Tề Vô Hoặc chỉ cảm thấy nhai trong miệng, hương thơm rất nồng, lúc nuốt xuống thì giống như hóa thành một cỗ thanh khí, cũng không khiến bản thân cảm nhận được cảm giác no bụng, sau đó lập tức tản ra trong thân thể, bất tri bất giác hắn đã ăn hết mười mấy bát, trong những người ở đây, hắn ăn nhiều nhất, hán tử kia cũng ngơ ngẩn. Con ngươi mở ra, hình như có linh quang hiện lên, hóa thành thần thông, đảo qua thân thể của Tề Vô Hoặc. Y khẽ nhíu mày, trong lòng kinh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.