Trọc Thiên Hồng nghe được ba chữ này, trợn to hai mắt nhìn xem thạch đầu trong tay Tiêu Phàm, lộ vẻ khó tin.
- Tam Ca, đây là Hoàng Tuyền Thạch trong truyền thuyết?
Tiểu Kim cũng cực kỳ không bình tĩnh.
Hoàng Tuyền Thạch chính là vật mang âm khí trong truyền thuyết, thế gian rất quý hiếm, trong thiên hạ cũng chưa chắc có thể tìm tới khối thứ hai.
Toàn thân nó đen như mực, băng hàn bên trong, dù là Chiến Thần đỉnh phong cũng không chịu được.
Thế gian có không ít truyền thuyết liên quan đến Hoàng Tuyền Thạch, có người nói nó có thể câu thông U Minh, loại này đồ vật vốn chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, nhưng mà không ngờ ở chỗ này lại nhìn thấy, chuyện này khiến bọn hắn làm sao mà nào bình tĩnh đây?
- Không sai, chính là Hoàng Tuyền Thạch!
Tiêu Phàm vui vẻ ra mặt, khó nén kích động trong lòng:
- Trước đó không biết Hồn Văn Đồ nên vẽ cái gì, không nghĩ tới ở chỗ này gặp gỡ Hoàng Tuyền Thạch, dùng Hoàng Tuyền Thạch vẽ Sinh Tử Hồn Văn Đồ sẽ vô cùng phù hợp.
Mặc dù Tiêu Phàm bây giờ dùng Hồn Văn chi thuật đã đạt tới Cấp Thủy Tổ, cũng đang muốn vẽ Hồn Văn Đồ Cấp Thủy Tổ của riêng mình, chỉ là không tìm được vật liệu phù hợp mà thôi.
Mà hiện tại, có được một khối Hoàng Tuyền Thạch, Tiêu Phàm rốt cục có thể vẽ Hồn Văn Đồ.
- Tiểu Kim, Trọc Thiên Hồng, hiện tại ta muốn khôi phục thể lực, các ngươi thay ta Hộ Pháp.
Tiêu Phàm hít sâu một cái nói.
Hiện tại hắn trông thế nhưng một chút sức phản kháng đều không có, một chút nữa còn muốn rời khỏi nơi này, ai biết Băng Tộc chúng Tộc Lão có thể sẽ buông tha cho bản thân hắn không.
Mặt khác, tâm tư Băng Ma Tiêu Phàm cũng không phải rõ ràng, đương nhiên có thể là Băng Ma sẽ không giết hắn.
Bằng không, Thí Thần đã sớm cảm nhận được nguy hiểm sẽ không để cho bản thân đi cứu Băng Ma.
Nơi xa, Băng Ma cùng Dạ Cửu U vẫn đang kịch liệt giao chiến, chúng Tộc Lão Băng Tộc đều một mặt mỏi mệt ngồi xếp bằng trên mặt đất khôi phục thực lực.
Có Băng Ma toàn lực xuất thủ, chấp niệm trong lòng bọn hắn liền biến mất không còn, hiện tại cũng đem hi vọng ký thác trên người Băng Ma.
Người đều là như thế, tới thời điểm làm trời sập xuống, nhất định sẽ nghĩ đến người xưa. Bất quá Tiêu Phàm cũng không có đem hi vọng ký thác trên người Băng Ma, vô luận Băng Ma có thể giết chết Dạ Cửu U hay không, Tiêu Phàm hắn đều phải sống sót rời khỏi nơi này.
Mấy canh giờ qua đi, Thần Lực Tiêu Phàm dần khôi phục lại như cũ, mà nơi xa Băng Ma cùng Dạ Cửu U chiến đấu vẫn không có ý dừng lại.
Hai người thực lực chênh lệch không nhiều, không ai làm gì được ai.
Băng Tộc chúng Tộc Lão cũng đều đứng dậy, một mặt chờ mong nhìn chiến đấu phía xa, giờ phút này cái gì mà Nguyệt Thần Truyền Thừa, cái gì mà Nguyệt Thần Thiên Quan, bọn hắn đều đã ném đến lên chín tầng mây, chỉ muốn biết như thế nào mới có thể sống sót.
- Tiếp tục như thế không phải biện pháp, nếu tàn niệm Dạ Cửu U thoát khỏi nơi này, nhất định sẽ là một trận tai nạn!
Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm.
May mắn là, tàn niệm Dạ Cửu U vẫn thập phần tự tin, cũng không nghĩ đến sẽ rời đi, hắn muốn giết tất cả mọi người ở nơi này.
Sau một khắc, tâm trí Tiêu Phàm chìm vào bên trong Tiểu Thiên Địa, triệu hồi ra Hắc Sắc Tiểu Long Cửu Âm, nói:
- Con lươn nhỏ, ngươi có biết làm sao để ứng phó Dạ Cửu U không?
Trước tiên Tiêu Phàm không thể không cầu cứu Cửu Âm Long Mạch Chi Linh, gia hỏa này dù sao cũng cùng Dạ Cửu U đối kháng hơn mấy ngàn năm.
- Nếu như chỉ là tàn niệm, hạt châu kia có thể đối phó hắn, nhưng hiện tại hắn đoạt thân thể người kia, muốn giết chết hắn, rất khó.
Cửu Âm suy nghĩ một chút nói.
Nó cũng hận Dạ Cửu U thấu xương, nguyên bản nó cách Hóa Long cũng không xa, nhưng mà lại bị tàn niệm Dạ Cửu U nuốt một nửa Long Mạch Chi Khí, dẫn đến nó Hóa Long thất bại.
- Thật không có biện pháp nào ư?
Tiêu Phàm cau mày, hắn có thể không muốn ở chỗ này hao tổn linh khí.
Cửu Âm trầm ngâm lúc này, nói:
- Còn có một cách, chính là rút Long Mạch Chi Khí ra, bất quá ta đều làm không được, các ngươi càng làm không được.
Tiêu Phàm không khỏi trợn mắt một cái, nói giống như chưa nói vậy.
- Đúng rồi, coi như không có Tỏa Hồn Châu, ta cũng có thể đối phó hắn.
Ánh mắt Tiêu Phàm đột nhiên sáng lên, trong nháy mắt nhớ tới cái gì.
Tâm thần rời khỏi Tiểu Thiên Địa, sau đó nhanh chóng hướng về tinh thể xanh đang bay nơi xa, dùng Tu La Kiếm chém tới, những nơi tinh thể xanh bích đi qua, đâu đâu cũng có vết kiếm.
Nếu như nhìn kỹ có thể phát hiện, những vết kiếm này lại là một chút Kiếm Văn huyền diệu, dựa vào thực lực Tiêu Phàm bây giờ, muốn bố trí một cái Thần Cấp Trận Pháp tự nhiên là không khó.
Hơn nữa hiện tại có Băng Ma ngăn chặn tàn niệm Dạ Cửu U, hắn sẽ có đủ thời gian. Lóa mắt lại qua hai canh giờ, Tiêu Phàm rốt cục dừng lại, ở nơi này hoàn toàn là trời đông giá rét, Tiêu Phàm bị làm cho đầu đầy mồ hôi, y phục đều bị mồ hôi ướt nhẹp, có thể thấy bố trí Trận Pháp này rất gian nan.
- Cái này phải đa tạ Tử Vô Danh, bằng không ta còn không học nổi cái Trận Pháp này.
Tiêu Phàm cười cười, sau đó ra hiệu Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng rời khỏi Huyền Băng Động, đi tới vị trí chỗ cửa ra.
Tiêu Phàm nhìn chiến đấu phía xa, trên mặt hiện lên ý cười đậm, sau đó hai tay đánh ra từng đạo thủ ấn, Kiếm Văn phía trên tinh thể xanh bích bốn phía đột nhiên tựa như sống lại.
- Tu La, ngươi làm cái gì?
Băng Diệp trước tiên lấy lại tinh thần, nhìn Tiêu Phàm nơi xa hét lớn.
Sau đó bọn hắn nghĩ cũng không nghĩ, liền nhanh chóng hướng về một cái thông đạo khác bay đi, cũng không nghĩ tới phải chăng thông đạo kia có Thần Thi hay không.
