Mục lục
Bách Thế Cầu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Gặp lão tông sư."

“Tiểu tử tên là Lý Nhược Thủy, con trai của Lý Thanh, Vệ Ương là bạn tốt của phụ thân. Tám năm trước trước Lữ Tướng mưu phản, Vệ Ương đã tặng lệnh bài này lại cho phụ thân, sau đó phụ thân nhận tiểu tử làm con. Trước khi đi tầm tiên vấn đạo, phụ thân đã truyền lại lệnh bài này cho tiểu tử."

"Tiểu tử hiện giờ đang trực ở lãnh cung, tạm thời chưa tiết lộ tu vi, thực sự chỉ là một thái giám bình thường."

Lý Thanh trình bày chi tiết.

Lão thái giám nghe xong, gật gật đầu: "Lời của ngươi là thật.”

Nói xong, lão thái giám lấy ra một bản danh sách, tìm đến tên của Lý Thanh rồi viết tên Lý Nhược Thủy xuống dưới.

Sau đó, lão thái giám nhắm mắt lại, không nói gì nữa.

Chuyến đi Võ Các này của Lý Thanh mục đích chính là để tìm kiếm bí mật của tiên thiên, vốn định tra cứu điển tịch võ đạo, nhưng đã có tiên thiên tông sư ở đây thì đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội để hỏi.

Lý Thanh lúc này khom người nói: "Quấy rầy lão tông sư, chuyến đi này của tiểu tử là vì muốn đột phá tiên thiên. Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm có câu, 'Lấy thiên linh nhập thể, hóa nội thành thật'. Tiểu tử không hiểu, kính xin lão tông sư giải đáp.”

"Quay về đi, tiên thiên không phải là thứ ngươi có thể cầu." Lão thái giám nhắm mắt lại.

"Dám hỏi..." Lý Thanh hỏi lại.

"Bên trong hộp gấm thứ ba ở bên phải trên tầng hai của Võ Các, có một quyển Võ Tức Tiên, ngươi đọc là sẽ biết."

"Đa tạ lão tông sư."

Lý Thanh nói lời cảm ơn, đang định lên lầu hai thì lại nghe thấy lão thái giám nói: "Ta tên Vinh Khô, ngươi đọc xong Võ Tức Tiên không được nói linh tinh, không được kể cho ai khác. Đọc ở các này, quên ở các này, tức là kể cả Thánh thượng có hỏi cũng không thể trả lời.”

...

Lý Thanh đi lên lầu hai, dễ dàng tìm thấy quyển Võ Tức Tiên.

Phía trên quyển sách cũ kỹ này lưu chuyển một khí tức khó hiểu, khiến cho người ta run sợ.

Điển tịch trong Võ Các có thể nói là mênh mông bát ngát, kể cả là sở học Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm của Lý Thanh cũng có.

Bên cạnh Võ Tức Tiên đặt một quyển Hấp Công đại pháp, tu đại pháp này có thể hút nội lực của người khác, chỉ có điều rất dễ tẩu hỏa nhập ma.

Phía bên còn lại là một quyển Bất Phôi Thể thần công, là một công pháp hoành luyện có thể tu tới tiên thiên.

Đại nội cao thủ có thể đọc mọi bí tịch trong Võ Các, chỉ có điều không vào tiên thiên, biết nhiều bí tịch ở bát mạch tuyệt đỉnh cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

Cái gọi là nhất pháp thông vạn pháp, một khi đến cảnh giới bát mạch tuyệt đỉnh thì các loại võ học kỳ thật đều không khác nhau là mấy.

"Làm thái giám mới có cơ hội tiếp xúc với những kiến thức này."

Nếu Lý Thanh có thân phận khác, muốn tìm hiểu bí mật của đạo thì đều phải tốn lượng lớn thời gian, bày ra vô số âm mưu mới có một chút cơ hội.

Trong Đại Càn triều, bất luận là võ đạo hay là tiên đạo, những lý giải ở trong hoàng cung tuyệt đối là tinh thâm nhất.

Lý Thanh muốn tìm tiên tốt nhất là bắt đầu từ hoàng cung.

Mở Võ Tức Tiên ra, Lý Thanh bắt đầu đọc kỹ lưỡng.

Sau gần nửa canh giờ.

