- Tiêu Phàm.
Long Vũ một mặt cảm kích nhìn bóng lưng Tiêu Phàm, ánh mắt lập loè, đáy mắt chỗ sâu lóe qua nhu tình.
Nhìn thấy Tiêu Phàm giữ gìn nàng, trong lòng Long Vũ kích động vô cùng, dưới cái nhìn của nàng, Tiêu Phàm là coi trọng nàng mới chủ động xuất thủ.
Nhưng Tiêu Phàm lại không nghĩ như vậy, hắn sở dĩ xuất thủ hoàn toàn là báo ân.
Lần trước nếu như không có Long Vũ, Tiêu Phàm hắn khả năng đã chết tại trong tay Hoa gia, càng thêm không có khả năng có được Vô Tận Chiến Quyết Bát Trọng.
- Hỗn trướng, ngươi dám đánh lén ta!
Một tiếng gầm phẫn nộ từ cuối hành lang truyền đến, chỉ thấy thanh niên khôi ngô một mặt chật vật từ mặt đất đứng dậy, sát khí nặng nề hướng tới.
Trong tay hắn còn khiêng một chuôi Hoàng Kim Chiến Phủ to lớn, lực lượng cuồng bá từ lưỡi búa bạo phát, người chưa tới gần, khí tức áp bách liền khiến đám người có chút không thở nổi.
Đám người thấy thế liền nhao nhao hướng về phía sau thối lui, bọn hắn hiển nhiên không muốn tham dự phân tranh giữa Tiêu Phàm cùng thanh niên khôi ngô.
Thanh niên khôi ngô dù sao cũng là Chiến Hoàng đỉnh phong, tăng thêm hắn lĩnh ngộ Tam Trọng Cuồng Phủ Ý Cảnh, thực lực so với Hoàng Phủ Chiến Hoàng bình thường đoán chừng còn cường đại hơn, không phải dễ trêu.
- Kẻ kia tựa như là Đại Thương Đế Triều Lôi Thương Lan đi, ca ca hắn là Lôi Thương Hải, tiểu tử kia gây ai không gây, vậy mà trêu chọc hắn?
- Đoán chừng là muốn trước mặt người đẹp cậy anh hùng đi, đáng tiếc, hắn nhìn lầm người, thực lực Lôi Thương Lan cường đại không nói, ca ca hắn là siêu cấp thiên tài, dù là đặt ở Vô Song Thánh Thành cũng coi là nhân vật thiên tài.
- Có ít người chính là quá tự cho là đúng, tưởng rằng người đều có thể trêu chọc tới, ha ha, ta rất muốn biết nếu như Lôi Thương Lan giết hắn, Trưởng Lão Hội Chiến Hồn Điện xử trí hắn như thế nào.
- Còn có thể xử trí như thế nào, ca ca hắn là Lôi Thương Hải, một trong siêu cấp thiên tài lần này, cho dù Trưởng Lão Chiến Hồn Điện đoán chừng cũng không đắc tội hắn, dù sao Lôi Thương Hải tiền đồ vô lượng.
Đám người nhận ra thanh niên khôi ngô, không ít người sắc mặt đại biến, cũng không ít người cười trên nỗi đau của người khác, một mặt nghiền ngẫm nhìn Tiêu Phàm.
Thậm chí, một chút tu sĩ Đại Ly Đế Triều cũng ra vẻ lạnh lùng, bọn hắn tựa như ước gì Tiêu Phàm chết.
- Lôi Thương Lan? Đại Thương Đế Triều cũng có một Lôi gia?
Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, hắn vừa mới diệt Đại Long Đế Triều Lôi gia, hiện tại lại toát ra một cái Lôi gia, chẳng lẽ hắn cùng Lôi gia thật có thù hay sao?
- Dám ở trước mặt ta anh hùng cứu mỹ nhân, giẫm lên mặt ta, ta sẽ khiến ngươi minh bạch cái gì gọi là sống không bằng chết!
Thanh niên khôi ngô Lôi Thương Lan nhe răng cười nhìn Tiêu Phàm, Hoàng Kim Cự Phủ to lớn tản ra phủ cương đáng sợ, bổ xuống.
- Tiêu Phàm, mau lui lại!
Long Vũ hoa dung thất sắc, sắc mặt biến đổi lớn.
Cũng ngay lúc này, một cỗ khí tức băng lãnh đáng sợ từ trên người nàng bộc phát ra, giống như thủy triều, sóng sau cao hơn sóng trước, tu sĩ bốn phía bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, cho dù là Chiến Hoàng cảnh cường giả tối đỉnh cũng toàn thân run rẩy không thôi.
Những tu sĩ thấp giai càng đông lạnh tay chân như nhũn ra, ngay cả đứng đều đứng không vững, toàn thân hàn khí bốc lên, một mặt kinh khủng nhìn Long Vũ.
Biến cố bất thình lình, ngay cả Tiêu Phàm cũng kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Long Vũ vậy đột nhiên biến đáng sợ như thế, đây căn bản không giống như là Chiến Hoàng cảnh hậu kỳ, dù là Chiến Đế đều có chút hãi hùng khiếp vía.
- Băng Tộc Huyết Mạch quả nhiên đáng sợ!
Trong lòng Tiêu Phàm thầm nghĩ, lập tức hai mắt khẽ híp một cái, trầm ngâm nói:
- Không biết người khác biết Băng Tộc Huyết Mạch thể nội nàng là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Tiêu Phàm có chút mê mang, nếu như dựa theo lẽ thường, có người thức tỉnh Băng Tộc Huyết Mạch vậy dĩ nhiên là sự tình rất tốt, dù là những siêu cấp thế lực cùng gia tộc cũng nhất định sẽ lôi kéo thiên tài dạng này.
