Thời đại Cổ Đế chính thức kết thúc. Mở ra thời kỳ loạn bảy mươi hai Ma Hoàng.
Ma tộc sử ký đến đây kết thúc.
Tôn Kỳ thở ra một hơi dài, hắn không ngờ Ma tộc còn có một đoạn lịch sử như vậy. Đây là điều hắn chưa bao giờ đọc thấy trong bất kỳ sách nào, cũng không hề nghe được ai đề cập qua.
Đoạn lịch sử này đúng hay sai?
Hắn tin là đúng vì:
Thứ nhất bảy mươi hai quan tài Ma Hoàng còn nằm tại đây. Tại sao hắn tin đây là Ma Hoàng? Vì khí chất của mấy vị trong quan tài hoàn toàn siêu việt Hợp Nhất cảnh trước đó hắn đã từng tiếp xúc. Giống như là một loại đẳng cấp khác biệt.
Thứ hai là hệ thống tu luyện hiện nay. Rõ ràng hệ thống này phải có kẻ tạo ra không thể tự dưng mà có nhưng trong sử sách cũng không hề đề cập tới kẻ này. Mở ra một hệ thống tu luyện truyền lưu hậu thế là một loại công đức vô lượng nhưng lại không hề lưu lại bất kỳ tên tuổi gì? Đây rõ ràng là có ai đó đã xóa đi đoạn lịch sử này.
Thứ ba là trận pháp bao quanh ngoài núi. Đến bây giờ Tôn Kỳ mới để ý: muốn khám phá ra trận pháp quanh núi thì cần có thần thức thăm dò, điều mà hồn lực không thể làm được. Mà thần thức của Tôn Kỳ có được từ việc tự mở Thiên Linh. Vậy nên có thể suy đoán trận pháp này do một kẻ có thần thức bố trí. Cũng tức là nói Cổ Đế và 72 Ma Hoàng tự mở Thiên Linh là hoàn toàn chính xác.
Sau tất cả chỉ có một nghi điểm: vì sao lịch sử Ma tộc không có đoạn lịch sử này?
Trong tất cả sách sử mà Tôn Kỳ đọc được thì đều khởi đầu từ Ma tổ dựng vũ trụ, sau đó là Ma tổ ngã xuống hóa thành Ma giới. Đây là phần truyền thuyết không biết đúng sai. Tiếp sau đó là Ma tộc sinh ra rồi tạo thế chân vạc với Thần tộc và Yêu tộc. Không hề nhắc đến việc Ma tộc lúc đầu nhỏ yếu bị hai tộc chèn ép. Đoạn lịch sử này bi tráng và hùng vĩ, có thể đem ra dạy dỗ con cháu đời sau. Vì sao lại xóa đi.
Tôn Kỳ lắc lắc đầu tạm bỏ qua các nghi vấn trong đầu. Hắn lật trang cổ thư tiếp theo. Hắn thật tò mò phần trước lịch sử đã hấp dẫn như vậy thì phần sau sẽ mang cho hắn bất ngờ gì đây.
Thời kỳ loạn bảy mười hai Ma Hoàng.
Bọn ta đều là thiên tài kiệt xuất nhất Ma tộc xưa nay, bọn ta chỉ tin phục Cổ đại ca. Khi Cổ đại ca mất tích, bọn ta lập tức xung đột, nổi lên tranh chấp. Thứ bọn ta tranh giành chính là vị trí đệ nhất Đế.
Lúc đầu chỉ là những tranh chấp nhỏ, sau đó dẫn đến chiến tranh trên quy mô lớn. Đánh đánh, giết giết, lừa lừa, gạt gạt, liên minh rồi lại phản bội. Cuối cùng toàn Ma tộc bị cuốn vào cuộc nội chiến này làm cho Ma tộc hoang tàn xác xơ.
Trận nội chiến này kéo dài mấy ngàn năm cũng không phân ra được thắng bại. Bọn ta quả thật ngang tài ngang sức, không ai có thể vượt lên trấn áp quần ma.
Rồi một ngày Tử Cực Ma Hoàng truyền tin nói với bọn ta, hắn đã quá mệt mỏi với nội chiến. Đêm qua, hắn mơ trở lại thời điểm lần đầu gặp đại ca. Vậy là hắn quyết định từ bỏ tất cả đi tìm đại ca, hắn nguyện giao lại lãnh địa của hắn, chỉ mong chúng ta không tàn sát con dân của hắn. Bọn ta lúc đấy nửa tin nửa ngờ nhưng mà cũng vẫn chia cắt lãnh thổ của hắn. Lúc đó trong chúng ta có kẻ cười hắn ngu ngốc, có kẻ nói hắn mưu sâu ẩn nhẫn.
Nhưng rồi trăm năm sau, bọn ta nhận được tin Tử Cực Ma Hoàng thọ nguyên hao hết mà chết. Lúc đó bọn ta đều xuất hiện tìm hiểu thực hư vì bọn ta vốn xuất thế cùng thời điểm nhưng bọn ta biết bản thân thọ nguyên còn rất nhiều thì làm sao Tử Cực Ma Hoàng bỗng nhiên chết vì hết thọ nguyên được.
Bọn ta xem xét thì quả thật Tử Cực Ma Hoàng đã chết, còn nguyên nhân vì sao chết thì bọn ta không tìm ra được.
Sau cái chết của Tử Cực Ma Hoàng, trong số bọn ta đâm ra thoái trí, dù sao cũng đã là huynh đệ nhiều năm, chém giết huynh đệ để lên vị trí đệ nhất Đế có đôi khi không đáng.
Mười năm sau Huyết Diễm Nữ Hoàng cũng quyết định từ bỏ quyền lực, đi tìm đại ca. Kết quả là bốn mươi năm sau, Huyết Diễm đế quốc tổ chức quốc tang cho nàng. Nguyên nhân cũng là hết thọ nguyên mà chết.
Bọn ta lúc này cảm thấy có chuyện không ổn, có vài kẻ muốn dừng tranh đấu, có vài kẻ lại lợi dụng cơ hội này thâu tóm địa bàn đối thủ.
Hai mươi năm sau đó Vô Lượng Ma Hoàng, Kinh Lôi Ma Hoàng, Hóa Hồng Nữ Hoàng cùng kết bạn đi tìm đại ca. Kết quả là mười năm sau, tam đại đế quốc đều đồng loạt tổ chức quốc tang. Đến lúc này bọn ta thật sự cảm thấy bất thường. Bọn ta quyết định tạm dừng nội chiến. Truy tìm nguyên nhân.
Nhưng bọn ta vẫn không tìm được nguyên nhân cụ thể vì bọn họ quả thật đều là hao hết thọ nguyên mà chết, một cái chết rất bình thường. Bình thường đến bất thường. Manh mối duy nhất chính là bọn họ đều đi tìm đại ca mà chết.
Bọn ta quyết định đi theo manh mối này.
Sáu mươi bảy Ma Hoàng còn lại riêng phần mình lập kế hoạch.
Trong trăm năm tiếp theo, bọn ta lần lượt nghe được tin tức các vị huynh đệ vẫn lạc nhưng mà vẫn không thể tìm được nguyên nhân cụ thể. Vẫn là thọ nguyên hao hết mà chết.
Bọn ta cũng không biết mình đang phải đối mặt với thứ gì? Nó như thế nào? Nó ở đâu?
Bọn ta vẫn là từng tốp đi theo dấu vết kẻ trước để lại, truy tìm đại ca.
Cuối cùng vào một ngày trời đêm. Khi Thương Vân Ma Hoàng đang tại trong hoàng cung đọc sách, bỗng nhiên ba luồng ánh sáng lao thẳng vào phòng ngã lăn lông lốc. Chính là Hắc Diễm Nữ Hoàng, Bạch Huyết Ma Hoàng, Chung Đồng Ma Hoàng bề ngoài bọn họ không có bị thương vẫn như ngày thường nhưng mà thọ nguyên của bọn họ đang nhanh chóng trôi qua.
Ba bọn họ để lại lời nhắn cho Thương Vân Ma Hoàng: Không nên lại đi tìm đại ca, có một đại khủng bố đã bắt giữ đại ca, giam đại ca trong hắc thủy, Thương Vân hãy mau chạy trốn vì đại khủng bố kia rất nhanh sẽ đuổi theo.
Nhắn xong mấy lời này thì ba bọn họ đều bỏ mình.
Thương Vân Ma Hoàng không một chút chần chừ, lập tức cuốn đi xác của ba vị Ma Hoàng. Sau đó, Thương Vân nhanh chóng thu xác của tất cả các vị Ma Hoàng rồi trốn vào Ma Hoàng Sơn.
Ma Hoàng Sơn vốn là lăng mộ Thương Vân xây riêng cho mình nhưng mà hắn chưa chết thì đã phải chui vào trong đây. Khi hắn vừa vào trong Ma Hoàng Sơn thì có một cỗ khí thế khủng bố bao trùm lấy Ma Hoàng Sơn.
Thương Vân Ma Hoàng đứng trên đỉnh Ma Hoàng Sơn nhìn về phương xa. Cách trăm dặm là một đám mây đen kịt, trong đám mây đen lộ ra một con mắt khi Thương Vân Ma Hoàng vừa chạm phải ánh mắt này thì lập tức quỳ gối, thân hình run lẩy bẩy.
Hắn chưa bao giờ gặp được thứ gì khủng bố như vậy. Nên biết hắn chính là Ma Hoàng đứng tại đỉnh cao chiến lực không chỉ tại Ma giới mà là toàn Đại Thế Giới. Đánh bại hắn thì chỉ có thể là cùng cấp với đại ca Cổ Tự Vân nhưng cũng không phải một hai chiêu có thể đánh bại được hắn.
Vậy mà giờ đây hắn mới chỉ tiếp xúc với ánh mắt kia, đã run sợ từ tận bản tâm, giống như nai con gặp sư tử. Điều này thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Đại khủng bố kia đến gần Ma Hoàng Sơn, nó tiến vào Ma Hoàng Sơn nhưng rất nhanh bị dịch chuyển ra ngoài. Nó nhiều lần không thể tiến vào Ma Hoàng Sơn thì tức giận, nó công kích từ xa Ma Hoàng Sơn nhưng đáng tiếc các công kích cũng bị dịch chuyển ra ngoài. Không thể làm gì, nó chỉ có thể ở ngoài canh giữ.
Thương Vân lúc này cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, cũng may là trước đó hắn chuẩn bị lăng mộ cho mình, đã bố trí một trận pháp đặc biệt gọi là Hắc Lục trận pháp gồm những ô vuông màu đen và xanh lục. Bước vào ô đen sẽ bị chuyển ra ngoài, bước vào ô xanh lục mới tiến lên được. Muốn thấy được các ô thì phải tự mở Thiên Linh mới thấy được.
Đại khủng bố kia không vào được, chứng tỏ nó không tự mở Thiên Linh, chứng tỏ nó không phải đại ca hay một trong các vị Ma Hoàng.
Vì trong suy nghĩ của Thương Vân Ma Hoàng, có thể giết được Ma Hoàng thì chỉ có thể là đại ca hoặc là mấy vị Ma Hoàng liên thủ. Hắn suy đoán đại ca mất tích có thể là một khổ nhục kế, đại ca muốn tiêu diệt toàn bộ huynh đệ độc chiếm quyền lực, vinh quang. Bởi vậy khi các vị Ma Hoàng khác đi tìm đại ca thì hắn vẫn bình chân như vại, lại đi xây lăng mộ và còn bố trí xuống trận pháp như thế này.
Nhưng mà hiển nhiên đại ca không có làm như vậy, đại ca vẫn là đường đường chính chính, đáng giá bọn hắn tôn trọng.
Hắn cũng nghi ngờ các vị Ma Hoàng khác vậy nên hắn đều phá mộ cướp xác của họ đi. Khi gặp được đại khủng bố, Thương Vân biết mình đã nghĩ oan cho các vị huynh đệ.
Đại khủng bố kia tại bên ngoài canh giữ, Thương Vân Ma Hoàng cũng chỉ có thể trốn tại trong Ma Hoàng Sơn cho đến khi hết thọ nguyên nhưng mà hắn không cam tâm nên để lại quyển sử ký này cho đời sau tìm hiểu.
Thời đại loạn bảy mươi hai Ma Hoàng đến đây chính thức kết thúc.
Tập hợp các lời kể của Ma Hoàng. Thương Vân Ma Hoàng chấp bút.
Tôn Kỳ đọc tới đây thở ra một hơi trầm trọng, không ngờ tại Ma giới lại che giấu nhiều bí mật như vậy. Cổ Đế, bảy mươi hai Ma Hoàng, đại khủng bố, nghe cứ như là truyền thuyết không thật vậy.
Đến đây Tôn Kỳ cũng hiểu rõ vài điều: tự mở Thiên Linh sẽ có thần thức, có lẽ thời đại kia cũng không gọi thần thức. Đặc biệt là có thể tu luyện ra một loại khí tốt hơn ma khí nhưng mà loại khí của Cổ Đế cùng Ma Hoàng lại kém hơn linh khí của hắn nửa bậc. Đây là vì sao? Hắn cũng không thể hiểu rõ.
Rồi còn cái loại dị thảo khác biệt kia hẳn là thường hấp thụ loại khí này mới sinh ra biến dị.
Tôn Kỳ nhìn Hỏa Hỏa trầm trọng nói:
“Ngươi thấy được sao?”
Hỏa Hỏa bay tới gần cổ thư lấy tay gõ gõ, nói:
“Chất lượng rất tốt. Luyện khí giỏi hơn ngươi cả ngàn lần.”
Tôn Kỳ cười khổ nói:
“Ta là đang nói về đoạn lịch sử Ma tộc bị mất. Ngươi không thấy kỳ lạ sao?”
“Xí! Lịch sử Ma tộc thì liên quan gì tới ta? Tuổi của ta còn gấp mấy lần tuổi Ma giới.” Hỏa Hỏa làm bộ không quan tâm.
Tôn Kỳ lắc đầu, cái tên Hỏa Hỏa này thật biết phá hủy bầu không khí nghiêm túc.