Lý Thanh thở dài một tiếng: "Thế sự đều là duyên phận, ta một lòng cầu tiên, thì ra đã sớm ở trên đường cầu tiên.”

Võ Tức Tiên có câu:

Võ đạo cũng là tiên đạo.

Tận cùng của võ đạo chính là tiên đạo.

Tiên thiên chính là khởi đầu của tiên đạo.

Thiên linh chi khí mà Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm nói thực là linh khí. Muốn tu tiên đạo trước hết phải có linh căn.

Phải có linh căn mới có thể hấp thu linh khí, hóa nội lực thành chân khí, nếu có công pháp tu tiên chính thống là có thể hóa chân khí thành pháp lực.

Người có linh căn kỳ thực không cần tập võ, có thể trực tiếp tu tiên. Nhưng linh căn trên thế gian này không đồng đều, một vài ngụy tạp linh căn khó có thể chuyển hóa linh khí, không thể đặt chân lên con đường tu tiên.

Cái gọi là đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, trốn đi được một.

Có đại năng giả sáng tạo võ đạo, lấy phương thức đả thông thập nhị chính kinh, kỳ kinh bát mạch, để giúp người có ngụy tạp linh căn có thể chậm rãi tu hành, lấy võ nhập tiên.

Cho nên để có thể đạt đến tiên thiên, trước hết phải có linh căn, cho dù là linh căn kém nhất.

Cuối cùng Lý Thanh cũng đã hiểu được Thiên Định thần theo lời Mã quý nhân.

Vừa rồi lão thái giám nói tiên thiên không phải là thứ Lý Thanh có thể cầu là do đã nhìn ra Lý Thanh không có linh căn, không thể vào được tiên thiên.

Lý Thanh đặt Võ Tức Tiên xuống, lần nữa quay lại tìm lão thái giám, hỏi:

"Dám hỏi Vinh Khô đại sư, không có linh căn,

Thực sự không thể cầu tiên sao?”

"Đúng là một đứa ngốc." Vinh Khô mở mắt ra, thở dài nói: "Tiên đạo thực ra chỉ là một thứ hư vô mờ mịt, trên đời này hiện có tiên nhân hay không còn chưa biết được. Võ Tức Tiên suy cho cùng chỉ là một quyển sách được để lại từ thời xa xưa. Nay con người ta tu đến tiên thiên đã có thể xem như là cực hạn.”

Vinh Khô đứng lên, dẫn Lý Thanh đến nội các, vừa đi vừa hỏi: "Ngươi có biết căn cốt là gì không?”

"Không biết." Lý Thanh đáp. Hắn biết căn cốt đại diện cho tư chất võ đạo của một người, nhưng cụ thể như thế nào thì lại không biết.

"Đầu lưỡi."

Vinh Khô đưa ra đáp án: "Linh căn, đầu lưỡi cũng có chung cội nguồn. Kỳ thực linh căn cũng ám chỉ đầu lưỡi. Căn cốt chính là linh căn, chỉ có điều căn cốt có ‘căn’ chứ không có ‘linh’.”

"Chuyện này..." Lý Thanh thực sự khó có thể lý giải nổi.

Vinh Khô tiếp tục nói: "Thiên diễn bốn chín, trốn đi được một. Có đại năng giả đã tìm ra cơ hội cầu tiên cho ngụy tạp linh căn. Người không có linh căn giờ cũng có một cơ hội nhỏ nhoi để cầu tiên.”

Vinh Khô với tay vào hốc tối, lấy một quyển Thuyết Giả Linh Căn ra đưa cho Lý Thanh.

"Trên đời còn có một thuyết pháp về giả linh căn như sau. Theo truyền thuyết, nếu dùng bí pháp lấy thân của linh căn trời sinh của người khác dung nhập vào cuống lưỡi của mình, ban ‘linh’ cho lưỡi, thì căn cốt của người không có linh căn sẽ lột xác thành giả linh căn, có thể chuyển hóa được linh khí, có cơ hội để cầu tiên.”

Lý Thanh mở Thuyết Giả Linh Căn ra, trong sách đúng như lời Vinh Khô nói.

Chỉ cần không phải là đường cùng thì Lý Thanh sẽ thử, dù sao thì thọ nguyên của hắn dài đằng đẵng.

Vinh Khô đột nhiên thở dài nói: "Ai, thuyết giả linh căn vốn không truyền ra ngoài. Thánh thượng không biết từ đâu biết được nội dung của thuyết giả linh căn, vọng tưởng tìm kiếm thân của linh căn, luyện giả linh căn để cầu tiên, hiện giờ đang chinh phạt bừa bãi các nước khác để tìm kiếm khiến dân chúng phải chịu cảnh khổ sở.”

Lý Thanh dừng lại.

Thì ra Kiến Võ đế chinh chiến không phải vì nước mà là vì bản thân, vì tìm thân của linh căn...

Nếu không phải Thánh thượng đã biết chuyện giả linh căn thì chưa chắc hôm nay Lý Thanh đã có thể biết bí mật về nó, lão thái giám khả năng cao sẽ biết nhưng giấu mà không nói.

"Đế vương cầu tiên, tai họa bắt đầu từ đó. Năm đó tiên đế hỏi ta, ta không nói, khi đó tiên đế còn khen phụ thân ngươi là nhân tài rường cột." Vinh Khô nhớ lại.

Lý Thanh: "..."

"Vinh Khô đại sư, vậy còn bí pháp luyện chế giả linh căn?” Lý Thanh thử hỏi.

"Thằng nhóc này, " Khô Vinh cười khẽ, "Cho ngươi cũng không sao. Tương lai nếu như ngươi thật sự luyện được giả linh căn, tu đến tiên thiên, phải đáp ứng hai việc cho ta.”

"Mời đại sư nói!” Lý Thanh khom người.

"Ta đã lớn tuổi rồi, không ra khỏi hoàng thành. Ngươi tìm cho ta một người có linh căn tiếp nối y bát của ta, tu Vinh Khô Thiền Công. Đây là việc thứ nhất."

"Nghĩa bất dung từ!" Lý Thanh trả lời.

"Tương lai nếu Đại Càn quốc gặp phải nguy cơ diệt quốc, mà ngươi đã nhập tiên thiên thì phải ra tay cứu giúp một lần, đây là việc thứ hai."

"Hiển nhiên!" Lý Thanh tiếp tục nói.

"Tiểu tử nhà ngươi rất quái, rõ ràng đã bị tổn thọ khi sử dụng Thập Nhị Kim Châm Độ Huyệt Đại Pháp, nhưng dường như lại còn không ít thọ nguyên, nếu không thì ta đã chẳng buồn nói với ngươi nói." Vinh Khô lắc đầu, lấy ra hai thứ.

Một quyển là Vinh Khô Thiền Công, một quyển là Huyết Linh Quyết.

Lý Thanh vui vẻ nhận lấy.

"Đại sư, ta không thể chinh phạt nước khác để tìm thân của linh căn như Thánh thượng thì nên đi nơi nào tìm?" Lý Thanh truy vấn, cố gắng moi được tí nào thì moi để tiết kiệm công sức.

Chỉ e nếu Vinh Khô đại sư này không còn nhiều thọ nguyên thì chưa chắc đã chỉ điểm cho hắn.

Vinh Khô suy nghĩ một lúc, nói: "Trong Đại Càn quốc này có Bạch Liên giáo truyền thừa ngàn năm, các đời giáo chủ đều là tiên thiên tông sư. Người có linh căn ở thế gian thưa thớt, Bạch Liên giáo tuyệt đối không có khả năng mỗi đời đều có thể tìm được người kế nhiệm có sẵn linh căn trời sinh.”

Bạch Liên giáo!

Lý Thanh đã hiểu.

Linh căn không phải dùng một lần, mà có thể truyền từ đời này sang đời khác. Sau khi một người chết đi thì lấy linh trong thân thể ra để dùng cho người khác.

Bạch Liên giáo, đại khái có thân của linh căn truyền từ đời này qua đời khác.

Giây phút này, Lý Thanh đột nhiên nghĩ tới chuyện liên quan đến Lễ quý phi đã từng ở thiết phòng Đinh Dậu.

Lễ quý phi là thánh nữ của Bạch Liên giáo, đã chết được mười mấy năm mà tử sĩ của Bạch Liên giáo vẫn giết vào lãnh cung để tìm, chẳng lẽ thứ mà chúng tìm kiếm là...

Lý Thanh nhớ rõ, trước khi bị đày vào lãnh cung thì đầu lưỡi của Lễ quý phi đã bị cắt đến cuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK