lượn, trong lòng Tiêu Phàm thật lâu không thể bình tĩnh.
Hồi lâu, Tiêu Phàm mới chậm rãi thu liễm Vô Tận Chi Hỏa, Áo Nghĩa Chi Lực cố
nhiên có thể tại bên trong Thần Cung thi triển, nhưng ở ngoại giới hiện tại
vẫn đang bị áp chế.
Cũng ngay tại một khắc thu liễm Vô Tận Chi Hỏa, Linh Hồn Bản Thể của Tiêu Phàm
công phá Niết Bàn Châu đột nhiên chậm rãi tiêu tán, hóa thành từng đạo huyết
sắc quang mang hướng về Vô Tận Chi Hỏa hội tụ lại.
Tiêu Phàm trợn to hai mắt, lộ ra vẻ khó tin, Niết Bàn Châu này ẩn chứa năng
lượng thật đúng là không phải bình thường.
Lúc này, Niết Bàn Châu hoàn toàn biến mất, Tiêu Phàm có thể cảm nhận được, bên
trong Vô Tận Chi Hỏa tràn ngập một luồng sức mạnh kỳ lạ, hắn hiện tại cũng
không điều động được cỗ lực lượng kia.
- Kia hẳn là Áo Nghĩa Chi Lực còn thừa, cần chậm rãi mới có thể luyện hóa.
Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, nói:
- Vừa mới luyện hóa Niết Bàn Châu liền lĩnh ngộ ba thành Hỏa Diễm Áo Nghĩa,
đã không tồi rồi.
Ba thành Hỏa Diễm Chi Lực, đây chính là tương đương với Tam Biến Chiến Thần.
Cho đến bây giờ, Tiêu Phàm đã lĩnh ngộ 4 loại Áo Nghĩa, Tu La Áo Nghĩa, Sinh
Mệnh Áo Nghĩa, Tử Vong Áo Nghĩa cùng Hỏa Diễm Áo Nghĩa, hơn nữa hỏa diễm này
không phải hỏa diễm bình thường, mà là Phượng Hoàng Chi Hỏa cường đại.
Tiêu Phàm cũng không biết, sau khi Hỏa Diễm Áo Nghĩa cùng Vô Tận Chi Hỏa dung
hợp có thể đạt đến cấp độ gì.
- Công Tử, mau tỉnh lại.
Đột nhiên, thanh âm Trọc Thiên Hồng vang lên bên tai Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm thu liễm tâm tình, tâm thần trong nháy mắt rời khỏi Thần Cung, bỗng
nhiên mở hai mắt ra, cười nói:- Lôi Điện biến mất rồi?
- Không có.
Trọc Thiên Hồng lắc đầu.
Tiêu Phàm cau mày, nếu Lôi Điện Chi Lực không biến mất, vậy ngươi gọi ta làm
gì?
Bất quá Tiêu Phàm đã hoàn toàn luyện hóa Niết Bàn Châu, tâm tình không tệ,
cũng không có ý trách cứ.
- Công Tử, ngươi nhìn cái kia?
Trọc Thiên Hồng nhìn ra Tiêu Phàm khó chịu trong lòng, chỉ nơi xa nói.
Tiêu Phàm theo phương hướng Trọc Thiên Hồng chỉ nhìn lại, lại là nhìn thấy bên
trong Lôi Điện kia có lờ mờ hai đạo thân ảnh giao phong, hơn nữa kịch liệt dị
thường.
Quỷ dị là Lôi Điện Chi Lực kia đối với hai người tựa như căn bản không có chút
ảnh hưởng gì.
Tu sĩ bốn phía sớm đã nhìn ngây ngốc, Lôi Điện cuồng bạo rất có tính hủy diệt,
vậy mà đối với hai người bọn hắn lại vô dụng?
Cũng từ khía cạnh này chứng minh hai người này cường đại.
Chỉ là cách rất xa, Tiêu Phàm tạm thời thấy không rõ hai đạo thân ảnh kia là
ai, nhưng dựa vào hình dáng đơn giản, Tiêu Phàm luôn cảm giác hắn biết hai
người này.
- Thật mạnh, chẳng lẽ bọn họ là thổ dân của Thần Linh Cấm Khu? Bằng không làm
sao có thể không sợ Lôi Điện Chi Lực?
- Vậy cũng chưa chắc, Chiến Hồn Đại Lục chí ít thì có một người không sợ Lôi
Điện.
- Ai?
- Chiến Hoàng Thiên!
Đám người ngươi một lời ta một câu, rung động thực lực cường đại hai người nơi
xa kia.
Người nói vô ý, người nghe hữu tâm, Tiêu Phàm cau mày một cái, trong đầu hắn
cũng hiện ra một đạo thân ảnh, một người trong đó thật là có mấy phần giống
Chiến Hoàng Thiên.
- Công Tử, ngươi có cảm thấy hay không, một người trong đó có chút mập mạp?
Lúc này, Trọc Thiên Hồng đột nhiên nhíu mày nói.
Tiêu Phàm nghe vậy, ánh mắt bỗng nhiên lạnh lẽo, hắn tự nhiên biết Trọc Thiên
Hồng nói ai, người kia chính là Bàn Tử Nam Cung Tiêu Tiêu.
Nhìn kỹ thật là có chút tương tự, chẳng lẽ Nam Cung Tiêu Tiêu đánh nhau cùng
Chiến Hoàng Thiên?
- Các ngươi chờ ta ở đây.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm để lại một câu nói, bỗng nhiên hướng về bên trong phía sấm
sét bắn ra, tốc độ nhanh vô cùng, hắn trực tiếp dùng Tu La Kiếm mở đường, phàm
là Lôi Long ngăn cản đều hắn trực tiếp bị hắn xé nát.
- Tiêu Phàm hắn cũng không sợ Lôi Điện này?
Tu sĩ của Lăng gia cùng Độc Cô gia tộc thấy cảnh này, tất cả đều mắt trợn
tròn, bọn hắn lúc này mới phát hiện, bản thân đám người vẫn quá khinh thường
thực lực củaTiêu Phàm.
Tiêu Phàm không quản ý nghĩ của bọn hắn, hắn hiện tại chỉ muốn xác nhận, đến
cùng có phải Bàn Tử cùng Chiến Hoàng Thiên đánh nhau hay không, nếu như là
vậy, Tiêu Phàm hiểu phải đứng ở bên Nam Cung Tiêu Tiêu.
Một thời gian sau khi Tiêu Phàm tiến vào bên trong Lôi Điện Hải, bốn phía Lôi
Long đột nhiên chậm rãi tiêu tán, lại qua hai hơi thời gian, không gian tầng
thứ bảy khôi phục bình tĩnh.
Hiển nhiên là thời gian bảy ngày đã đến, Lôi Long tầng thứ bảy sẽ tự động biến
mất, sau đó ba ngày sau mới có thể tái hiện.
- Lão Nhị?
Không có Lôi Long ngăn cản ánh mắt, Tiêu Phàm nhìn một cái liền nhận ra một
người trong đó, chính là Nam Cung Tiêu Tiêu, mà người kia đối diện Nam Cung
Tiêu Tiêu dĩ nhiên chính là Chiến Hoàng Thiên.
Tiêu Phàm có thể cảm nhận được khí tức bá đạo trên người Chiến Hoàng Thiên, so
với lần trước nhìn thấy đã cường đại hơn nhiều, đoán chừng hiện tại đã đột phá
đến Chiến Thần cảnh.
Chỉ là bên trong áp chế Áo Nghĩa Chi Lực, Chiến Hoàng Thiên mới không thi
triển được toàn lực mà thôi.
Ánh mắt Tiêu Phàm băng lãnh, đang lúc hắn chuẩn bị bão nổi, nơi xa đột nhiên
truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt, phóng tầm mắt nhìn tới, ánh mắt Tiêu
Phàm trong nháy mắt rơi vào trên người một nam tử áo bào trắng cùng một thanh
bào nam tử, chính là Lăng Phong cùng Quan Tiểu Thất.
Đối diện hai người, Tiêu Phàm cũng nhận biết được, chính là huynh muội Chiến
Hoàng Thiên kết bái, Dạ Cô U cùng Phong Thiên Khê.
- Lão Tam, ngươi không nên nhúng tay, ta nhất định phải giết chết hắn!
Nhìn thấy Tiêu Phàm tới gần, ánh mắt Bàn Tử băng lãnh, Chiến Thiên Kích quét
sạch tứ phương.
Đối diện Chiến Hoàng Thiên không dám cùng Bàn Tử ngạnh bính, lách mình hướng
về nơi xa bay đi, nói tới sức mạnh, Chiến Hoàng Thiên còn không phải đối thủ
của Nam Cung Tiêu Tiêu.
Chiến Hoàng Thiên nhìn thấy Tiêu Phàm kêu Bàn Tử là Lão Nhị, không khỏi cau
mày một cái, tựa như không muốn cùng Nam Cung Tiêu Tiêu giao phong.
- Có gan đừng chạy!
Nam Cung Tiêu Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, chuẩn bị đi lên, bất quá Tiêu
Phàm lại ngăn cản hắn.
- Lão Nhị, xảy ra chuyện gì?
Tiêu Phàm dắt lấy Nam Cung Tiêu Tiêu Chiến Thiên Kích, mặt âm trầm nói.
Lúc này, nơi xa Quan Tiểu Thất cùng Lăng Phong mấy người chiến đấu bỗng nhiên
ngưng một cái, nhanh chóng hướng về bên này, Quan Tiểu Thất càng là phẫn nộ
nói:
- Tam Ca, bọn hắn muốn cướp Chiến Thiên Kích của Nhị Ca!
- A?
Tiêu Phàm chậm rãi buông ra Chiến Thiên Kích, sắc mặt băng lãnh nhìn xem Chiến
Hoàng Thiên nói:
- Chiến Hoàng Thiên, đây chính là thành ý của ngươi? Bây giờ lại đến cướp đồ
vật của huynh đệ ta?
- Đại Ca ta để ngươi hỗ trợ ngươi lại không đáp ứng, Chiến Thiên Kích này vốn
chính là đồ vật Chiến Tộc, đại ca ta thân làm Chiến Tộc Truyền Thừa, tự nhiên
tất cả thuộc về đại ta!
Chiến Hoàng Thiên còn không có nói chuyện, Phong Thiên Khê liền một mặt kiêu
ngạo nói.
Tựa như trong mắt Phong Thiên Khê, Chiến Hoàng Thiên chính là vô địch, cướp
đoạt Chiến Thiên Kích của Nam Cung Tiêu Tiêu cũng là chuyện đương nhiên.
- Chiến Tộc Truyền Thừa? Danh tiếng thật đúng là lớn!
Tiêu Phàm cực kỳ khinh thường, lạnh lùng nói:
- Huynh đệ của ta, không thể lừa gạt! Chiến Tộc Truyền Thừa cũng không được!
- Chiến Hoàng Thiên liền xem như được Chiến Tộc Truyền Thừa, Chiến Tộc cũng
đã từng phản bội Chiến Hồn Đại Lục, có tư cách gì đoạt Chiến Thiên Kích?
Nam Cung Tiêu Tiêu phẫn nộ vô cùng.
Hắn bây giờ có thể không phải là một thiếu niên ngây thơ, được hai phần Truyền
Thừa, hắn đã biết rõ rất nhiều tin tức.
Không nói Chiến Hoàng Thiên đoạt hay không đoạt Chiến Thiên Kích, chính là
Chiến Tộc phía sau Chiến Hoàng Thiên liền làm Nam Cung Tiêu Tiêu phẫn nộ vô
cùng, hận không thể lập tức xông lên tiêu diệt Chiến Hoàng Thiên.
Nghe được hai chữ phản bội, ánh mắt Chiến Hoàng Thiên lấp loé không yên, tựa
như hai chữ này đâm hắn đau nhức, hắn hiển nhiên cũng biết rõ một chút bí mật,
dù là hắn xác thực ý nghĩ thoát ly khỏi gia tộc, cũng không thay đổi được xuất
thân của hắn.
Chiến Hoàng Thiên nhìn Tiêu Phàm một cái thật sâu, sau đó nói ra:
- Tiêu Phàm, ta không biết hắn là huynh đệ của ngươi, đó là hiểu lầm.
- Hiểu lầm? Không phải huynh đệ của ta ngươi liền có thể giết lung tung?
Nguyên bản ta còn tin tưởng Chiến Hoàng Thiên ngươi ngông nghênh phi phàm,
hiện tại ngươi với Chiến Thần Điện có gì khác gì nhau?
Con ngươi Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Chiến Hoàng, hàn quang bắn ra bốn
phía.