"Mặc dù các loại thủ đoạn thần thông nhiều nhưng tuổi thọ chưa chắc có thể so với tu hành giả tu hành nghiêm chỉnh giai đoạn Tam Tài Toàn này mạnh hơn bao nhiêu, thậm chí còn thấp hơn, rất nhiều tu giả bởi vì không chịu nổi tịch mịch và cám dỗ của người hiển thánh trước mà đi đường này, cuối cùng tiếc nuối mà kết thúc."
"Vô Hoặc ngươi phải nhớ kỹ. . ."
Lão giả chỉ cây cối bên cạnh:
"Mục đích của chúng ta là tu hành, là cảnh giới, như là mỗi cái cây này, phải càng cắm rễ sâu, kéo dài hướng lên; mà rất nhiều thần thông, pháp môn, chẳng qua là lúc tu hành, kết ra được quả."
"Luôn theo duổi thần thông, tựa như là cây cối mang toàn bộ chất dinh dưỡng của mình ra để kết quả, như vậy, làm sao có thể trưởng thành đại thụ chọc trời được?"
"Nhữ bối tu sĩ, nên nhớ, cảnh giác, hãy thận trọng!"
Lão giả vuốt râu nói: "Được rồi, bây giờ ngồi xếp bằng thử, ta truyền cho ngươi một khẩu quyết thổ nạp dưỡng khí trước, trước hết dưỡng đủ hậu thiên chi khí, tương lai mới có thể tụ mà trở thành tiên thiên chi khí, sau đó mới có thể đến cảnh giới tam hoa tụ đỉnh."
Tề Vô Hoặc ngồi xếp bằng như lão giả nói, ngũ tâm triều thiên.
Sau đó ngón tay của lão giả chỉ ở đan điền của hắn, huyết nhục trong cơ thể của Tề Vô Hoặc lưu chuyển, tự sinh ra một tia khí tức, sau đó kèm theo khí huyết thân thể của hắn mà tồn tại trong thân thể, lão giả nói: "Tồn thần quan tưởng."
"Ghi nhớ, ba chữ tinh khí thần khác với trong mắt của thường nhân."
"Hàm nghĩa trong điển tịch của đạo môn, thuần nhất không tạp là tinh, thông dung huyết mạch là khí, hư linh hoạt động là thần."
"Là nguyên tinh, nguyên khí, nguyên thần."
"Nguyên giả, nhất nguyên ban đầu ý là tất cả tiên thiên."
"Tất cả hạch tâm, chính là nguyên thần."
"Lấy thần ngự khí, lấy thần luyện tinh, nhớ kỹ pháp môn lưu chuyển của nó."
Lão giả truyền công, cũng không đứng ở văn tự.
Mà trực tiếp dẫn Tề Vô Hoặc cảm ngộ một phen như thế nào là đại đạo lưu chuyển, sau đó, thân thể Tề Vô Hoặc tự nhiên sẽ hiểu được như thế nào là tồn thần, như thế nào là quan tưởng, như thế nào là vận chuyển điều tức.
Tâm thần của Tề Vô Hoặc lưu động theo chỉ dẫn của lão giả.
Lão giả nói: "Võ giả tu hành, dùng thịt để thân thể mạnh mẽ, sau khi khí huyết cường hoành sẽ tự nhiên cảm ngộ được khí tức lưu động, lưu động đến cực hạn, dùng thân thể cường hoành trả lại tâm linh khổng lồ, thôi động tâm thần. Mà nhất mạch tu đạo của ta thì hoàn toàn khác."
"Tâm hư mà ngưng thần, ngưng thần mà tụ khí, tụ khí mà sinh tinh."
"Lấy nhất sinh vạn, lấy vạn mà quy nhất, ta cũng vậy."
Tề Vô Hoặc từ nơi sâu xa lâm vào trạng thái nhập định.
Mà thời khắc này tâm thần của hắn cường đại, nhập môn dẫn dắt khí tức lưu chuyển, cũng cực kì thông thuận, bất tri bất giác, mặt trời đã lặn về hướng tây, thỏ ngọc mọc lên ở phương đông, giữa thiên địa một mảnh ảm đạm, vậy mà đã đến đêm.
Mùa đông lúc tuyết tan còn lại hơn lúc tuyết rơi rất nhiều.
Đêm mùa đông, dù là phu canh điểm canh cũng phải mặc y phục thật dày, phải dùng rượu mạnh để xua lạnh, bố y của Tề Vô Hoặc chỉ hơi dày, ngồi ở bên ngoài.
Gió lạnh bên ngoài lăng liệt, thế nhưng trong cơ thể của hắn lại có một nhiệt lưu.
Thủy hỏa trong ngoài giao thoa, mà thần lại áp đảo trên đó, quan sát tất cả những gì phát sinh, hơi thở bình thản kéo dài, thời gian dần qua bình tĩnh lại, cùng sông núi này, dòng nước, cây cối hợp lại làm một tự nhiên.
Người vốn là một phần tử của thiên địa.
Ngày chưa lên, trên bầu trời đã có tiếng chim tước.
Một con chim tước đáp xuống sân mổ hạt cỏ, thoáng cái lại nhảy lên bả vai của thiếu niên, sau đó quay thân dùng mỏ rỉa lông, tóc đen của người thiếu niên hơi rũ xuống, nhiễm sương sớm, đôi mắt mở ra một cách tự nhiên, hắn nhín thấy một vầng mặt trời từ chân trời mọc lên, tử khí bốc lên.
Thiếu niên ngồi yên dưới cây ma, tắm ánh nắng, khí chất yên tĩnh.
Chim tước trên bả vai hắn rỉa lông.
Thiên địa vạn vật đều yên tĩnh.
Lão giả vuốt râu cười hỏi: "Có được không?"
PS (tác): Bộ phận tu hành của Đạo gia đến từ pháp mạch thứ mười một của Đạo gia Toàn Chân Long Môn do đại tổ sư Mẫn Nhất ghi chép.
< Hoàng Đế Âm Phù Kinh> chú giả, Đại Tống Du Diễm chú giải < Đạo Đức Kinh >.
Đạo môn nam tông ngũ tổ Bạch Ngọc Thiềm Chân Nhân.
Tham chiếu điển tịch < Ngọc Hoàng Tâm Ấn Diệu Kinh >.