Cái lồng màn sáng này bất cứ vật gì chạm vào cũng bị đánh tan, ma khí tiêu tán.
Không những thế chùm sáng phản kích lại phi thường cường đại, đến bây giờ vẫn chưa có vật nào chịu được một kích.
Tất cả đều bị đục lủng xuyên lỗ. Chiến nô, hồn binh, khiên giáp, con rối Tạo Thể cảnh… cũng không thể thoát được.
Đáng sợ hơn là bị ánh sáng này dính trúng thì ma khí lập tức tiêu tán.
Chiến nô rớt xuống thành hồn nô sau đó hồn nô chỉ còn hồn lực nhanh chóng bị tiêu tán trong không khí.
Các loại vũ khí, con rối không có ma khí lập tức trở thành phế phẩm.
Đứng đầu các thế lực bàn qua bàn lại nửa ngày cũng không ra được đối sách.
“Ly Hà huynh thật sự không nhìn ra mánh khoé trận pháp sao?”
“Đây là trận pháp do Hợp Nhất cảnh cường giả bố trí, Ly mỗ làm sao có thể hiểu hết.”
“Vậy không còn cách nào sao?”
“Bảo vật trước mắt, lại không thể chạm là vị tiền bối này muốn trêu đùa chúng ta sao?”
“Thành chủ hay là nói xem chúng ta nên làm gì?”
Dương Hằng ngồi trên chủ toạ nghe tất cả bàn luận nhưng vẫn không mở lời, lúc này mới nói:
“Nếu đã không có cách gì chi bằng tiến lên phía trước xem coi có điểm đột phá.”
Lời này có lý. Bây giờ chỉ có thể làm như vậy.
Các thế lực ra lệnh tiếp tục tiến lên.
Phía trước cũng chỉ có một cánh cửa tiến lên.
Cánh cửa cũng không có gì thử thách, tất cả nhanh chóng mở cửa tiến vào một gian phòng khác.
Giống như căn phòng trước, từng đường mạch xung sáng lên kích phát dạ minh châu. Cả căn phòng sáng tỏ.
Trong căn phòng đặt hơn ba mươi bệ đá.
Trên mỗi bệ đá là một lọ đan dược.
Mấy vị trong luyện linh sư hội thấy đan dược thì mắt sáng lên tiến lên thăm dò.
Bọn họ cũng không sợ bẫy rập, chỉ cần không đến gần bệ đá sẽ không vấn đề gì. Căn phòng trước như thế căn phòng này cũng hẳn như vậy.
“Là Tạo Thể đan giúp Luyện Linh đỉnh phong tiến vào Tạo Thể cảnh.”
Một vị luyện linh sư tu vi Luyện Linh cảnh kêu lên sợ hãi.
Hắn là một tên luyện linh sư dừng tại Luyện Linh đỉnh phong đã lâu nên hắn thường xuyên tìm hiểu đan dược giúp đột phá Luyện Linh tiến vào Tạo Thể cảnh.
Đan dược trợ giúp Luyện Linh cảnh tiến giai Tạo Thể cảnh cũng có mấy loại nhưng xác suất không cao lại nhiều ẩn hoạ. Đây cũng là một trong những lý do khiến chiến lực của luyện linh sư cùng cảnh giới thường yếu hơn bình thường.
Nhưng mà dù có nhiều ẩn hoạ cũng khiến luyện linh sư điên cuồng, đáng tiếc đan dược này chỉ có tại tổng bộ chuyển xuống. Muốn có một viên không biết phải làm biết bao nhiêu cống hiến, mất quá nhiều thời gian công sức.
Vậy nên mới khiến tên luyện linh sư này điên cuồng. Ước mơ ở ngay trước mắt nhưng không thể chạm vào.
“Đây là Sư Thú Đan giúp Tạo Thể cảnh tạo thân thể có sức mạnh như mãnh sư.”
“Đây là Quy Giáp Đan giúp Tạo Thể cảnh tạo thân thể cứng chắc như mai rùa.”
“Đây là Tạo Thể Tiến Giai Đan giúp Tạo Thể cảnh tăng lên nhất trọng”
“Đây là Huyễn Hình Đan….”
“Đây là Cường Hồn Đan…. ”
….
Ở đây đan dược khiến tất cả khó mà bình tĩnh, cả thành chủ Dương Hằng xưa nay nổi tiếng trầm ổn cũng không nhịn được thử phá cấm dù biết hy vọng xa vời.
Mặc dù có bài học phá cấm trước đó nhưng khi đến đây tất cả lại điên cuồng thử đủ mọi cách.
Kết quả vẫn thế: Thất bại thảm hại.
Lúc này tất cả đứng đầu các thế lực ủ rũ, tiếc hận nhìn miếng bánh trước mặt mà không thể ăn.
Lúc này Dương Hằng lại lên tiếng:
“Các vị có gì ý tưởng hay át chủ bài không ngại đem ra thử một lần.”
Tất cả nghe được lời này vẫn trầm mặc, bọn hắn thực sự đã hết cách, nếu có thì bọn hắn đã đem ra sử dụng tại căn phòng trước đó.
Dương Hằng lại đạo: “Nếu đã không có cách vậy chúng ta tiếp tục tiến lên thôi.”
Vậy là các thế lực lại chỉnh hợp tiến lên.
Lại một cánh cửa khác mở ra.
Tại căn phòng này lại có một bia đá. Trên bia đá ghi:
Các ngươi hẳn là rất tuyệt vọng đi.
Ha ha ha.
Ta lại để lại đây tiếp mười vật phẩm.
Dương Hằng tức giận vỗ một chưởng đập nát bia đá.
Trong căn phòng này cũng không nhiều đồ, chỉ có mấy bệ đá.
Trên từng bệ đá có chú thích. Hẳn là đồ vật quan trọng mới được đặt nơi đây.
Thông Thiên Ma Quyết do sư tôn Thông Thiên Lão Ma sáng tạo có thể tu đến Hợp Nhất cảnh.
Ma Linh Trụ hồn phách Bạch Sa là chiến lợi phẩm ta chém một con Bạch Sa Hợp Nhất cảnh, lúc sống ta cường đại không cần dùng đến nên lúc chết để lại đây.
Ma Lân Kỳ Giáp là ta chém giết một đầu ma thú Ma Kỳ Lân Hợp Nhất cảnh, lột da chế tạo thành.
Thiên Vũ Y là ta chém một tên Thần tộc, lấy cánh của hắn chế tạo thành.
Hợp Nhất Đan là đan dược giúp Tạo Thể cảnh tiến vào Hợp Nhất cảnh có thêm một phần cơ hội thành công, ta được một vị luyện linh sư tặng.
Trầm Hải Thần Kim là một khối thần kim ta nhặt được tại Đại Hải còn chưa nghĩ đến nên làm gì nên đặt tại đây.
Tả Giáp Chiến Binh là con rối do ta chế tạo, thực lực tương đương Hợp Nhất cảnh, ta tưởng niệm ngày xưa trong quân ngũ nên chế tạo con rối này.
Hỗn Mang Xà Yêu Hạch do ta chém một con Hỗn Mang Xà yêu thú tu vi Hợp Nhất cảnh lấy được.
Nhất Thương Phá Thiên là công pháp do chính ta sáng tạo, cường hoành vô địch, bá đạo tuyệt luân. Kẻ nào có thể tu luyện coi như của ta nửa cái đệ tử, không nên làm mất mặt ta.
Tất cả nhìn đây đều nghẹn họng khó nói.
Đều là vật phẩm cấp bậc Hợp Nhất cảnh, ngày bình thường cả nghe tên cũng khó huống chi là tận mắt thấy.
Không phải một vật mà là chín vật.
Mấy món đồ vật này mà xuất thế thì ngay cả Hợp Nhất cảnh cũng điên cuồng tranh đoạt.
Nhưng càng đáng giận hơn là chỉ có thể nhìn không thể chạm.
Tất cả bọn họ lại cuống cuồng lên nghĩ cách.
Nhất định phải nhanh chóng nghĩ cách nếu chậm có thể đưa tới các cường giả Hợp Nhất biết tin thì bọn hắn sợ là không những không được gì còn bị tiêu diệt xoá manh mối.
Các thế lực nhanh chóng hành động cấm tất cả rời khỏi đây, cả các thế lực lớn cũng không được ra ngoài.
Ai cũng sợ tin tức bị lộ đưa đến cường giả.
Lúc này trong lăng mộ không khí vô cùng kìm nén, tất cả vừa đau đầu nghĩ cách phá giải vừa cảnh giác mấy kẻ xung quanh.
Đã hai canh giờ trôi qua, vẫn không ai nói lời nào, trong đầu thì suy diễn liên tục biện pháp.
Một ngày trôi qua, không khí thực sự bí bắt đến cực điểm cho dù điềm tĩnh như thành chủ Dương Hằng mắt cũng lộ ra xích đỏ, càng không nói tới bọn Luyện Linh cảnh, một đám vò đầu bứt tai cuồng loạn.
Lúc này cũng có vài tên không chịu được mà vì một chút chuyện nhỏ mà xông vào đánh nhau.
Dương Hằng giơ tay chụp chết cả hai mới khiến không khí có chút dịu xuống.
Lúc này hội trưởng thương hội Phong Dực Phong Nhiên lên tiếng:
“Các vị có thấy gì đó không hợp lý?”
Hoắc Tùng nhíu mày:
“Có gì không hợp lý? chi bằng Phong huynh nói rõ”
Phong Nhiên dám khẳng định nói:
“Ta nhớ không lầm thì trên bia đá có ghi mười món bảo vật nhưng lại chỉ có chín món.”
Dương Hằng đạo:
“Lúc đấy ta có chút nóng nảy thật không nhớ rõ bia đá ghi mấy món. Các vị nhớ rõ sao?”
Lúc đó dẫn đầu chỉ có mấy vị Tạo Thể cảnh đứng đầu nhìn thấy bia đá, Dương Hằng đi đầu liền đập vỡ bia đá, mấy kẻ phía sau liền không biết được bia đá ghi gì.
Mà mấy kẻ dẫn đầu này cũng không chắc nội dung bia đá ghi mấy món.
Hoắc Tùng đạo: “Chi bằng tìm lại mảnh vỡ bia đá, ghép lại xem nội dung thế nào?”
Sau đó phất tay cho thuộc hạ đi làm.
Rất nhanh các mảnh vỡ được mang đến ghép lại.
Nội dung đã không còn rõ ràng nhưng chữ quan trọng nhất lại còn giữ lại “Mười”.
Đúng là có mười món bảo vật nhưng chỉ có chín bệ đá vậy vật thứ mười ở đâu?
Đây có thể là điểm mấu chốt đột phá.
Các thế lực lập tức cho thuộc hạ tìm kiếm, tất cả như được thắp lên hy vọng.
Một lúc sau có một tên thuộc hạ đến báo cáo:
“Bẩm báo có một chỗ khả nghi”
“Đi! Nhanh dẫn chúng ta đi xem.”
Trước mặt tất cả các thế lực đầu não là một bức đồ án hoa văn gồm nhiều hình tròn lớn nhỏ lồng vào nhau màu sắc sặc sỡ. Chính giữa là một viên đá.
Viên đá là nơi tập trung của các mạch xung, giống như là trung tâm cung cấp năng lượng cho mạch xung.
Trên khắp bức tường, mặt đất đều có rất nhiều hoa văn, các mạch xung lại đan xen, hội tụ, song song, phân tách thật khó phân biệt được đâu mới là mắt mạch xung.
Ở đây chỉ có một điểm khác đó là: viên đá là “một vật”. Nếu không có câu mười món đồ vật trên tấm bia, ai lại nghĩ đến nơi này.
Dương Hằng phất tay một đạo chưởng ấn đánh vào viên đá.
Mạch xung hội tụ bỗng vụt sáng ngăn cản chưởng lực, cũng không có chùm sáng phản đòn.
Lúc này bên cạnh viên đá nổi lên dòng chữ:
Các ngươi đến bây giờ mới phát hiện sao? Ha ha ha.
Viên đá này ta vô tình tìm được, xung quanh nó ma khí bất xâm.
Ta cũng không biết nó là gì? Tác dụng ra sao?
Ta dành nhiều thời gian nghiên cứu nhưng cũng chỉ tìm ra duy nhất tác dụng: Khắc chế ma khí.
Ta dùng hết sức bố trí nó thành mắt trận trong lăng mộ.
Các ngươi muốn có được bảo vật vậy phải xem bản lĩnh của các ngươi rồi.
Tất cả đọc hết mấy dòng này không những không hận vị tiền bối này mà còn tràn đầy kính phục.
Thực lực cường đại trí tuệ thông thiên.
Dường như từ đầu đến cuối đều nằm trong tính toán của vị tiền bối này.
Từ mê cung đến sân con rối đến các bảo vật trong lồng ánh sáng, chỉ có thể nhìn mà không thể động khiến thành chủ tức giận đánh vỡ bia đá cuối cùng.
Mà trên bia đá lại có manh mối quan trọng phá trận đến khi tỉnh ngộ tìm tới nơi đây thì cũng nằm trong dự tính của vị này.
Chỉ sợ lăng mộ xuất hiện cũng là do vị này tính toán.
Thử nghĩ một chút trong lăng mộ này không có xác của vị này.
Vị này hẳn đã tính toán chuẩn xác thời gian thân xác của mình bị tiêu tán không bị quấy rối, liền cho lăng mộ xuất thế.
Để lại cho hậu bối một ít đồ cùng nhắc nhở hậu bối tại Ma tộc đã từng xuất hiện một vị tuyệt thế cường giả. Hắn gọi:
Triều Thiên Ca.
Thành chủ Dương Hằng sau khi hiểu rõ thì hít lấy một ngụm ma khí cảm thấy vị này thật đáng sợ. Hắn chấp tay làm lễ bái.
Tất cả thế lực cũng đồng dạng chấp tay lễ bái. Tự đáy lòng tôn kính, không chút giả tạo.
Đây là đối với cường giả kính trọng.
Cái tên Triều Thiên Ca này bọn hắn sẽ nhớ mãi.