Nơi đây là thiên đường cho những loài cá san hô và các loài giáp xác nhỏ. Cuộc sống tương đối yên bình.
Nhưng mà một ngàn năm trước, không biết nhờ cơ duyên gì, một con rắn biển bình thường bỗng chốc tiến hóa thần tốc, từ dã thú thành yêu, sau đó lại thành đại yêu. Chẳng mấy chốc mà trở thành bá chủ vùng biển này.
Nhận ra sức mạnh to lớn của con rắn biển này, một trăm năm trước Hải tộc tướng quân đã mời nó tham gia Hải tộc quân tấn công Yêu giới với nhiều điều kiện béo bở. Nó nhanh chóng đồng ý. Nó gọi là Lịch Dật.
Trong một trăm năm nay, cái tên Lịch Dật trở thành nỗi khiếp sợ cho Yêu quân, nhiều kẻ nghe tên thôi cũng đã sợ vỡ mật. Lịch Dật hung danh đã lan rộng khắp chiến trường.
Hắn đã tiêu diệt hơn hai mươi vị đoàn trưởng Yêu tộc, bởi vậy để đối phó với Lịch Dật, cả sáu đoàn trưởng phải liên hợp tấn công, nếu đánh đơn lẻ thì chỉ làm mồi cho Lịch Dật.
Mãnh hổ gào thét. Đại xà quất đuôi. Thần ưng bay lượn. Gió thổi mưa phun. Hai bên giao tranh muôn vạn hình ảnh chủng tính tung bay.
Lịch Dật hét lớn, thân thể cuộn nhanh hình thành gió lốc, đây là chủng tính Long Quyển Phong chuyên dùng để quần chiến của hắn.
Long Quyển Phong như một cái vòi rồng cuốn lấy mọi vật xung quanh nghiền nát thành bột mịn.
Sáu vị đoàn trưởng cấp tốc lùi xa.
Nhưng mà đám lính lại không có tốc độ như vậy, cả Yêu tộc lẫn Hải tộc rất nhiều tên bị cuốn vào trong lốc xoáy. Bọn hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết nhưng rất nhanh bị gió lốc xoắn nát.
Long Quyển Phong từ từ chuyển sang màu đỏ máu, lúc này có thể gọi là Huyết Quyển Phong, nội tạng văng khắp nơi, những miếng thịt vụn rơi lộp bộp xuống đất tạo thành một cơn mưa máu và thịt.
Nhìn thấy cảnh này binh sĩ sợ mất mật dù là Yêu tộc hay Hải tộc. Hung danh của Lịch Dật cũng không phải nói chơi.
Lịch Dật chính là cố ý đánh ra chiêu này, mặc dù nó chẳng gây được một chút sát thương nào cho sáu tên đoàn trưởng, nhưng lại có tình chấn nhiếp cực mạnh.
Ý chí chiến đấu của Yêu tộc rớt xuống thảm hại.
Sáu vị đoàn trưởng tất nhiên nhận ra điều này.
Thiết Hổ gầm lên, lại là chiêu Bá Vương Nộ Hống. Nhưng lần này không nhắm vào địch thủ mà ngược lại nhắm vào quân mình kích thích tinh thần chiến đấu của Yêu quân.
Lịch Dật hừ lạnh, phất đuôi đẩy Long Quyển Phong tiến về phía Thiết Hổ, hắn nhận ra chủng tính của Thiết Hổ có thể nâng cao sĩ khí cho binh sĩ, phá đi chiêu chấn nhiếp của hắn.
Thấy Long Quyển Phong bay tới, Thiết Hổ không dám để nó lại gần, há miệng phun ra cầu lửa.
Cầu lửa chạm vào Long Quyển Phong không những không phá được Long Quyển Phong, ngược lại biến Long Quyển Phong thành một lốc xoáy lửa. Khiến cho nó càng thêm bạo ngược, hủy diệt.
Đúng lúc này nhiệt độ không khí bỗng nhiên hạ thấp. Long Quyển Phong đang cuồng bạo lửa cháy thì dần dần lụi tàn, hóa thành không.
Lịch Dật liếc mắt nhìn ngang, hắn nhận ra kẻ đang thi chiêu.
Là Lam Phần thuộc tộc Băng Phong Điểu, chủng tính hắn đang thi triển là Băng Phong Thiên Địa.
Lịch Dật hừ lạnh, búng thân phóng tới.
Lam Phần không dám chậm trễ, trước mặt hắn xuất hiện tầng tầng lớp lớp băng thuẫn.
Lịch Dật thẳng tiến không lùi, một đường đâm tới phá nát vô số băng thuẫn, thế đi không gì cản nổi. Khi đánh tới chỗ Lam Phần thì bản năng hắn báo hiệu nguy hiểm, lớp vảy trên thân hắn sít lại tăng cường thêm khả năng phòng thủ.
Năm vị đoàn trưởng tất nhiên là không đứng yên nhìn Lịch Dật tấn công Lam Phần, bọn hắn đồng loạt ra chiêu tấn công vào các yếu điểm của Lịch Dật. Khiến cho Lịch Dật không thể không từ bỏ tấn công, lách thân né tránh.
Đúng lúc này Lam Phần phản kích, hắn há miệng phun ra một khối cự băng.
Khi Lịch Dật vừa hạ xuống, cũng chính là lúc cự băng đánh tới.
Ầm! một tiếng, cự băng đập vào thân Lịch Dật nổ nát thành những mảnh vụn.
Lịch Dật hừ lạnh không đau không thương, hắn khinh miệt nói:
“Trò trẻ con!”
“Vậy sao?” Lam Phần cười mỉa mai đáp.
Lúc này tại chỗ cự băng đụng trúng, băng phiến lan tràn giống như lửa lan muốn đóng băng toàn thân Lịch Dật.
Lịch Dật không kinh không hãi, nhẹ nhàng rùng mình một cái, băng phiến vỡ vụn tróc ra khỏi thân hắn.
“Vẫn là trò trẻ con!” Lịch Dật giọng điệu không đổi nói.
“Vậy thì ngươi xem thử chiêu này!” Đông Liên mở miệng, chiêu thức của hắn đã đánh tới.
Dây gai từ trong lòng đất đột nhiên trồi lên bao vây phong tỏa Lịch Dật. Dây gai bắt đầu siết chặt vòng vây, ý định cuốn lấy Lịch Dật. Trên mỗi cái gai đều chứa độc dịch, nếu bị cuốn lấy, nguy hiểm khôn lường.
Lịch Dật thái độ không đổi, không hề bối rối.
“Chơi độc! ta sẽ cho ngươi biết thế nào là độc.”
Hắn há miệng phun ra chất lỏng màu trắng trong giống như nước tinh khiết, khiến kẻ địch không có cảnh giác đề phòng.
Độc dịch bắn tới đâu, dây gai bị hủ hóa ăn mòn tới đó. Chẳng mấy chốc mà tù lung dây gai dần bị phá.
“Dây gai chỉ là lừa ngươi thôi!” kẻ lên tiếng chính là Thiết Hổ.
Hắn há miệng phun ra cột lửa.
Dây gai nhanh chóng bắt lửa khiến cho ngọn lửa càng thêm dữ dội. Độc dịch bị nhiệt độ cao hóa hơi nhưng mà không bị đốt cháy. Độc hơi hòa với ngọn lửa biến thành độc hỏa.
Lịch Dật tại trung tâm biển lửa vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn búng mình phóng lên trời cao, bay vụt ra biển lửa.
Đúng lúc này, sáu tên đoàn trưởng cùng hét lên đánh tới.
“Chờ ngươi đã lâu!”
Hỏa cầu, băng phong, dây gai… đồng loạt đánh tới.
Lịch Dật hừ lạnh:
“Chỉ bằng vào các ngươi sao?”
Hắn quất đuôi đánh nát các loại chủng tính bay tới. Sáu tên đoàn trưởng vội vàng lui lại, tránh bị phản kích.
Hai bên ngưng chiến, lặng yên quan sát.
Trận chiến sáu đánh một tỏ ra khá cân bằng. Mỗi một vị đoàn trưởng đơn đấu đều không là đối thủ của Lịch Dật, nhưng mà hợp lại Lịch Dật không thắng được.
Khi Lịch Dật muốn tấn công một tên nào đó thì năm tên kia lập tức chi viện, hắn không thể bỏ mặc không phòng thủ. Nhưng mà từ đây cũng có thể thấy được chiến lực cường hãn của Lịch Dật.
Chủng tính của mấy vị đoàn trưởng đều bị hắn hóa giải dễ dàng, tất nhiên những chủng tính mạnh nhất của mấy vị đoàn trưởng còn chưa xuất ra, nhưng tin tưởng Lịch Dật cũng chưa dùng đến lá bài tẩy.
Hai bên mắt đối mắt, thời gian giống như ngừng lại xung quanh bọn hắn. Hai bên đều bất động, âm thầm tụ lực chờ phát.
Tại dưới mặt đất, binh sĩ hai bên tiếp tục lao vào đánh nhau. Tiếng la thảm thiết không ngừng vang lên.
Thời gian trôi qua, bóng tối lui dần, đã gần rạng đông.
Huyết chiến vẫn đang diễn ra nhưng đã không còn quyết liệt như trước, cả hai bên đã thấm mệt.
Trên trời cao Lịch Dật và sáu vị đoàn trưởng quần chiến vẫn bất phân thắng bại.
Đúng lúc này, tại hướng đông đồi Cảnh Dương khói đen bốc lên, rất nhiều pháo hiệu phóng lên trời cao, rồi có một tiếng hú dài vang vọng chiến trường.
Sáu tên đoàn trưởng nghe tiếng hú này thì nhếch mép cười, kế hoạch đã thành công.
Sáu quân đoàn bọn hắn tấn công vào hướng bắc thu hút chủ lực của địch thủ, các quân đoàn còn lại tấn công vào hướng đông nhanh chóng chiếm lấy đỉnh đồi. Tiếng hú này báo hiệu Yêu tộc đã chiếm được phần lớn ngọn đồi, chuẩn bị hợp công với sáu quân đoàn chiếm nốt phần còn lại.
Thiết Hổ cười nói:
“Thế cục đã định. Ngươi thua rồi!”
“Vậy sao?” Lịch Dật cười đáp giống như không hề quan tâm bại cục trước mắt hoặc là hắn đã sớm dự liệu chuyện này.
Sáu vị đoàn trưởng nhíu mày, cảm thấy có trá.
Lúc này, Lịch Dật rít lên:
“Rút lui!!!”
Lịch Dật vặn mình hóa ra sáu Long Quyển Phong đánh tới sáu vị đoàn trưởng, sau đó lách thân lui ra khỏi chiến trường. Tại dưới mặt đất, Hải yêu quân cũng đồng loạt vận dụng thủ đoạt để thoát khỏi chiến trường.
Thiết Hổ thấy vậy hét lên:
“Giữ chân hắn!!! Đợi các vị đoàn trưởng khác đến chúng ta hợp lực sẽ giết được hắn.”
Suy nghĩ của Thiết Hổ cũng là suy nghĩ của năm vị đoàn trưởng kia. Bọn hắn chuẩn bị vận dụng chủng tính mạnh mẽ phá Long Quyển Phong, truy sát Lịch Dật.
Đúng lúc này, một tiếng hú dài vang lên.
Đám Thiết Hổ nhíu mày vì đây là hiệu lệnh ngừng truy sát. Bọn hắn thực sự không hiểu, đang có cơ hội giết Lịch Dật sao lại bỏ quả?
Lịch Dật là một kẻ vô cùng nguy hiểm, nếu như có thể tiêu diệt sẽ bớt rất nhiều phiền phức sau này.
Trong khi còn đang nghi ngờ quân lệnh thì có một con đại bàng yêu bay đến. Nó bay vòng vòng trên trời, phát lệnh:
“Hải yêu đã chiếm được Bạch Long Vĩ. Các đoàn trưởng nhanh chóng xây dựng hệ thống phòng thủ trên đồi Cảnh Dương, sau đó ngay lập tức trở về bàn bạc kế hoạch.”
Nghe được mấy chữ Bạch Long Vĩ, đám đoàn trưởng nhìn nhau không giấu nổi kinh sợ. Không ngờ đánh chiếm đồi Cảnh Dương chỉ là nghi binh, Bạch Long Vĩ mới là mục tiêu thực sự.
Nghĩ kỹ thì cũng thấy hợp lý.
Đồi Cảnh Dương vốn là vị trí chiến lược quan trọng, chỉ có miếng mồi thế này mới không bị nghi ngờ, lại dùng Lịch Dật là đại yêu có uy tín trong Hải yêu quân mới khiến cho Yêu tộc hoàn toàn tin tưởng mục đích của Hải yêu là đồi Cảnh Dương.
Trong lúc Yêu tộc chiến đấu quyết liệt chiếm lại đồi Cảnh Dương thì Hải yêu đã chiếm lấy Bạch Long Vĩ và xây dựng cơ bản hệ thống phòng thủ trên đảo.
Nhưng còn một chuyện đám đoàn trưởng vẫn chưa hiểu, Thiết Hổ lên tiếng:
“Còn chuyện thả Lịch Dật thì sao? ta tin tưởng giá trị cái mạng của Lịch Dật không kém đồi Cảnh Dương.”
“Hải yêu có kẻ bọc hậu, các ngươi đuổi theo chết không thể nghi ngờ.” đại bàng yêu tiếp tục nói.
Đám đoàn trưởng nhìn nhau, xem ra chiến dịch đến đây kết thúc.
“Bọn ta đã hiểu.” Lam Phần nói.
“Được.” đại bàng yêu dứt lời thì bay trở về.