Mục lục
Nhân Tổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám Yêu Hoàng xuất hiện tại hang động của Tôn Kỳ. Bọn chúng lục lọi khắp nơi, mọi thứ đều còn y nguyên không có dấu hiệu cho thấy Tôn Kỳ trở về lấy đi vậy nào đó.

“Các vị phát hiện gì không?” Thanh Long hỏi.

Tất cả đều lắc đầu.

“Xem ra hắn đã thực sự chết!” Cao Bằng tộc trưởng đưa ra kết luận.

Không ai trả lời, đồng tình hay phản đối.

Thanh Long suy tư, mặc dù tất cả đều chứng minh Tôn Kỳ đã chết nhưng hắn vẫn cảm giác không phải, đây là một loại linh cảm mà linh cảm thì không dựa vào bằng chứng.

Lúc này, Lục Nhĩ Hầu chợt hỏi một câu:

“Các vị có phát hiện hay không bộ xương tên Nhân tộc?”

Đám Yêu Hoàng nhìn nhau, hỏi:

“Ta không thấy, ngươi có thấy không?”

“Ta cũng không, còn ngươi.”

“Ta cũng không thấy.”

Bọn Thanh Long ánh mắt lóe sáng, đến lúc này còn không đoán ra thì là kẻ ngốc.

“Trong thân phận Cốt Sơn Vương, bộ xương Nhân tộc chính là hạch tâm của hắn. Trong lần tái sinh này, hắn không tiếc bại lộ thân phận cũng phải lấy lại bộ xương, tất cả cho thấy bộ xương với hắn quan trọng thế nào. Nên hắn lần này chạy trốn, các thứ khác có thể không mang nhưng bộ xương chắc chắn phải mang đi.” Huyền Vũ phân tích.

Đám còn lại gật đầu, đây cũng là suy nghĩ chung của bọn hắn. Từ đây có thể khẳng định Tôn Kỳ chắc chắn còn sống.

Thanh Long thở nhẹ ra, trong lòng cảm thấy thanh thản giống như vừa nhổ được cái gai mắc ngang họng. Bây giờ đã có thể khẳng định linh cảm của hắn không sai.

“Biết hắn còn sống cũng coi như giải được một cái nan đề, nhưng… biết tìm hắn ở đâu?” Thần Tượng tộc trưởng hỏi.

Đám Yêu Hoàng nhíu mày, đây cũng là một cái nan đề. Yêu giới rộng lớn muốn tìm một vị Yêu Hoàng đỉnh tiêm lẩn trốn rất khó.

“Ha, ha… có khó gì!” trong khi đám Yêu Hoàng vô kế khả thi thì Thanh Long lại lớn tiếng cười. Hắn đã lấy lại sự hào sảng vốn có của mình.

“Ồ! Thanh Long huynh có cách?” Thông Ngôn mỉm cười hỏi.

“Tại trên bộ xương, ta và các vị huynh đệ đã để lại ấn ký không thể mai một, chỉ cần ta khởi động chắc chắn sẽ truy tung được vị trí bộ xương. Nếu hắn vẫn giữ bộ xương sẽ không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.” Thanh Long đắc ý nói.

“Thanh Long huynh chu toàn!” đám Yêu Hoàng nịnh nọt, Thanh Long cao đầu kiêu ngạo.

Lục Nhĩ Hầu thì mắng thầm trong bụng: hèn gì trước đó sảng khoái như vậy cho ta mượn bộ xương để thực hiện kế hoạch, thì ra đã sớm có hậu thủ.

“Vậy Thanh Long huynh bắt đầu ngay đi!” Bất Tam Tức cười nói.

Thanh Long gật đầu, sắc mặt nghiêm túc bắt đầu khởi động ấn ký trên bộ xương. Nhưng sắc mặt hắn càng ngày càng xanh. Được rồi! hắn là thanh long mặt lúc nào chẳng xanh!

Đã qua một lúc mà Thanh Long vẫn không thể định vị được bộ xương, ấn ký hắn để lại hoàn toàn không phản ứng lại.

Thấy được vẻ khó xử của Thanh Long, Thần Tượng tộc trưởng hỏi:

“Thế nào rồi?”

Thanh Long không trả lời hắn mà quay sang nhìn ba vị thần thú còn lại nói:

“Các ngươi cũng thử xem.”

Ba vị thần thú cũng đoán được ý Thanh Long, bọn chúng thúc giục ấn ký của mình trên bộ xương và cũng cùng một kết quả với Thanh Long, hoàn toàn không có phản ứng.

Thanh Long nhìn nét mặt ba thần thú cũng biết được kết quả, sắc mặt hắn càng thêm khó coi, vừa rồi mới ba hoa nắm Tôn Kỳ trong lòng bàn tay, bây giờ lại không thể tìm ra khác nào tự đánh mặt mình, có nhục không chứ!

Đám Yêu Hoàng cũng là kẻ thông minh, nhìn sắc mặt mà đoán ra kết quả, bọn chúng đều không nên tiếng hỏi, tránh cho Thanh Long xấu hổ, mang oán hận trong lòng.

Sau một hồi im lặng, Huyền Vũ nói ra một kết quả:

“Có lẽ hắn đã phong ấn lại bộ xương đè lên ấn ký của bọn ta.”

“Có khi nào hắn phá hủy phong ấn của các vị?” một tên Yêu Hoàng hỏi.

“Không thể! không nói bây giờ hắn trọng thương, ngay cả khi hắn ở đỉnh phong cũng không được. Hắn thực lực kém hơn bọn ta, muốn xóa ấn ký là điều không thể.” Huyền Vũ khẳng định.

“Có khi nào bộ xương bị hủy?” một tên Yêu Hoàng thắc mắc.

“Chuyện này càng không thể nào! nếu có thể phá hủy bộ xương, bọn ta đã sớm làm. Ta có thể khẳng định không lực lượng nào trên thế gian này có thể phá hủy bộ xương.” Huyền Vũ tỏ ra chắc chắn nói.

Đám Yêu Hoàng gật đầu, không tiếp tục tranh luận vấn đề này, cứ cho là như vậy đi!

“Vậy tiếp theo chúng ta tìm hắn làm sao?” một tên Yêu Hoàng hỏi.

Tất cả lại im lặng.

Thông Ngôn nãy giờ đang suy tư chợt ánh mắt lóe sáng nhớ tới một sự kiện: Tôn Kỳ cùng hắn trao đổi. Hắn lấy trường sinh chi đạo nhưng thực chất là lấy một lời hứa, Tôn Kỳ lấy thông tin về Thần giới. Chẳng lẽ… Tôn Kỳ đến Thần giới?!

Chuyện này không thể nào!

Đường đến Thần giới xa xôi vạn dặm, khó khăn lớn nhất là vượt qua giới tuyến. Hắn đã bỏ ra rất nhiều công sức mới vượt qua được giới tuyến và cũng chỉ mình hắn biết cách vượt qua. Đây là điểm giá trị nhất của hắn, hắn làm sao có thể nói cho kẻ khác biết. Sứ Thanh Giang không, Tứ Phương Thần Thú lại càng không.

Nhưng trong lần trao đổi với Tôn Kỳ, để tránh nghi ngờ hắn đã nói ra chín phần sự thật, hắn lúc đó chỉ nghĩ nói cho Tôn Kỳ cũng không sao vì sau này Tôn Kỳ cũng sẽ chết. Vả lại một phần quan trọng nhất hắn vẫn chưa nói ra.

Chú ý thấy sắc mặt Thông Ngôn liên tục biến hóa, Bạch Hổ hỏi:

“Thông Ngôn huynh phát hiện ra gì sao?”

Tất cả dồn ánh mắt vào Thông Ngôn, Thông Ngôn hít một hơi sâu, lấy lại bình tĩnh, mỉm cười nói:

“Ta có thể đã đoán ra nơi hắn sẽ đến!”

“Ở đâu?” Thanh Long vội hỏi.

“Thần giới!” Thông Ngôn nặng nề nói ra hai chữ.

“Thần giới!?” chúng Yêu Hoàng lặp lại, không khỏi kinh ngạc bất ngờ.

“Thật không?” Bất Tam Tức nghi ngờ hỏi lại.

Thông Ngôn nói ra phân tích của mình, sau đó kết lại:

“Yêu giới bây giờ đã không còn chỗ cho hắn dung thân. Ma giới thì quá đặc trưng vào là bị phát hiện ngay. Hải yêu cùng chúng ta có thâm cừu đại hận, càng khó cho hắn lẩn trốn và sinh tồn. Tính ra chỉ có vài nơi hắn có thể tới. Khi ta trò chuyện với hắn, ta có thể thấy được sự khao khát hướng tới Thần giới của hắn.”

“Nhưng Thần giới chỉ sợ nguy hiểm không kém.” một tên Yêu Hoàng nghi ngờ.

Thần giới có đi mà không về đã thành câu cửa miệng của mỗi Yêu tộc khi nói về Thần giới, đủ để cho thấy Thần giới nguy hiểm thế nào.

Thông Ngôn gật đầu, cũng không phản bác, nói:

“Lời này không sai. Nhưng không phải có ta từng nhập xuất Thần giới hay sao?”

“Đúng vậy! nhưng mà...” tên Yêu Hoàng nói.

“Với tính cách và tình huống của hắn hiện giờ, hắn sẽ nghĩ nếu ta đi được thì hắn cũng đi được. Lại có kinh nghiệm của ta, hắn sẽ càng tự tin.” Thông Ngôn lại một lần nữa khẳng định.

Thanh Long gật đầu ra lệnh:

“Vậy thì đến Thần giới!”

Đám Yêu Hoàng ngạc nhiên nhìn hắn, ra quyết định nhanh như vậy?! nên nhớ Thần giới không phải là ngự hoa viên muốn đến là đến muốn đi là đi. Thần giới thập phần nguy hiểm.

Thanh Long đưa ra quyết định này là có lý của hắn, không phải bồng bột suy nghĩ.

Thứ nhất, diệt cỏ phải diệt tận gốc, đạo lý này ai cũng biết, hắn càng phải biết. Để xổng một lần là đủ, không thể có lần sau.

Thứ hai, là mặt mũi, hắn cảm thấy Tôn Kỳ khiến cho hắn mấy lần mất mặt, không giết không được.

Thứ ba, lập uy, hắn đã công cáo thiên hạ Tôn Kỳ giết Sứ Thanh Giang, nếu như hắn giết Tôn Kỳ báo thù cho Sứ Thanh Giang sẽ nhận được ủng hộ lớn từ những kẻ từng chịu ơn Sứ Thanh Giang.

Thứ tư, hắn cũng muốn biết Thần giới có gì đặc biệt. Thông tin về Thần giới đều do Thông Ngôn nắm độc quyền, hắn không thích điều này, hắn muốn nắm mọi thứ trong tay mà không phải nhờ kẻ khác.

Đã quá đủ lý do để hắn tới Thần giới.

Thanh Long nhìn quần yêu nói:

“Lần này đến Thần giới truy sát Huyết Ngục, ai muốn đi thì theo ta, ai muốn ở lại ta cũng không ép.” Hắn lại quay sang Thông Ngôn mỉm cười nói: “Lần này đi phải nhờ Thông Ngôn huynh dẫn đường.”

“Tất nhiên rồi!” Thông Ngôn mỉm cười đáp lại.

Đám Yêu Hoàng ánh mắt sáng ngời, đây không phải là cơ hội tốt đến Thần giới sao? Bọn chúng cũng rất tò mò về Thần giới, có thật thần kỳ như lời Thông Ngôn không gì không làm được.

Trước kia không dám đi vì quá nguy hiểm nhưng hiện nay có Thông Ngôn dẫn đường, có Tứ Phương Thần Thú mở đường, đây là cơ hội ngàn năm có một, không đi sẽ không có cơ hội đi nữa.

Đám Yêu Hoàng rục rịch tất cả đều muốn đi.

Thanh Long cảnh báo:

“Chuyến đi này nguy hiểm trùng trùng, ta không phải vệ sĩ không có nghĩa vụ bảo vệ các vị, muốn sống vẫn là phải dựa vào bản thân. Mà lại Yêu giới cũng cần có Yêu Hoàng trấn thủ, không thể tất cả cùng đi. Chư vị cân nhắc kỹ trước khi quyết định.”

Lời này khiến đám Yêu Hoàng mất đi một nửa nhuệ khí, đúng là phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Sau một hồi thảo luận, danh sách đi hay ở cuối cùng cũng có.

Chuyến đi lần này có Tứ Phương Thần Thú, Thông Ngôn Đại Thánh, Bát Thánh Thiên Tôn đúng hơn là Thất Thánh Thiên Tôn, bọn chúng bị bắt buộc, Thanh Long không muốn để bọn chúng rời xa tầm mắt của mình, ngoài ra còn có hơn mười vị Yêu Hoàng trung sơ cấp.

Còn Trấn Thiên Thần Tượng tộc trưởng, Cao Bằng tộc trưởng, Bất Tam Tức, Thanh Loan Thần Điểu tộc trưởng… cùng tất cả Yêu Hoàng trung sơ cấp còn lại sẽ trấn thủ Yêu giới.

Sắp xếp này tương đối cân bằng.

Tất cả đã chuẩn bị xong. Xuất phát! Nhất lộ hướng tây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK