Vĩnh An năm thứ nhất.
Sau khi Ngôn hậu tuyên bố ngừng xây dựng lăng mộ cho Võ đế, thả mười vạn thợ thủ công về quê rất được lòng dân.
Trấn Bắc vương ngoài ý muốn qua đời khiến Bách Thắng Trấn Bắc quân dưới trướng nổi loạn.
Ngôn hậu quyết đoán chia Bách Thắng Trấn Bắc quân thành mười chín lộ do mười chín vị tướng quân chỉ huy đi tiễu phỉ, diệt khấu ở các châu, sau đó hợp lại với quân địa phương trấn thủ một phương.
Không đến nửa năm, mười chín châu của Đại Càn đã quay về trạng thái trời yên biển lặng, hơn nữa quân tâm ổn định, phảng phất trở lại thời kỳ Thái Khang thịnh thế.
Vào tháng chín cùng năm, Ngôn hậu tuyên bố giảm một nửa thuế của mười chín châu trong thời gian ba mươi năm.
Bách tính khắp thiên hạ đều gọi là Hiền Hậu Mù.
Cuối năm nay, có hai đạo thánh chỉ được truyền ra từ kinh thành.
Một là cáo Nhược Thủy đại sư, nói Ngôn hậu muốn cầu đạo Lý Nhược Thủy.
Cái tên Lý Nhược Thủy nhất thời truyền khắp thiên hạ. Dân chúng khắp nơi và giang hồ hiệp khách các lộ nhao nhao đi tìm thay Ngôn hậu, nhưng Lý Nhược Thủy lại phảng phất như đã biến mất, không xuất hiện trong giang hồ. Có người nói Lý Nhược Thủy đã chết, cũng có người nói Lý Nhược Thủy đã rời khỏi Đại Càn quốc.
Hai là Tụ Hiền lệnh.
Ngôn hậu muốn mời đại sư phong thủy của các quốc gia khác, không cần biết đến từ đâu, phàm là hiểu thuật phong thủy đều sẽ là khách quý của Đại Càn quốc.
Đại sư phong thủy của các nước thi nhau tập trung lại về kinh thành Đại Càn, mỗi tháng đều định kỳ tổ chức hội thảo về huyệt đại âm trong rừng núi.
...
Mọi việc không liên quan gì đến Lý Thanh.
Bên ngoài phong vân biến ảo, Lý Thanh thì chuyên chú tế luyện Giáp Tuất Trấn Thi Linh.
Vì để luôn giữ chiến lực mạnh nhất, an toàn là trên hết, Lý Thanh chỉ lấy một giọt tinh huyết mỗi nửa tháng để tiến hành xâm nhiễm.
Thời gian còn lại dùng để tu luyện Tẩy Liên Kinh và nghiên cứu Trận Đạo Sơ Giải.
"Không biết vì sao tốc độ tu luyện càng lúc càng chậm."
Sau khi vào luyện khí tầng hai, tốc độ tu luyện trở nên chậm dần, nhưng Lý Thanh vẫn vui vẻ tu luyện không biết mệt mỏi như trước. Còn về phần Trận Đạo Sơ Giải, sau một thời gian nghiên cứu cũng đã hiểu ra đôi chỗ.
Năm năm sau, Lý Thanh đã dùng tinh huyết xâm nhiễm hoàn toàn Giáp Tuất Trấn Thi Linh, tu vi của hắn cũng đột phá đến luyện khí tầng hai trung kỳ.
Giai đoạn tiếp theo chính là tiến hành tế luyện Giáp Tuất Trấn Thi Linh trong cơ thể, cần phải nuốt Giáp Tuất Trấn Thi Linh vào trong cơ thể, ngày ngày ôn dưỡng bằng pháp lực trong đan điền.
Thoáng cái lại là năm năm.
Ngày hôm nay, Lý Thanh đã tế luyện xong, Giáp Tuất Trấn Thi Linh cuối cùng cũng trở thành pháp khí tiên gia độc quyền của hắn.
"Thật sự không dễ dàng gì. Mười năm, cả một đời người liệu có mấy chục năm, ngoại trừ quái vật trăm đời như ta."
Lý Thanh cảm khái. Tế luyện pháp khí tiên gia quá khó khăn, quả thực vượt quá sức tưởng tượng, cho dù hắn tăng nhanh tốc độ lấy tinh huyết thì cũng cần tế luyện tới tận sáu bảy năm.
Mà đây mới chỉ là một kiện pháp khí khống thi, tu tiên giới nhất định còn có pháp khí lợi hại hơn, như thế thì thời gian để tế luyện sẽ còn dài nữa.
Qua đó có thể thấy một tu tiên giả muốn có được vô số pháp khí của riêng mình không quá thực tế.
Mua được nhưng lại không có thời gian để tế luyện.
Tu tiên giả không thể nhàn đến mức mỗi ngày đều ở nhà tế luyện pháp khí, không ra ngoài tìm kiếm cơ duyên được.
"Hiện tại thử hiệu quả xem."
Sau khi Lý Thanh lắc chuông, một tiếng gào thét vang lên từ Bạch Liên đảo, sau đó hoạt thi bay tới trước mặt hắn chỉ trong nháy mắt.
Tốc độ nhanh đến mức khiến Lý Thanh líu lưỡi.
“Hảo tốc độ, so với ta lúc sử dụng Phi Hồng Thuật còn nhanh hơn!”
Lý Thanh cẩn thận quan sát hoạt thi một lần thì phát giác hoạt thi ngày càng linh động hơn: "Nào, đến luận bàn với bản chủ nhân một phen.”
Lý Thanh lại lắc chuông, hoạt thi lập tức lao về phía hắn, chỉ có điều hoạt thi công kích rất có chừng mực, sẽ không thực sự đả thương hắn.
Nhưng dù đã được hoạt thi thủ hạ lưu tình.
Lý Thanh kiên trì không nổi năm hiệp, lập tức bại trận.
"Quả đúng là bảo bối tốt. Mười năm trôi qua, ta đã là luyện khí tầng hai hậu kỳ nhưng vẫn hoàn toàn không phải là đối thủ của hoạt thi. Hoạt thi khi còn sống ít nhất phải có thực lực gần với luyện khí tầng bốn."
"Hơn nữa hoạt thi này mới chỉ là Mao Cương, nếu có thể thăng lên thành Du Thi thì chống lại luyện khí sáu, bảy tầng e là không thành vấn đề."
Lý Thanh không biết luyện khí sáu, bảy tầng mạnh đến cỡ nào nên chỉ dám suy đoán.
Du Thi có khi còn mạnh hơn.
Mười năm cô đơn đáng giá.
Có hoạt thi giúp đỡ,
Mức độ an toàn của bản thân đã được cải thiện đáng kể.
Hiện tại Lý Thanh khống thi không cần truyền lệnh bằng lời mà chỉ cần dùng ý nghĩ, sau đó lắc chuông là hoạt thi có thể cảm nhận được. Hắn không chỉ có thể chỉ huy hoạt thi tác chiến mà còn có thể để nó tự động chiến đấu.
Lý Thanh có thể cảm nhận được bên trong Giáp Tuất Trấn Thi Linh có hai luồng thi khí, một là của hoạt thi, hai là Kiến Võ đế.
Một khi thi thể của Kiến Võ đế bị người ngoài ảnh hưởng thì Lý Thanh cũng có thể cảm ứng được nhờ Trấn Thi Linh.
"Không nên suốt ngày gọi là hoạt thi, sau này ngươi gọi là Giáp Mộc."
Lý Thanh lắc chuông, hoạt thi lập tức nhận cái tên Giáp Mộc.
Lại lắc chuông một lần nữa, niệm thầm 'Thu', Giáp Mộc lập tức được thu vào trong Trấn Thi Linh.
Trong pháp khí tiên gia hiển nhiên có không gian để giấu thi, nếu muốn phách lối thì có thể để luyện thi tự đi theo bên người, cũng coi như là một biện pháp để dương uy.
Ra khỏi ám thất, Lý Thanh phát ra Bạch Liên lệnh gọi Thánh nữ tới.
Sau khi ở trong đảo không biết bao nhiêu năm, Lý Thanh phải hỏi tình huống bên ngoài.
“Tham kiến giáo chủ!” Không lâu sau, Thánh nữ đã đi tới trước mặt Lý Thanh.
Mười năm trôi qua, cảnh còn người mất, Thánh nữ nay đã già, hơn bốn mươi tuổi.
Cho dù Là Lý Thanh cũng đã bốn mươi mốt, ngoài ra còn do giảm thọ hai mươi năm mà hiện nhìn như một tiểu lão đầu năm mươi mấy tuổi.
Thánh nữ sau bốn mươi tuổi thường sẽ phải thoái vị để đẩy thánh nữ mới lên ngôi, nhưng do Lý Thanh bận bịu tế luyện nên cho đến giờ Thánh nữ vẫn chưa được đổi.
"Mười năm trôi qua, thời hạn hành thiện bản giáo chủ định ra lúc trước Bạch Liên giáo đã hoàn thành. Hiện giờ đã đến lúc bắt đầu hành động." Lý Thanh thản nhiên nói.
"Thuộc hạ dẫu chết muôn lần cũng không chối từ!" Thánh nữ quỳ gối xuống.
"Trước tiên nói về tình huống bên ngoài." Lý Thanh phất tay miễn lễ.
Thánh nữ đứng lên, cung kính nói: "Hiện giờ là Thiên Thụ năm thứ ba..."
"Khoan đã, " Lý Thanh nhíu mày, "Thiên Thụ năm thứ ba? Giờ không phải là Vĩnh An năm thứ mười sao?”
“Bẩm giáo chủ, Vĩnh An đế chết bất đắc kỳ tử vào năm Vĩnh An thứ sáu. Ngay sau đó lại có Vĩnh Khang đế chín tuổi thượng vị, nhưng cũng chết bất đắc kỳ tử chỉ trong vòng một năm. Sau khi thấy hai vị đế vương đều chết bất đắc kỳ tử, Ngôn hậu nói Thiên Thụ Thần Quyền đã đổi vị trí, đế tinh không chiếu vào nam mà đang chiếu vào nữ. Thế là Ngôn hậu xưng đế vào năm Vĩnh Khang đầu tiên, đồng thời đổi niên hiệu sang Thiên Thụ, tới nay đã ba năm.” Thánh nữ trả lời.
Hả?
Lý Thanh nhất thời hoang mang, chết hai vị hoàng đế chỉ trong mười năm, sau đó Ngôn hậu còn xưng đế, thành nữ đế...
"Chuyện này sao có thể. Mặc dù Ngôn hậu nắm giữ việc triều chính, nhưng lại không thể độc đoán chuyên quyền. Văn võ bá quan của Đại Càn sẽ không đáp ứng, ngoài ra còn có tiên thiên tông sư trong cung cũng sẽ ngăn cản." Lý Thanh khó hiểu nói.
Thánh nữ giải thích: "Mười năm qua, dân tâm của Đại Càn sớm đã hướng về phía Thiên Thụ đế. Từ năm Vĩnh An đầu tiên, Thiên Thụ đế khi ấy còn là Ngôn hậu, đã nhanh chóng dẹp loạn trong nước, lấy được lòng dân, hơn nữa còn ban hành pháp lệnh giảm một nửa thuế trong vòng ba mươi năm. Có thể nói là bách tính chỉ biết đến Ngôn hậu mà không biết có Đế quân.”
Lý Thanh ngắt lời: "Kiến Võ đế sớm đã tiêu xài bừa bãi khiến quốc khố trống rỗng, giờ lại giảm một nửa thuế trong vòng ba mươi năm thì tài chính của Đại Càn sao có thể trụ vững.”
Thánh nữ lộ vẻ kính nể, nói:
"Thiên Thụ đế quả thực là kỳ tài giáng xuống từ trên trời. Vào năm Vĩnh An đầu tiên, nàng trắng trợn triệu tập đại sư phong thủy."
"Năm Vĩnh An thứ năm, Thiên Thụ đế lấy lý do quốc khố thu không đủ chi, không thể hỗ trợ cho pháp lệnh giảm thuế để lập một đám Phát Khâu Linh quan, phụ trách việc khai quật cổ mộ ở khắp nơi, rồi dùng vàng bạc tài bảo đào được ở cổ mộ chèo chống pháp lệnh giảm thuế."
"Phương pháp này vừa được đưa ra dân tâm đều hướng về Ngôn hậu. Khi Thiên Thụ đế xưng đế, văn võ bá quan không thể ngăn cản, lúc nào cũng có vạn dân hành hương về triều bái Thiên Thụ đế."
Tài năng!
Lý Thanh nghe xong, chỉ có thể dùng hai chữ này để đánh giá Ngôn hậu.
Hắn biết rõ ở trong một thế giới võ đạo, một nữ tử yếu đuối bị mù hai mắt, lại còn không phải là tiên thiên có thể xưng đế khó đến mức nào.
"Về phần tiên thiên tông sư mà giáo chủ nói tới," Thánh Nữ lại bổ sung, "Vị tiên thiên tông sư cuối cùng của Đại Càn triều đã qua đời năm Vĩnh An thứ năm. Sau đó lại xuất hiện hai vị tiên thiên tông sư mới đều được bồi dưỡng bởi Thiên Thụ đế.”
Nhiễm Bính đã chết năm năm trước?
Lý Thanh nghe xong trầm mặc không thôi. Vị tiên thiên tông sư cuối cùng của Đại Càn triều hiển nhiên chính là Nhiễm Bính.
Lại một người bạn cũ ra đi.
Hắn có trăm thế nhân sinh, chẳng khác nào vết sẹo không thể xóa nhòa trên trần thế, khắc sâu vào thế gian.
Lý Thanh kỳ thật đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, cũng biết lần chia tay mười năm trước chính là vĩnh biệt, thế nên không có mấy sầu não, tuy nhiên vẫn không khỏi cảm thán một câu: "Ẩn dật xướng ca giữa trời đất, chỉ tiếc ngậm ngùi nỗi cô đơn một mình.”