Mục lục
Vô Thượng Sát Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Hồn Quả rất kỳ diệu, mặc dù chỉ là Bát Phẩm Linh Quả nhưng ẩn chứa Hồn Lực cực kỳ to lớn, có thể giúp tu sĩ dưới Chiến Đế cảnh phía đột phá một tiểu cảnh giới.

Hơn nữa, còn có cơ hội rất lớn lĩnh ngộ một loại Ý cảnh, đối với Chiến Hoàng cảnh trở lên mà nói, nhất định chính là thần vật hiếm có.

Chỉ là Long Hồn Quả quá hiếm có, hơn ngàn năm cũng chưa chắc có thể nhìn thấy một gốc, trong Cổ Địa Bí Cảnh chỉ có thể nhìn thấy một cây, dù sao Long Hồn Quả chín cần Hồn Lực và thiên địa linh khí cực kỳ khổng lồ.

Nhìn Long Hồn Quả phi nhanh trong không khí, tất cả tu sĩ đều nhiệt huyết sôi trào, nhất là tu sĩ Đại Long càng kích động hơn, bởi vì bọn họ nắm giữ Hồn Thú loài chim, có ưu thế hơn.

Đây cũng là nguyên nhân Long Tiêu vì sao càn rỡ, tự ngạo như vậy, tu sĩ Đại Ly muốn đoạt Long Hồn Quả với bọn họ, nhất định là trò cười.

- Tất cả mọi người nghe đậy, cho dù không giành được Long Hồn Quả, chỉ cần ngăn người Đại Ly lại cũng coi như một phần công lao.

Long Tiêu nhìn đám tu sĩ Đại Ly đang bay lên, cười lạnh không thôi.

- Rõ!

Rất nhiều người nghe vậy cũng không tham dự vào việc tranh đoạt Long Hồn Quả nữa, ngược lại chạy về hướng tu sĩ Đại Ly.

Trước đó bởi vì Nam Cung Thiên Dật, tu sĩ Đại Long tử thương vô số, bây giờ chỉ còn lại chừng phân nửa, trong số người chết đi có thể không ít người là huynh đệ tỷ muội của bọn họ.

Bọn hắn trong thời gian ngắn không giết chết được Nam Cung Thiên Dật, nhưng đối phó với đám tu sĩ kia vẫn không thành vấn đề.

- Ân?

Đột nhiên, Long Tiêu cau mày một cái, trong mắt lóe qua một vòng lãnh quang:

- Tiêu Phàm vẫn chưa chết!

- Hồn Thú Tiêu Phàm đang cưỡi hình như là Cửu Giai Huyết Mạch Ám Dạ Minh Chuẩn.

Một tu sĩ bên cạnh Long Tiêu vội vàng mở miệng nói.

- Ha ha, thật đúng là Ám Dạ Minh Chuẩn, đáng tiếc chỉ là Chiến Hoàng cảnh.

Long Tiêu cười ha ha một tiếng, nhìn Tiêu U bên cạnh:

- U Nhi, Hồn Thú này chút nữa ta bắt cho nàng!

Tiêu U lắc lắc đầu nói:

- Đa tạ ý tốt của Đại Đế Tử, Hồn Thú của Tiêu Phàm không phải cướp dễ dàng như vậy.

- Chỉ cần U Nhi nàng thích, cho dù là sao trên trời, Bản Đế Tử cũng có thể hái cho nàng.

Long Tiêu cười một tiếng, trên người toát ra một sự tự tin vô cùng.

Nếu như trước đó không phải kiêng kị Hồn Điêu Thú quá đông, hắn căn bản sẽ không chạy trốn, dù là đấu một trận với Nam Cung Thiên Dật hắn cũng dám, huống chi là một tên Tiêu Phàm?

Chiến đấu trước đó hắn cũng nhìn trong mắt, Tiêu Phàm so với Nam Cung Thiên Dật còn không bằng, hắn lại như thế nào lợi hại cũng chỉ là một Chiến Hoàng cảnh trung kỳ mà thôi.

Huống chi, Tiêu Phàm giết chết mấy người trong Đại Long Bát Tử, Long Tiêu cũng đã sớm muốn giết chết Tiêu Phàm.

Để lại một câu nói, Long Tiêu liền giẫm lên Ám Dạ Ma Giao phóng về phía Tiêu Phàm, Tiêu U trên mặt lóe lên một nét cười không nhìn rõ.

- Tiêu U, Long Tiêu nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ta sẽ giết chết ngươi.

Nơi xa, đáy mắt Long Thần lóe lên một tia lạnh lùng, hắn thực sự không biết Tiêu U có điểm gì tốt, vậy mà lại khiến Long Tiêu mê muội như vậy.

Tiêu U giống như bị một con độc xà tiếp cận, chậm rãi quay đầu đi, lại nhìn thấy Long Thần ngồi trên lưng một con Hồn Thú bay về hướng Long Hồn Thụ.

Phía dưới, Tiêu Phàm đứng ở trên lưng Tiểu Minh, phóng nhanh về phía Long Hồn Thụ, đột nhiên một đạo khí tức hung ác từ đằng sau truyền đến, Tiểu Minh giang hai cánh ra, bay xuống.

Đồng thời, một đạo kim sắc đao chém qua, đem một cột đá phía dưới chẻ dọc ra, có thể tưởng tượng ra uy lực của một đao kia.

- Long Tiêu, ngươi muốn chết sao?

Tiêu Phàm quay đầu nhìn phía sau, vừa vặn phát hiện ra Long Tiêu mang một thanh đại đao, nghiền ngẫm nhìn hắn.

- Vốn chỉ muốn sủng vật kia của ngươi, bất quá bây giờ ta đổi chủ ý rồi, sủng vật ta muốn, mà ngươi phải chết.

Nghe thấy lời nói của Tiêu Phàm, Long Tiêu mặt từ từ trầm xuống, Sát Ý lan tràn ra.

Đã lớn như vậy còn chưa bao giờ có người dám nói như vậy với Long Tiêu hắn, Tiêu Phàm là người đầu tiên.

- Yên tâm, nể tình U Nhi, ta sẽ cho ngươi chết toàn thây.

Long Tiêu lại nói, kim bào phần phật, chân đạp lên Giao Long, bá đạo phi phàm.

- Cho ta chết toàn thây?

Tiêu Phàm cười, nụ cười mang theo sát ý lạnh như băng.

Đột nhiên, Tiêu Phàm động đậy, nhảy xuống trực tiếp đánh về hướng Long Tiêu ở đối diện, Đồ Lục Đao phóng ra đao khí đáng sợ, hóa thành một dải lụa màu đen từ trên cao chém xuống.

Hắn giờ phút này cũng đang rất tức giận, Long Tiêu vừa xuất hiện mà dám kêu đánh kêu giết, thực coi là bản thân vô địch thiên hạ.

Dù sao đã giết không ít người Đại Long Đế Triều, nhiều thêm một Long Tiêu cũng không tính là gì.

Long Tiêu cũng không nghĩ đến Tiêu Phàm cũng dám chủ động xuất kích, trong mắt mang theo một tia hung ác, hắn cũng từ đỉnh đầu Ám Dạ Ma Giao nhảy xuống, chém ra kim sắc đao hà.

- Chiến Hoàng hậu kỳ!

Hai mắt Tiêu Phàm ngưng tụ, Long Tiêu này, cũng quả thực đáng coi là một thiên tài, chỉ tính khí thế đã đến được cảnh giới Chiến Hoàng hậu kỳ.

Mà đây còn chưa phải thực lực chân chính của hắn, bởi vì y vẫn chưa sử dụng Chiến Hồn lực lượng.

Ầm ầm! Hai người đều là dùng đao, một cỗ Hung Lệ Chi Khí, một cỗ Cuồng Bá Chi Ý đâm vào nhau, vô số đao khí bắn ra trong không khí.

Bang bang!

Tiếng va chạm cực lớn của kim loại vang lên, hai người ở chỗ này đều không thể phi hành, thân thể không ngừng rơi xuống mặt đất.

Hô! Lúc tới gần mặt đất, hai thân ảnh chạm vào nhau, trong nháy mắt rơi xuống bên trên hai cây cột đá.

- Có thể giết chết Nhất Tử, thực lực quả không yếu!

Long Tiêu híp hai mắt, trong mắt vẫn như cũ có một tia khinh thường.

- Yên tâm, ta còn sẽ giết ngươi!

Tiêu Phàm sát khí tăng mạnh, trong bàn tay, Tu La Kiếm xuất hiện ở trong tay phải, sát phạt kiếm khí đáng sợ xông thẳng lên trời.

Cảm nhận được khí thế trên người Tiêu Phàm, con ngươi Long Tiêu hơi hơi co rụt lại, hắn rốt cục hiểu vì sao Nam Cung Thiên Dật muốn đưa Tiêu Phàm vào chỗ chết.

Tiêu Phàm quá là đáng sợ, tốc độ tu luyện của người này khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc, một tháng trước, hắn còn chỉ vừa mới đột phá Chiến Hoàng cảnh.

Mà hiện tại, hắn lại ổn định tại Chiến Hoàng trung kỳ, hơn nữa còn lĩnh ngộ Nhị Trọng Sát Ý cùng Nhị Trọng Hủy Diệt Kiếm Ý, dù là Chiến Hoàng hậu kỳ bình thường cũng không phải đối thủ của Tiêu Phàm.

Quỷ dị nhất là mỗi một lần đại chiến, hắn càng cường đại hơn rất nhiều so với trận đại chiến trước đó, không có ngoại lệ.

Mỗi khi mọi người cho là Tiêu Phàm hẳn phải chết không nghi ngờ, hắn đều có thể lấy sức mạnh không thể tưởng tượng nổi phản kích, đánh chết những người muốn giết mình đó.

Cảm nhận được sát khí ngút trời trên người Tiêu Phàm, Long Tiêu cũng chầm chậm thu lại ý khinh miệt, kẻ này tuyệt đối không thể khinh thường.

- Long Tiêu đúng không, nhớ kỹ, ngươi là người đầu tên chân chính chết dưới kiếm của ta!

Tiêu Phàm đột nhiên nhe răng cười một tiếng, sau một khắc, hắn chậm rãi nâng lên Tu La Kiếm trong tay, nhẹ nhàng vung lên.

Động tác rất chậm, giống như chậm tới cực điểm, nhưng mà Long Tiêu lại cảm giác được một cỗ khí tức sắc bén khóa chặt bản thân, da dẻ đều có chút đau nhói lên.

Gào! Gầm lên giận dữ, trên đỉnh đầu Long Tiêu, đột nhiên xuất hiện một con Giao Long lớn, thân thể dài mười mấy trượng, móng vuốt sắc bén, ánh mắt bá đạo.

Toàn thân lóe ra hắc sắc u quang, giống như lân giáp, ánh mắt sắc bén vô cùng, mọc ra một cái sừng dài màu trắng, ẩn ẩn có lôi điện lấp lóe bên trong.

- Bát Phẩm Chiến Hồn Thiên Giác Giao!

Con ngươi đám người co rụt lại, mặc dù Thiên Giác Giao bị biến thành Giao, nhưng thế nhưng nó là Giao Long, hoàn toàn không cùng một cấp độ với Giao.

Hơn nữa, Thiên Giác Giao cũng là một loại Giao Long, bất luận là thực lực hay là bề ngoài đều là gần Long nhất.

Long Tiêu triệu hồi ra Thiên Giác Giao, hiển nhiên không muốn bị động phòng ngự mà muốn chủ động xuất kích, tay hắn cầm kim đao từ trên trụ đá nhảy lên thật cao, hướng về vị trí Tiêu Phàm chém xuống một đao.

Nhưng Tiêu Phàm lại không để vào mắt Bát Phẩm Chiến Hồn Thiên Giác Giao, trong mắt của hắn chỉ có sát ý nồng đậm, tựa như Long Tiêu đã là một người chết.

- Lục Thức, Kiếm Chi Luật Động.

Mắt thấy một đao Long Tiêu sắp chém về phía Tiêu Phàm, Tiêu Phàm rốt cục động thủ, hắn nhẹ nhàng vung Tu La Kiếm.

MinhLâm - Lục Đạo -

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK