Lễ hội vừa qua chính là cơ hội tốt nhất để kiếm điểm, nhưng ngoài một số ít có thể vượt qua thử thách, còn lại vẫn lấy thất bại làm kết cục. Không phải ai cũng như Tôn Kỳ kiếm được mấy trăm điểm trong đợt lễ hội vừa rồi.
Nhìn ra được sự lo ngại của tân sinh, học huynh râu quai nón cười nói:
“Không đắt, không đắt. Để ta giải thích cho đệ hiểu, đệ xem đây...”
Học huynh râu quai nón lấy từ trong túi gấm bên hông ra một cây bút nhỏ như cây tăm, miệng lẩm nhẩm đọc chú ngữ, cây bút liền hóa lớn vừa tay cầm. Học huynh râu quai nón cầm viết, bút pháp như nước chảy mây trôi vẽ một vòng tròn ấn ký lên bàn, chỉ một phút sau, ấn ký đã vẽ xong. Vị học huynh này vẩy bút thu tay, tay khác vỗ lên ấn ký, kêu lớn:
“Thu!”
Chiếc bàn ngay lập tức thu nhỏ, cuối cùng chỉ như một chiếc kẹo nằm gọn trong tay. Đám tân sinh trố mắt nhìn, học huynh râu quai nón mỉm cười, nói:
“Đây là thuật thu phóng, vô cùng tiện lợi, chỉ cần một túi gấm nhỏ có thể mang được rất nhiều đồ, đây là thuật không thể thiếu trong cuộc sống.”
Tôn Kỳ nhìn thuật này nhớ đến mấy ngày trước trong lễ Khai Nguyên, Nhã Văn Thần lấy từ trong túi gấm ra Thanh Huyền Cầm cũng tương tự như thế. Hắn lúc đó còn tưởng túi gấm là túi không gian giống như Tử Kim Hồ Lô của hắn, nhưng xem ra là ngược lại. Nguyên tắc là thu nhỏ đồ vật sau đó mới bỏ vào túi.
Vị học huynh râu quai nón phất tay, cái bàn lại lớn như cũ, hắn sau đó lấy tay lau đi ấn ký, cười khổ nói:
“Cái bàn này là tài sản công, vô tình hay cố ý làm bẩn hoặc lấy đi đều sẽ bị Pháp Gia trọng phạt. Đây là ta nhắc nhỏ mấy vị học đệ, học muội chọc ai thì chọc đừng chọc vào Pháp Gia.”
Nhìn thấy hắn vô cùng e ngại Pháp Gia, đám tân sinh gật đầu mạnh một cái ghi nhớ. Học huynh râu quai nón tiếp tục:
“Ấn ký này trong sách có dạy, nhưng muốn dùng được cũng phải mất vài ba tháng, thuần thục ít nhất cũng mất vài năm. Nhưng nếu có bọn ta cầm tay chỉ việc, đảm bảo giảm ít nhất một nửa thời gian. Ngoài ra bọn ta còn có thể truyền dạy kinh nghiệm, tiểu thuật, mẹo nhỏ… đảm bảo giúp học đệ, học muội tránh đi đường vòng, rút ngắn thời gian tu luyện, tạo lợi thế không nhỏ các học đệ, học muội.”
Đám tân sinh nghe xong ánh mắt sáng ngời, tám chín phần đã bị thuyết phục. Nhưng Nguyên Sa lại hừ lạnh lên tiếng:
“Nếu tốt như vậy sao các vị vẫn còn học năm nhất, ta nhìn các vị số năm tuổi cũng không nhỏ đi.”
— QUẢNG CÁO —
Nguyên Sa xưng hô có chút không khách sáo nhưng cũng là bình thường, đều cùng trong một lớp đều địa vị ngang hàng, tôn trọng thì gọi người trước là học huynh, học tỷ không thích thì có thể xưng ngươi - ta.
“Nguyên Sa học đệ đúng không? ta trước đó đã nghe rất nhiều về đệ.” vị học huynh râu quai nón không giận mà vẫn tươi cười đáp. “Học đệ nói không sai, bọn ta tư chất bình thường, học chậm. Bọn ta cũng là đang tích lũy từng điểm một để nhờ học viên cấp trên chỉ dạy. Đệ lúc này cảm thấy mình có nhiều điểm, thiên phú tốt con đường phía trước xán lạn nhưng đệ sẽ rất nhanh nhận ra chậm cũng là một loại tu luyện.”
Học huynh râu quai nón nói nhiều, nhưng chẳng lọt vào tai Nguyên Sa chữ nào. Tôn Kỳ thấu hiểu mấy lời này, tu đạo là một con đường rất dài, thiên phú ban đầu cố nhiên tốt, nó có thể giúp ngươi đi nhanh hơn, nhưng không có nghĩa giúp ngươi đi xa hơn.
Nguyên Sa sắc mặt không vui, không chút nể mặt cắp sách đứng dậy. Đám tân sinh hơi ngơ ngác, bị hành động của Nguyên Sa ảnh hưởng, tự hỏi các vị học huynh, học tỷ này có đáng tin.
Ngay lúc này, Tôn Kỳ cũng đứng dậy.
“Thẩm Văn học đệ cũng cho rằng bọn ta chỉ nói ba hoa lừa gạt mấy điểm lẻ sao?” học huynh râu quai nón có chút lo lắng vội vàng hỏi.
Nguyên Sa đã không tin rồi, nếu cả Thẩm Văn cũng không tin chỉ sợ sẽ khiến các tân sinh còn lại cũng không tin. Nên biết Thẩm Văn, Nguyên Sa chính là hai ngôi sao sáng nhất trong đám tân sinh, mà ở đâu có ánh sáng thì lòng người thường hướng theo.
Tôn Kỳ cười nhạt lắc đầu:
“Đệ tất nhiên tin các huynh. Chỉ là muốn về nhà đọc sách, hiểu trước một ít, nếu có điểm không hiểu mới dám hỏi các vị học huynh học tỷ.”
Bọn học huynh nghe lời này thì thở phào trong lòng, mối làm ăn này vẫn có thể.
“Chỉ là không biết làm sao liên hệ với các vị học huynh học tỷ?” Tôn Kỳ hỏi.
“Dễ dàng, dễ dàng… có thể tạo liên hệ qua thẻ.” học huynh râu quai nón sau đó đưa ra tấm thẻ của mình, cùng thẻ Tôn Kỳ quẹt qua tạo liên hệ.
“Sau này có gì thắc mắc chỉ cần hỏi, học huynh nhất định trả lời.” học huynh râu quai nón vui vẻ, sau đó ngập ngừng nói: “Chỉ là tiền công...”
“Học huynh yên tâm! đệ sẽ trả công huynh xứng đáng.” Tôn Kỳ cười đáp.
— QUẢNG CÁO —
Có Tôn Kỳ mở đầu, các học viên còn lại cũng trao đổi thông tin, hẹn ngày cùng học. Tất cả đều vui vẻ.
Trở về phủ, Tôn Kỳ bắt đầu nghiên cứu sách giảng viên đưa.
Thần tộc ban đầu sinh từ đại đạo, bản thân chính là đạo, nhưng các thế hệ sau cách đạo càng lúc càng xa. Mục đích tu luyện chính là để được như tổ tiên. Nhưng để nắm được đại đạo cực kỳ khó, bởi vậy cần tu luyện từ căn bản.
Việc này có thể ví như mò vàng trong hồ, tu luyện giống như việc ngươi tát từng chút nước ra khỏi hồ, công việc này có thể mất rất nhiều thời gian, công sức nhưng chắc chắn sẽ thành công. Nhưng cũng có trường hợp thiên phú tuyệt luân, hoặc có được cơ duyên không cần tát hết nước hồ vẫn tìm được vàng.
Vàng ở đây chính là đại đạo, mục đích cuối cùng của mọi tu luyện.
Tu luyện có thể chia thành hai đường: thứ nhất là tu luyện tinh thần. Thứ hai là tu luyện cơ thể. Tất nhiên có thể tu luyện song song cả hai nhưng nỗ lực, tài nguyên, thời gian bỏ ra sẽ gấp bội. Ngoài ra còn có một số nhánh rẽ khác, tạm thời không cần chú ý.
Tôn Kỳ trước đó kiểm tra được đánh giá là có thiên phú tinh thần lực, vậy nên hắn quyết định đọc quyển tu luyện tinh thần lực trước.
Cơ thể mỗi người là một cái thần tàng, như một tiểu vũ trụ thu nhỏ chất chứa tất cả quy tắc đại đạo, dựa theo quy tắc vũ trụ mở ra cơ thể thần tàng, lại câu thông thiên địa đại đạo chuyển hóa cơ thể thành đạo thể, hoàn thành lột xác hoàn tổ.
