Mục lục
Bách Thế Cầu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Khang năm thứ ba mươi chín, đêm ngày mười bảy tháng hai, Thái Khang đế về trời.

Lữ Tương mưu phản trong đêm, truyền tin giả trong cung có gian tặc, khởi binh đánh vào hoàng cung, vào giờ Dần ba khắc thì công phá Dưỡng Tâm điện, chiếm lĩnh cả hoàng cung, sau đó tiến hành huyết tẩy toàn bộ nơi đây.

Sáng sớm ngày mười tám tháng hai, Lữ tướng chủ trì triều hội, ô uế danh nghĩa của Võ thái tử võtuyên bố gian tặc gây họa cung đình là do Võ thái tử phái, thậm chí còn nói Võ thái tử không phải là huyết mạch của Thánh thượng mà là do Hoàng hậu Kỳ tư thông với một thị vệ sinh ra. Võ thái tử phát hiện ra sự thật về thân thế nên mới có ý đồ phản nghịch.

Lữ tướng còn tuyên bố chiếu chỉ giả, phế Võ thái tử, lập nhị hoàng tử làm tân Thái tử.

Chiếu chỉ giả mạo vừa được đọc lên, quan trong triều chia làm hai phe. Phần lớn là phụ họa, một phần nhỏ trầm mặc không nói, chỉ có lão thái sư là chỉ Lữ tướng chửi ầm lên: “Quốc tặc!Gian tặc! Nghịch tặc! Ác tặc!”

Thế nhưng may mắn thay, tiên đế vẫn còn để lại di kế. Khi Lữ tướng tuyên bố nhị hoàng tử lên ngôi đại thống thì nhị hoàng tử đột nhiên vùng lên, dùng móng phải đâm xuyên qua tim của Lữ tướng, Lữ tướng đền tội ngay tại chỗ.

Sau đó, nhị hoàng tử lột mặt nạ da người ra, để lộ bộ dáng hầu cận Vệ Nô của Thái tử.

Vệ Nô giơ cao tim của Lữ tướng lên: “Phụng tiên đế di chiếu, tru sát nghịch tặc Lữ gia!”

Khi tin tức về triều hội truyền đến tai Lý Thanh thì Lý Thanh đang thắp hương cho Vệ Ương tại một ngôi vô danh ở Lạc Bách sơn.

"Thánh thượng đúng là đã đi một nước cờ hiểm. Nếu thân phận của Vệ Nô bị vạch trần từ sớm, mà chiếu chỉ giả mạo chính thức được ban bố thì Thái tử sẽ mất danh phận, khó mà kế thừa đại thống." Trương Dũng cảm thán.

"Hoàng đế không vội, thái giám đã vội." Lý Thanh cười khẽ.

Trương Dũng nghẹn lời.

Thái Khang năm thứ ba mươi chín, hai mươi hai tháng hai, Võ thái tử dẫn theo trọng binh quay về kinh thành, lập tức đăng cơ ngay ngày hôm đó, kế vị đại thống, đổi niên hiệu sang Kiến Võ.

Tân hoàng đăng cơ, đại xá thiên hạ.

Sau đó.

Nhờ công lao tru phản nghịch Lữ tướng, Vệ Nộ được phong làm Trấn Bắc vương, trấn thủ Túc Châu, chống lại Hãn quốc ở thảo nguyên.

Đổi Ngự Lâm quân thành Vũ Lâm quân, xóa bỏ Cẩm Y vệ, thành lập Tây xưởng, để Tây xưởng điều tra kỹ càng vụ án Lữ tướng phản nghịch.

Kinh thành nhất thời đầu người rơi như mưa, quan ở kinh mười người mất bảy.

Thu giữ được vô số bạc, quốc khố lại tràn đầy.

Đầu tháng năm, Kiến Võ đế tuyên bố, ba năm sau sẽ thân chinh Hãn quốc ở thảo nguyên.

Dân chúng đều hô vang Kiến Võ đế có oai hùng của Thái tổ!

...

Kiến Võ năm thứ ba.

Kinh thành.

Trong một tiểu viện hẻo lánh.

Buổi chiều.

Một bóng người quỷ mị, đi lại không tiếng động, nhảy từ ngoài tường vào trong viện.

Gã mặc áo bào xám, tay cầm quạt trắng, mặt có hình xăm.

Sau khi áp tai trái xuống đất nghe ngóng động tĩnh thì gã sải bước đi về phía phòng ngủ chính trong viện.

Chỉ có điều.

Người này vừa mới đến cửa chính ngoài phòng ngủ bỗng có hai tiếng vù vù vang lên. Hai cục đá xé rách cửa sổ làm bằng giấy bắn đến.

Trong phòng có cao nhân!

Trong lòng gã đàn ông này vô cùng căng thẳng, đang định thi triển vô thượng khinh công để chuồn đi thì lại phát hiện ra hai chân mềm nhũn, không thể nhấc nổi lên.

Trong viện có độc!

Ngay sau đó, hai cục đá bay xuyên qua đầu gối của gã, hai đóa hoa máu nở ra, người ngã khuỵu xuống.

Cửa phòng bị đẩy ra, Lý Thanh đầu đầy tóc bạc chậm rãi bước đến, hùng hổ nói: “Mẹ nó, ban ngày ban mặt mà vẫn còn phi tặc ngang nhiên đi ăn trộm, đúng là thời thế đổi thay, nay chẳng bằng xưa.”

“Gần đây có chuyện gì xảy ra, trước giờ chỉ nghe phi tặc ban đêm chứ nào có đạo tặc ban ngày!”

"May mà ta đã chuẩn bị lượng lớn Túc Vân Tán, cất công chế tạo riêng cho đám phi tặc có khinh công tốt như các ngươi."

Lý Thanh một tay cầm xẻng, một tay túm tóc gã đàn ông mặc áo xám, kéo đến một cái hố đã chuẩn bị xong từ sớm.

“Tiền bối tha mạng!” Gã mặc áo xám kinh hô: "Kẻ hèn này không biết tiền bối ở trong viện, không không, không biết đây là nhà của tiền bối, tiểu bối sai rồi, cầu tiền bối tha mạng!”

Lý Thanh vừa kéo vừa nói: "Khinh công của ngươi không tệ, có bí tịch không?”

“Có có!” Gã mặc áo xám vội vàng móc túi, lấy ra một quyển sách ố vàng.

Lý Thanh nhận sách, lật thử vài trang: “Hoa Hải Vân Trung Bộ? Có vẻ như còn cao cấp hơn so với khinh công hiện tại của ta, dùng để mua mạng có vẻ là đủ rồi.”

"Đúng rồi, ngươi tên là gì?" Lý Thanh lại hỏi.

“Không dám gạt tiền bối, biệt hiệu hành tẩu giang hồ của tiểu bối là Đoạt Mệnh Thần Thâu.”

Gã mặc áo xám nơm nớp lo sợ nói.

Đoạt Mệnh Thần Thâu?

Sắc mặt của Lý Thanh sắc biến, lập tức một chưởng đập nát thiên linh cái của gã đàn ông mặc áo xám, sau đó lục soát cẩn thận thi thể, rồi kéo vào hố chôn xác lấp đầy bằng đất nhuốm máu.

Khắp toàn bộ viện không còn một mùi máu.

"Quả thực trùng hợp đến lạ thường, tất cả đều là duyên phận, Vương Lễ lão ca, coi như đã báo thù cho lão ca."

Vương Lễ năm đó là người xuất lãnh cung sớm nhất, chết dưới tay một kẻ tên là Đoạt Mệnh Thần Thâu, hẳn là người này.

Cụ thể là năm nào thì Lý Thanh không nhớ rõ.

Từ khi tuổi tác ngày một cao, trí nhớ của Lý Thanh càng ngày càng kém, nếu không phải tu luyện có thành quả thì hắn thậm chí đi lại còn khó.

Đã ba năm trôi qua kể từ khi Lữ tướng mưu phản.

Hắm mới năm mươi ba tuổi, thực ra vẫn còn trẻ.

Chỉ có điều ba năm trước, Lý Thanh đã sử dụng hai lần Thập Nhị Kim Châm Độ Huyệt Đại Pháp, giảm bốn mươi năm tuổi thọ. Tuổi thật của hắn về cơ bản tương đương chín mươi ba tuổi.

Giống như Vệ Ương lúc trước, đầu hắn đã đầy tóc bạc, nếp nhăn che kín mặt.

"Già nha."

Lý Thanh cảm thán. Lúc mới xuyên không, thọ nguyên của hắn chỉ có sáu mươi hai, trải qua mấy chục năm tu luyện Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm, thọ nguyên đã đạt tới chín mươi ba.

Tu võ giúp hắn tăng ba mươi mốt năm tuổi thọ, phần lớn là nhờ công hiệu dưỡng sinh của Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm.

Thượng thiện nhược thủy, thủy bản dưỡng sinh.

(*: Nước là cội nguồn của sự sống)

Có một vài công pháp không chỉ không tăng tuổi thọ mà thậm chí còn có thể giảm thọ.

Tuổi thọ bị giảm đi còn năm mươi ba, cũng chính là tuổi của Lý Thanh hiện tại.

Không sai, thọ nguyên kiếp này của Lý Thanh sắp đến hồi kết.

Ngày nào 'chết' thì chưa biết.

Nhìn Bách Thế bia.

【Bách Thế bia】

【Chủ nhân: Lý Thanh 】

【Đời thứ nhất, 53/53 】

Bách Thế bia chỉ hiển thị năm chứ không hiển thị tháng nên Lý Thanh không biết cụ thể là ngày nào.

Thập Nhị Kim Châm Độ Huyệt Đại Pháp quả nhiên là một công pháp biến thái. Sau khi Lý Thanh đề thăng căn cốt hai lần, thiên phú đã đạt tới tuyệt đỉnh căn cốt.

Căn cốt cỡ này một ngày đã có thể luyện ra ba luồng nội lực.

Ba năm qua, hắn liên tục phá tam mạch, trở thành tuyệt đỉnh cao thủ đả thông ngũ mạch.

Tốc độ tu luyện tăng lên cũng khiến cho Lý Thanh hoang mang.

Thập Nhị Kim Châm Độ Huyệt Đại Pháp biến thái như vậy, tại sao tiên thiên cao thủ của Bạch Liên giáo lại ít đến thế?

Bạch Liên giáo chỉ có mỗi giáo chủ đương nhiệm là tiên thiên tông sư.

Mỗi một đệ tử của Bạch Liên giáo nếu tu luyện Thái Liên Tẩy Tủy Kinh, sau đó trải qua ba lần độ huyệt, chưa chắc đã thành tiên thiên, nhưng theo lý thuyết ít nhiều trước khi chết vẫn có thể có một vài tiên thiên.

Bởi dù sao luôn có người có thiên phú dị bẩm, sinh ra đã có tuổi thọ tám, chín mươi, trừ đi sáu mươi năm vẫn còn có thể sống đến ba mươi mấy.

Nhưng trong số tử sĩ của Bạch Liên giáo lại không có nổi một tiên thiên. Có lẽ cảnh giới tiên thiên vẫn còn có bí ẩn mà Lý Thanh không biết.

Không nghĩ nữa.

Chờ kiếp sau hắn lại độ huyệt lần nữa, căn cốt lại được đề thăng thì khoảng cách đến bát mạch tuyệt đỉnh không còn mấy, đương nhiên có thể chạm đến bí ẩn của tiên thiên.

Tìm ghế trúc nằm xuống, Lý Thanh tỉ mỉ xem Hoa Hải Vân Trung Bộ vừa mới kiếm được. Tu vi cao, căn cốt thượng đẳng, kinh nghiệm lại phong phú, học cái gì cũng nhanh.

"Hoa Hải Vân Trung Bộ, không tệ, không uổng công lão già này tốn công một phen."

"Chỉ có điều trị an ở thế giới võ đạo quả thực khiến cho người ta đau đầu, không an toàn bằng trong hoàng cung."

Ba năm qua, Lý Thanh đã đổi năm viện, dưới mỗi viện đều chôn kín thi thể.

Tặc tử biết võ công, khó lòng phòng bị.

Đây lại còn là trong kinh thành, ngay dưới chân thiên tử!

Đương nhiên.

Lý Thanh cũng kiếm được rất nhiều từ đám tặc tử này.

Sau khi học rất nhiều loại công pháp thì trộm thuật và khinh công có thể nói là ưu tú trong ưu tú.

"Hy vọng kiếp này nhanh chóng chấm dứt. Thật là hoài niệm lãnh cung." Lý Thanh thở dài, bộ dáng hiện giờ của hắn tiến vào hoàng cung không dễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK