Các tộc tu luyện lấy mục tiêu là giúp cơ thể bền, chắc, mạnh, khỏe, dẻo…
Thần tộc mục tiêu là khiến cơ thể vô cấu, thuần khiết tạo điều kiện để dẫn đạo nhập thể, trở thành đạo thể. Chắc, bền, mạnh, khỏe… chỉ là mục tiêu phụ.
Thần tộc sáng tạo ra phương pháp tu luyện cơ thể gọi là Chuyển Luân, lấy hình tượng từ loài rắn lột xác.
Chuyển Luân được mô tả đơn giản qua mấy bước: Dẫn khí nhập thể. Chuyển khí nhập tâm. Phá tâm tẩy tội. Vô cấu đạo thành.
Giải thích rất đơn giản: đầu tiên thông qua các bài quyền dẫn thần khí nhập vào cơ thể, tụ thần khí lại nén thành một điểm tâm, khi tâm đạt giới hạn thì phá bỏ, thần khí tinh khiết bộc phá tẩy đi tạp chất trong cơ thể. Tới đây coi như hoàn thành một vòng Chuyển Luân. Sau đó lặp lại bước đầu tiên. Cho đến khi nào cơ thể vô cấu thì đạo thành.
Thần tộc ban đầu vốn đã là đạo thể nhưng qua nhiều thế hệ cơ thể bị vấy bẩn, bọn họ gọi là tội, bởi vậy bọn họ cần tẩy đi tội để trở lại trạng thái nguyên thủy thuần túy đại đạo.
Thuở ban đầu, Thần tộc cơ thể ít tội, bọn họ có thể chỉ cần vài lần Chuyển Luân là thành đạo. Nhưng hiện nay cần thực hiện Chuyển Luân rất nhiều thì mới thành đạo.
Cơ thể tinh khiết thì mất vài trăm lần chuyển luân, cơ thể nhiều tạp chất thì mất vài ngàn lần, thậm chí vài chục ngàn lần.
Mỗi lần chuyển luân cực kỳ thống khổ, một vài lần thì cũng thôi nhưng vài ngàn lần thì không phải ai cũng có thể chịu được. Bởi vậy sau này khai sinh ra hệ thống tu luyện tinh thần, là một con đường khác nhẹ nhàng hơn để nhập đạo. So với tu luyện tinh thần thì tu luyện cơ thể được đánh giá khổ cực, vất vả gấp trăm lần.
Chọn nhẹ bỏ nặng thì tất nhiên thành quả cuối cùng cũng khác nhau.
Hiện nay, Thần tộc dùng số lần chuyển luân nhiều ít để phân chia thực lực. Trung bình hiện nay cần khoảng 7000 lần chuyển luân thì thành đạo, càng về sau số lần chuyển luân để thành đạo sẽ càng tăng, đây là điều tất yếu. Thần tộc tính toán đến một lúc nào đó số lần chuyển luân sẽ lớn tới mức không thể tu luyện, Thần tộc sẽ buộc phải từ bỏ con đường Chuyển Luân. Bọn họ luôn mong không bao giờ đến ngày đó.
Tôn Kỳ giao cho A Tú thẻ của hắn và dược phương, dặn nàng mua 5 phần, tương đương với 50 điểm.
Tính toán một chút, hắn thở dài, quá thiếu điểm a. Không biết hắn cần bao nhiêu lần ngâm thuốc để hoàn thành một lần chuyển luân.
Hắn bây giờ đã hiểu vì sao mấy tên học huynh học tỷ chạy như vịt kiếm từng điểm. Tu luyện căn bản giống như ném tài nguyên, ném càng nhiều thì càng mạnh.
Hắn nghĩ đến việc đi làm nhiệm vụ. Không biết điều kiện để nhận nhiệm vụ là gì?
Không muốn nghĩ nhiều nữa, hắn ổn định tinh thần bắt đầu đánh lại bài quyền. Mỗi động tác, mỗi nhịp thở của hắn đều đang dẫn khí nhập thể, hiệu quả chưa khiến hắn vừa lòng nhưng cũng đành chịu thôi, muốn học bài quyền cao cấp hơn vậy thì phải lấy điểm ra đổi.
Nghe nói tân sinh như hắn được miễn phí một lần vào Pháp Danh Điện chọn công pháp, đến bây giờ hắn vẫn chưa thực hiện quyền này, sắp tới có lẽ phải dùng rồi.
“Thần tử, nước ngâm đã chuẩn bị xong.” A Hoàng cất tiếng gọi trong trẻo.
“Được rồi, để ta đánh xong vài lần nữa.” Tôn Kỳ đáp lời.
Tôn Kỳ đánh tới toàn thân rã rời, mới chịu ngâm mình trong thảo dược, hắn khoanh chân ngồi, từng lỗ chân lông mở rộng, điều chỉnh nhịp thở hít sâu thở chậm.
Từng sợi dược lực chui vào trong người, thư giãn cơ bắp, bồi bổ khí huyết, bù đắp năng lượng.
Sau khi ngâm mình xong, Tôn Kỳ ngồi trên giường kiểm tra thân thể. Trong cơ thể hắn có mấy sợi thần khí chạy khắp cơ thể, trùng kích những điểm tắc nghẽn, khai thông khí huyết.
Tôn Kỳ vung tay tung nắm đấm vào không khí. Hắn mỉm cười hài lòng, cảm giác lực rất tốt, lực lượng đã tăng thêm một chút.
Mấy ngày tiếp theo, Tôn Kỳ không đến lớp, sáng tập quyền đêm lại tu luyện tinh thần. Thần tộc quản lý học viên rất thoải mái, việc học là của ngươi, học làm sao là do ngươi tự chọn.
Một tháng sau, tại sân biệt phủ, Tôn Kỳ ngồi tĩnh tọa, hai mắt nhắm nghiền, đây là lúc thử nghiệm thành quả.
Tôn Kỳ hai tay đặt trước ngực tụ khí, điều khiển dòng khí từ khắp cơ thể chảy về ngực. Các dòng khí như những con rắn cuộn vào nhau tạo thành vòng xoáy.
“Thu!” Tôn Kỳ kêu lên một tiếng ép lại vòng khí.
Vòng khí kịch liệt phản kháng, từng sợi thần khí cuồng loạn. Tôn Kỳ nghiến răng ép chặt, mồ hôi chảy dài trên trán.
Sau một hồi đấu tranh, hắn cuối cùng cũng thành công. Tôn Kỳ nội soi thân thể, hắn thấy được một điểm sáng như thạch anh, to bằng hạt đậu, tỏa sáng lấp lánh, thứ này được gọi là Tâm Khí.
Chợt hắn có cảm giác đói khát, Tâm Khí như đứa trẻ kêu gào đòi thần khí. Tôn Kỳ mỉm cười, vận khởi công pháp, bắt đầu hấp thụ thần khí.
Công pháp hấp thụ thần khí cho tinh thần và cho Tâm Khí là hai loại khác nhau, một loại dẫn thần khí vào thần hải, một loại dẫn thần khí vào cơ thể.
Thần hải ở đầu, còn Tâm Khí đặt tùy ý nhưng thông thường hay đặt tại ngực.
Một giờ sau, Tâm Khí đã to thêm một chút. Đo tinh thần có Tinh Thần Thạch, đo Tâm Khí cũng có Tâm Khí Thạch.
Dùng Tâm Khí Thạch để tìm ra độ bão hòa thần khí của Tâm Khí nhưng khác với đo tinh thần, đo Tâm Khí không quá quan trọng. Vì Tâm Khí chưa bão hòa vẫn có thể phá tâm, hiệu quả có kém hơn Tâm Khí bão hòa nhưng không phải vấn đề quá lớn.
Vậy nên Tôn Kỳ không cần tốn thêm điểm mua Tâm Khí Thạch.
Tiếp theo là nuôi dưỡng Tâm Khí, chỉ cần có đủ thần khí Tâm Khí sẽ lớn rất nhanh. Thời gian này, hắn trở lại lớp học.
…
“Này, ngươi biết gì chưa Tư Mã Quân đã hoàn thành 12 chuyển luân.” một tên học viên lên tiếng.
“Trước đó hắn đã hợp 18 viên tinh thần, khoảng cách hợp 21 viên bước vào cảnh giới Vọng Nguyệt cũng không còn xa. Khi hắn tinh thần Vọng Nguyệt, thần thể lại thêm vài chuyển nữa, thực lực tổng hợp sẽ vô cùng đáng sợ.” một tên khác tiếp lời.
“Song tu nha, thiên phú bình thường là không thể làm được. Tư Mã Quân muốn giành vị trí thứ nhất lần này sao?”
“Còn phải nói. Chuyện Tửu lão trộm thần khí vô tình gây mâu thuẫn giữa các thiên tài, kích thích bọn hắn tu luyện. Không chỉ Tư Mã Quân mà Vương Diễm, Trúc Dã, Tào Chương… đều đang nỗ lực tu luyện.”
“Nhưng vị trí số 1 chỉ sợ khó thoát khỏi tay Tư Mã Quân.”
“Sai! người khác ta không biết, nhưng ngươi biết Trúc Dã đã hợp tinh bao nhiêu không?”
“Không phải 47 sao?”
“Không, đã là 48.”
“Thật?”
“Thật! Trúc Dã trước đó vốn đã có thể hợp tinh thứ 48 nhưng vì Tửu lão trộm thần khí mà đứt ngang. Hắn sau đó tỏ ra càng quyết tâm hợp tinh, gần đây hắn đã thành công.”
“Haizz… thiên tài nha, thiên phú, quyết tâm đều hơn người. Không biết bao giờ mới được như bọn hắn.”
“Vậy trước tiên ngươi nên nỗ lực để đủ tiêu chuẩn để nhận nhiệm vụ.”
Tiêu chuẩn để nhận nhiệm vụ trong miệng bọn hắn là ít nhất phải có một viên tinh thần hoặc cơ thể đạt nhất chuyển.
Tôn Kỳ nghe nói khoảng một năm nữa sẽ tổ chức thi xếp hạng cho học viên các cấp, các vị trí đứng đầu sẽ được thưởng một lượng điểm không nhỏ, đồng thời trong cuộc thi này cũng sẽ chứng nhận đủ tiêu chuẩn để nhận nhiệm vụ. Tôn Kỳ chính là đang nhắm đến tiêu chuẩn này.
Sáu tháng nữa trôi qua, Tâm Khí của hắn đã lớn bằng nắm tay, đã đạt tới độ bão hòa, đây là lúc hắn thực hiện giai đoạn ba: phá tâm.
Giữ sân biệt phủ, có một cái nồi nước lớn, A Hoàng không ngừng thêm củi để lửa cháy lớn, nước trong nồi sôi lăn tăn. A Tú thì lần lượt đổ vào các loại thảo dược.
Hơi nước bốc lên kèm theo mùi thảo dược nồng đậm.
“Thần tử, nước đã chuẩn bị xong.” A Hoàng lên tiếng.
Tôn Kỳ gật đầu đứng dậy, cởi bỏ áo ngoài nhảy vào trong nồi nước. Hắn nghe mấy vị học huynh nói cách này sẽ tăng khả năng thành công. Tôn Kỳ lại cảm thấy chẳng khác nào tự luộc chính mình, nhưng thôi được rồi, tin tưởng bọn hắn một lần.
Nước sôi ùng ục, làn da hắn đỏ ửng, hắn hơi nhíu mày, có khó chịu nhưng vẫn trong giới hạn chịu đựng.
Tôn Kỳ tịnh tâm quan chiếu nội soi thân thể.
Tâm Khí như một viên thạch anh tỏa sáng rực rỡ tại giữa ngực hắn.
Tôn Kỳ đã chuẩn bị sẵn sàng. “A!!!” hắn hét lên một tiếng, hai tay chắp lại đánh thẳng vào giữa ngực. Phốc! hắn đau đến nôn khan.
Tâm Khí bị chấn kích kịch liệt rung động. Tôn Kỳ tiếp tục vỗ vào ngực. Răng rắc… Tâm Khí xuất hiện vết nứt, từng sợi thần khí thoát ra.
Tôn Kỳ nhớ Vân Nhạc từng nói: phá Tâm Khí cần quyết liệt và dứt khoát tránh để thần khí từ từ thoát ra.
Tôn Kỳ hét lớn một tiếng, vỗ vào ngực. Phốc! hắn trợn mắt, ọc nước, đau thấu tim gan. Ngay lúc này, bùm! Tâm Khí vỡ nát, thần khí tràn lan. Hắn không có thời gian cho đau đớn, vội vàng dẫn thần khí tẩy rửa thân thể.
Thần khí đi tới đâu, chất bẩn bị tẩy rửa đến đó. Tôn Kỳ há miệng, khí hôi từ miệng, mũi, tai thoát ra. Không những thế phía dưới cũng thoát khí.
Bủm, bủm, bủm… Tôn Kỳ xấu hổ muốn chết nhưng cũng may nhờ có nồi nước sôi cùng nồng đậm mùi thảo dược mà không ai phát hiện. Hắn bây giờ mới hiểu hết lời nói và biểu cảm của Vân Nhạc khi nhắc đi nhắc lại phải làm như vậy.
A Hoàng, A Tú đứng gần đó nét mặt căng thẳng, vô cùng lo lắng cho Thần tử của mình, mặt Tôn Kỳ lúc này vô cùng đỏ, bọn họ sợ Tôn Kỳ xảy ra chuyện.
Một lúc sau, quá trình tẩy tội kết thúc, hắn coi như bước vào Chuyển Luân nhất trọng. Phá tâm thật sự đúng theo nghĩa đen, đau nát gan đứt ruột, như bóp nát trái tim.
Thành công hay không cũng khó mà nói. Chuyển Luân mục đích là tẩy tạp chất, tẩy càng nhiều tất nhiên là càng tốt nhưng tẩy ít cũng không đồng nghĩa không tốt bằng, vì có thể do cơ thể tinh khiết hơn, ít tạp chất hơn.
Nhân trạng thái cơ thể hụt khối, Tôn Kỳ bắt đầu lại bước một: dẫn khí nhập thể để thần khí thay thế tạp chất đã bị đẩy ra.
Chuyển Luân chính là một vòng lặp không bao giờ kết thúc cho đến khi cơ thể vô cấu thành đạo.