Trong sách ghi lại ba cảnh giới tu luyện tinh thần:
Cảnh giới thứ nhất Tinh Khiếu: tại trong Tinh Thần Hải nhóm lửa tinh thần. Mỗi tinh thần sẽ cất chứa một lượng thần lực, càng nhiều tinh thần sẽ khiến thực lực càng mạnh. Sau đó liên kết các tinh thần lại với nhau bước vào cảnh giới thứ hai. Nhưng Thần tộc phát hiện nhiều khi liên kết tinh thần thì bị thiếu hoặc thừa.
Ví như có Thần tộc nhóm lửa được 22 tinh thần nhưng khi liên kết chỉ liên kết được 21 tinh thần với nhau, một tinh thần còn lại cực độ bài xích không thể liên kết.
Lại có người thắp sáng 50 tinh thần, khi liên kết thì luôn cảm giác thiếu hụt, cảm giác mình còn có thể tiếp tục liên kết.
Hay có người thắp sáng 34 tinh thần khi liên kết thì trọn vẹn đầy đủ.
Thu thập thông tin từ các Thần tộc đã liên kết tinh thần, trải qua nhiều năm, bọn họ đã kết luận chỉ có thể liên kết 21, 34, 55, 89, 144 tinh thần, các số còn lại đều thừa hoặc thiếu. Vì sao lại như vậy? câu hỏi này vẫn chưa có lời giải đáp.
— QUẢNG CÁO —
Cho đến kỷ 70, Nhân tộc Thảo xuất hiện. Thảo thông qua việc quan sát tự nhiên như: cánh hoa loa kèn có 3 cánh, hoa cúc vạn thọ 13 cánh, hoa cúc tây 21 cánh… số những nụ nhỏ trên hai đường xoắn của hoa hướng dương thường là 34 và 55 hoặc 55 và 89 hoặc 89 và 144, số mắt trên đường vòng cung của trái khóm cũng cho ra những con số 5, 8, 13… Ngoài ra còn rất nhiều ví dụ khác cho thấy mối liên quan giữa các con số trên.
Thảo sau khi tổng hợp đã tìm ra dãy số phi bô(*) là dãy vô hạn các số tự nhiên bắt đầu bằng 1 và 1, sau đó các số tiếp theo sẽ bằng tổng của 2 số liền trước nó: 1, 1, 2, 3, 5, 8, 13, 21, 34, 55, 89, 144, 233, 377, 610… Đây là dãy số kỳ diệu phản ánh rất nhiều tự nhiên quy tắc.
Nhờ có dãy số phi bô, Thần tộc đã triệt để giải quyết được vấn đề số lượng tinh thần của mình. Bọn họ đã hiểu vì sao trước đó chỉ có thể liên kết 21, 34, 55, 89, 144 tinh thần. Cũng nhờ dãy số phi bo bọn họ có thêm lựa chọn cho những người có thiên phú thấp là 8, 13, cho những thiên tài siêu cấp là 233, 377. Tất cả đều rõ ràng, không cần mò mẫm.
Thần tộc tu luyện chính là dựa trên quan sát vũ trụ tinh thần, nên số tinh thần cũng phải phù hợp với quy tắc tự nhiên.
Thảo lại một lần nữa lập đại công.
Cảnh giới thứ hai Liên Tinh: sau khi đã thắp lửa tinh thần thì liên kết các tinh thần với nhau tạo thành một chòm sao.
Cảnh giới thứ ba Vọng Nguyệt: hợp tất cả tinh khiếu thành một vầng trăng.
Trong khoảnh khắc hợp khiếu, Thần tộc sẽ tiến vào một trạng thái kỳ diệu Thần hồn xuất khiếu, ngao du thiên địa, có thể nhìn thấy các loại tự nhiên đại đạo. Đây là cơ hội cực tốt để tham ngộ đại đạo. Tận dụng cơ hội tiến vào đại đạo cấp 1, từ đó mọc ra cánh thứ nhất.
Bởi vậy Thần tộc đến cảnh giới Vọng Nguyệt đều mọc ra cánh thứ nhất.
Tôn Kỳ hít một hơi sâu gấp lại quyển sách, đến đây là kết thúc phần giới thiệu, tiếp theo là phần hướng dẫn tu luyện. Phần này có hai điểm khiến hắn lưu tâm:
Thứ nhất là Thảo quá kinh diễm, trí tuệ đáng sợ!
Thứ hai là Thần tộc đối với đại đạo có phân chia rõ ràng, có từng bước thực hiện. So với tu luyện của Ma tộc và Yêu tộc thì đúng là kiến so với voi, quá cách biệt! hắn đã đúng khi đến Thần giới để nghiên cứu đại đạo.
p/s: (*) dãy Fibonacci.