh giết bọn hắn, chiếm lấy Nguyệt Thần Thiên Quan!
Ánh mắt Băng Bất Đồng gắt gao nhìn chằm chằm Nguyệt Thần Thiên Quan đỉnh đầu Tiểu Kim, trong con mắt thiêu đốt lên hỏa diễm cực nóng, hận không thể lập tức đem Nguyệt Thần Thiên Quan đoạt tới.
- Nguyệt Thần Cung Cung Chủ? Chỉ cần ngươi đem Nguyệt Thần Thiên Quan cùng Truyền Thừa Nguyệt Thần Cung ra, ta nể mặt Nguyệt Thần Cung đã từng thuộc về Băng Tộc, tha cho ngươi một mạng.
Băng Bất Đồng mở miệng nói, trong mắt của hắn hiện tại chỉ có Nguyệt Thần Thiên Quan.
Đây chính là một trong Lịch Cổ Thập Đại Thần Binh, uy lực tuyệt luân, nếu như còn có thể có được Truyền Thừa Nguyệt Thần Cung, thực lực bản thân tất nhiên sẽ bay vọt.
Nghĩ vậy, tâm Băng Bất Đồng liền như lửa nóng.
- Băng Tộc không nhận Nguyệt Thần Cung cũng liền thôi, còn muốn cướp đoạt Nguyệt Thần Thiên Quan cùng Nguyệt Thần Truyền Thừa?
Tiểu Kim cười lạnh nhìn Băng Bất Đồng, bị Băng Diệp lừa gạt, lửa giận hắn đã đến biên giới bộc phát.
- Nguyệt Thần Cung đã biến thành lịch sử, ngươi đã thấy tình thế rõ ràng, Nguyệt Thần Cung đã sớm không còn tồn tại.
Băng Bất Đồng cực kỳ khinh thường, lấy nhãn lực hắn tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra tu vi một nhóm Tiêu Phàm.
Một nhóm tu sĩ phía dưới Ngũ Biến Chiến Thần nào sẽ đặt trong mắt Băng Bất Đồng hắn, phải biết, Băng Bất Đồng là Bát Biến Chiến Thần, đến gần vô hạn Cửu Biến Chiến Thần.
Dù là bị Nguyệt Thần Thiên Quan áp chế thực lực, hắn cũng có thể phát huy ra Lục Biến, thậm chí Thất Biến Chiến Thần.
- Hồn Thú bất diệt, Nguyệt Thần Cung vĩnh thế bất diệt.
Tiểu Kim lắc lắc đầu nói, trong mắt lóe lên vẻ ngạo nhiên nồng đậm, Nguyệt Thần Cung vốn là liên minh Hồn Tộc.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Băng Tộc cũng không phải là Nhân Tộc, mà là một loại chủng tộc đặc thù đã từng quy thuận Nguyệt Thần Cung.
- Xem ra ngươi không nguyện ý giao ra, nếu rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách bản tôn không khách khí.
Băng Bất Đồng tản ra khí tức cường đại, từng bước một ép về phía bọn Tiểu Kim.