Nhưng từ một phương diện khác mà nói cũng là chuyện xấu, cái này cũng không khó lý giải, nếu Long Vũ nắm giữ Băng Tộc Huyết Mạch gia nhập một gia tộc, gia tộc này tự nhiên vui mừng khôn xiết, nhưng việc này đối với gia tộc khác mà nói lại là sự tình cực kỳ bất lợi.
Cho nên, rất nhiều người đều sẽ thừa dịp nàng không trưởng thành, đem nàng bóp chết bên trong nôi, sẽ không để cho nàng tiếp tục trưởng thành, chân chính uy hiếp được lợi ích gia tộc khác.
- Tỉnh lại!
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm vận chuyển một tia Hồn Lực quát to, sóng âm đánh thẳng vào não hải Long Vũ, Tiêu Phàm không muốn Long Vũ vì bản thân mà bộc lộ ra Băng Tộc Huyết Mạch.
Mặc dù hắn không biết thế nhân biết Long Vũ có Băng Tộc Huyết Mạch sẽ có ý nghĩ gì, nhưng Tiêu Phàm không muốn bởi vì mình mà Long Vũ lâm vào vạn kiếp bất phục.
Một tiếng vang nhỏ, Long Vũ bỗng nhiên mở hai mắt, một mặt lo lắng nhìn Tiêu Phàm, Tiêu Phàm hơi gật đầu, Long Vũ lúc này mới khôi phục bình tĩnh, Hàn Băng Chi Khí bốn phía trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Cùng lúc đó, đám người tựa như từ trong mộng kinh tỉnh lại, trải qua tất cả vừa nãy, không ít người căn bản không biết chuyện gì xảy ra.
Bất quá vẫn có không ít người nhìn về phía Long Vũ tràn ngập sợ hãi, trong nháy mắt đó, bọn hắn rõ ràng cảm nhận được tử vong tới gần.
- Đi chết đi!
Lôi Thương Lan lạnh lùng liếc mắt quét Long Vũ, một búa bá đạo trảm xuống, mang theo một cỗ Ý cảnh cuồng bá, rõ ràng chỉ là một lưỡi búa lại tựa như một tòa núi lớn.
Thân thể Tiêu Phàm gầy yếu làm sao có thể chính diện kháng trụ một kích Lôi Thương Lan?
Tiêu Phàm mặc dù một cái tát bay Lôi Thương Hải, nhưng không ít người nhìn đều tưởng trong đó phần lớn là do đánh lén, đánh lén cùng chính diện đối địch là hoàn toàn khác biệt.
Đám người nhìn ra Tiêu Phàm có lẽ không yếu, nhưng vẫn hẳn không phải là đối thủ của Lôi Thương Lan, vẻn vẹn khí thế liền lập tức phân cao thấp.
- Cút!
Mắt thấy phủ cương sắp tới gần mi tâm Tiêu Phàm, Tiêu Phàm đột nhiên trợn mắt một cái, một cỗ chi uy đáng sợ từ trên người hắn bộc phát ra.
Oanh một tiếng, phủ cương bỗng nổ nát vụn mà ra, một cỗ Hồn Lực ba động đáng sợ quét sạch bốn phương tám hướng, bốn phía gian phòng dâng lên một chùm ánh sáng bao phủ tứ phương, hiển nhiên là Hồn Giới Phi Độ Chiến Thuyền tự hành khởi động.
Nếu như không có Hồn Giới bảo hộ, một đám Tu Luyện Thất đoán chừng đều sẽ nổ tung.
Tiêu Phàm hét giận dữ như Sư Tử Hống, hư không đều mãnh liệt run rẩy một cái, áo bào toàn thân Lôi Thương Lan đột nhiên nổ tung, áo không đủ che thân.
Trên người hắn thật giống như bị vô số đao kiếm cắt đứt, máu tươi chảy ra. Thấy cảnh này, tất cả đám người đều hít vào ngụm khí lạnh.
Lôi Thương Lan dù sao cũng là thực lực Hoàng Phủ Chiến Hoàng, vậy mà ngăn không được một hống chi uy của Tiêu Phàm?
Thực lực người này cường đại biết bao? Chẳng lẽ hắn đã đột phá Chiến Đế?
Liên tiếp nghi hoặc xuất hiện trong đầu đám người, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Tiêu Phàm cũng tràn ngập ngưng trọng, người đều khinh thường Lôi Thương Lan, nếu không phải là đồ đần thì chính là thiên tài.
Rất hiển nhiên, Tiêu Phàm không phải người ngu, mà là một thiên tài chân chính.
- Ta phải giết ngươi!
Lôi Thương Lan triệt để phẫn nộ, gào thét một tiếng, cự đại phủ đầu trong tay giận bổ xuống, không thể không nói, tốc độ của hắn rất nhanh.
Đám người lấy lại tinh thần, Tiêu Phàm lại động, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, đám người chỉ thấy được hư ảnh, hư không lần nữa truyền đến một tiếng vang thanh thúy.
Ba!
Lại là thanh âm tát tai, sau một khắc, chỉ thấy thân thể Lôi Thương Lan đột nhiên bay ngược ra, trong miệng máu tươi cuồng phun, một bên khác trên mặt lại xuất hiện một dấu ấn năm ngón tay đỏ tươi.
Ầm một tiếng, Lôi Thương Lan trùng điệp đập xuống đất, trượt đến cuối hành lang mới dừng lại.
- Ngươi muốn giết ta?
Ngữ khí Tiêu Phàm băng lãnh, chậm rãi hướng về Lôi Thương Lan đi đến, sát cơ bắn ra bốn phía.