- Không có gì, chỉ là giúp Băng Ma một chút sức lực mà thôi.
Tiêu Phàm híp hai mắt, nhìn thấy mấy người rời đi cũng không nói gì nhiều.
Sau một lát, Kiếm Văn bốn phía tựa như đồng loạt sống lại, trên tinh bích xanh nhanh chóng di chuyển, cuối cùng tất cả đều kết nối tại cùng một chỗ, hình thành một tầng lồng ánh sáng màu đỏ ngòm.
- Thần Đạo Nghiệp Hỏa Trận, lên!
Tiêu Phàm quát nhẹ một tiếng, phía trên tầng lồng ánh sáng màu đỏ ngòm bỗng nhiên sinh ra từng đạo Huyết Sắc Hỏa Diễm, Huyết Sắc Hỏa Diễm trong nháy mắt khóa chặt hai người trong trận pháp, tựa như là sóng biển từng đợt mãnh liệt.
- Nghiệp Hỏa?
Hai người Dạ Cửu U cùng Băng Ma đồng thời kêu sợ hãi.
Không đợi thêm Huyết Sắc Hỏa Diễm đốt đến, cơ thể bọn hắn nhanh chóng thiêu đốt ra Huyết Sắc Hỏa Diễm, hơn nữa huyết sắc rất nhanh biến thành huyết hắc sắc, so với Tiêu Phàm lúc trước bị Nghiệp Hỏa đốt cháy càng thêm càng khinh khủng hơn, có thể thấy Nghiệp Lực trong cơ thể đáng sợ đến cỡ nào..
Hai người muốn tránh nhưng căn bản trốn không được, chỉ cần Nghiệp Lực tồn tại, Nghiệp Hỏa trên người bọn hắn liền không thể hủy diệt, dù là Dạ Cửu U cùng Băng Ma cũng chống cự không được.
- Tu La Điện Chủ, thả ta ra ngoài!
Băng Ma kêu to, cho dù là nhân vật cỡ nào, cũng không muốn bị Nghiệp Hỏa đốt cháy.
Hắn nghĩ ra ngoài, đáng tiếc bốn phía không gian bị Tiêu Phàm gia cố, cho dù Chiến Thần cảnh đỉnh phong, trong thời gian ngắn cũng không có khả năng phá vỡ.
- Băng Ma tiền bối, không biết một nửa Truyền Thừa Nguyệt Thần Cung khác đang ở đâu?
Tiêu Phàm hỏi một đằng lại trả lời một nẻo, cười tủm tỉm nhìn Băng Ma.
Hắn sẽ không bởi vì Băng Ma cứu hắn mà cảm kích, bởi vì hắn cũng giống vậy cứu Băng Ma, quan hệ của cả hai chỉ là đôi bên cùng có lợi mà thôi.
Nhưng mà cho đến bây giờ, Băng Ma đều không thừa nhận Tiểu Kim là Cung Chủ Nguyệt Thần Cung, cũng không nghĩ tới đem một nửa khác Truyền Thừa Nguyệt Thần Cung trả lại Tiểu Kim, Tiêu Phàm không thể không suy nghĩ nhiều một chút.
Băng Ma một mặt bị Nghiệp Hỏa bao phủ, nhưng Tiêu Phàm vẫn có thể nhìn thấy thần sắc hắn lấp loé không yên, tựa như đang xoắn xuýt cái gì.
- Băng Ma, chẳng lẽ ngươi trước đó thần phục Thí Thần cũng chỉ là giả sao?
Tiêu Phàm cau mày một cái, lạnh như băng nhìn Băng Ma, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.
Dù sao, Thí Thần tin tưởng Băng Ma như thế mà Băng Ma lại do dự bất định, hắn đột nhiên phát hiện, trên đời này ai cũng không chắc chắn có thể tin.
Bất quá bộ dáng Băng Ma lại không giống giả bộ thần phục, hơn nữa trước đó tại bên trong thông đạo, Băng Ma điều khiển Thần Thi không cho bọn hắn tiến vào nơi này, cũng là vì bảo hộ bọn hắn.
- Ngươi đến cùng đang do dự cái gì?