Tử sĩ của Bạch Liên giáo giết vào lãnh cung để tìm kiếm thứ gì đó.
Lý Thanh về cơ bản đã hiểu được tại sao ba năm trước Bạch Liên giáo lại giúp đỡ Lữ tướng.
Lễ quý phi với tư cách là thánh nữ của Bạch Liên Giáo, có lẽ đã dùng thủ đoạn bí ẩn để để lại một vài truyền thừa ở nơi mình chết.
Không cần nghĩ nữa.
Cho dù Lễ quý phi có để lại truyền thừa thì cũng đã bị tử sĩ của Bạch Liên giáo lấy đi rồi.
Lý Thanh không nghĩ nhiều về chuyện Bạch Liên giáo nữa, hắn vào lãnh cung là để an ổn đột phá tiên thiên.
Sau khi đề thăng căn cốt lần nữa, Lý Thanh một ngày có thể ngưng luyện năm luồng nội lực. Mặc dù đả thông ba mạch cuối cùng của kỳ kinh bát mạch là một việc cực kỳ khó nhằn thì đối với Lý Thanh cũng chỉ không tốn đến vài năm.
Kiến Võ đế xuất chinh ngoài biên cương, lãnh cung không có phi tần cần phải hầu hạ là nơi tuyệt vời nhất để tu hành.
Thời gian chậm rãi trôi qua, tin tức Kiến Võ đế thân chinh giống như bông tuyết không ngừng bay vào kinh thành.
Đầu xuân năm Kiến Võ thứ tư, Kiến Võ đế tập trung sáu mươi vạn trọng binh ở Túc Châu, chiến đấu với Hãn quốc ở biên giới, một trận chém địch mười lăm vạn. Hãn quốc bại lui, Kiến Võ đế định ra kế sách một trận diệt quốc, dẫn binh tiến vào thảo nguyên.
Mùa đông năm Kiến Võ thứ tư, Kiến Võ đế một năm này nhiều lần giành chiến thắng, đã gần như tiến công đến Kim Trướng vương đình của Hãn quốc, thế nhưng lại vạn bất đắc dĩ gặp phải cơn bão tuyết trăm năm mới có một của thảo nguyên. Kiến Võ đế chỉ có thể dẫn binh quay về Túc Châu, đồng thời quân đội còn tổn thất thảm trọng bởi vì thời tiết khắc nghiệt.
Mùa đông năm Kiến Võ thứ năm, Trấn Bắc vương Vệ Nô dẫn ba vạn quân yểm trợ, cửu tử nhất sinh đi vòng qua sa mạc Đông Hải, tập kích vào sau lưng Kim Trướng vương đình, đại phá quân địch, chém năm vạn quân, bắt được vô số tù binh. Kiến Võ đế mừng rỡ, qua hai năm lại đích thân dẫn binh tiến vào thảo nguyên.
Mùa thu năm Kiến Vũ thứ bảy, Trấn Bắc vương bắt được vương tử cuối cùng của Hãn quốc, Hãn quốc tuyên bố đầu hàng.
Tin chiến thắng truyền khắp đi các châu của Đại Càn, bá quan ủng hộ, khen Kiến Vũ đế có anh tư oai hùng của Thái tổ.
Nhưng bách tình thì lại trầm mặc, sớm đã không còn những lời khen như ban đầu.
Hơn bốn năm chinh chiến, binh sĩ các châu phải lên đường hết nhóm này đến nhóm khác, không biết bao nhiêu gia đình đã phải thê ly tử tán.
Rất nhiều người bắt đầu hoài niệm Thái Khang đế...
Chiến sự của Đại Càn quốc không liên quan gì đến Lý Thanh, chỉ cần Đại Càn quốc không bị diệt quốc là hắn có thể yên ổn tu luyện ở lãnh cung.
Tục ngữ nói, trăm năm vương quốc, ngàn năm thế gia.
Nhưng mà cho dù là thế gia ngàn năm thì đối với Lý Thanh cũng chỉ là mười kiếp người mà thôi, một khi bắt đầu tu tiên thì ngàn năm cũng chỉ là hai ba kiếp nhân sinh.
...
Kiến Võ năm thứ tám, mùng một tháng ba.
Lãnh cung.
Trong sương phòng u ám.
Lý Thanh ngồi theo tư thế thiền định, cố gắng cảm ứng thứ gì đó.
Hồi lâu sau, sắc mặt của Lý Thanh đỏ lên. Hắn thở ra một ngụm trọc khí, thở dài: "Lại thất bại, rốt cuộc là vì sao?”
Năm năm trôi qua, Lý Thanh sớm đã đả thông kỳ kinh bát mạch, bước vào bát mạch tuyệt đỉnh.
Nhưng đến bước từ tuyệt đỉnh vào tiên thiên này lại bị kẹt.
Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm có thể đi thẳng đến tiên thiên.
Đoạn cẩm tướng thứ bảy có câu: "Lấy thiên linh nhập thể, hóa nội thành thật.”
Ý nói, sau khi đến bát mạch tuyệt đỉnh, chỉ cần để thiên linh chi khí nhập thể là có thể hóa nội khí thành chân khí, bước vào tiên thiên.
Thiên linh chi khí cụ thể ra làm sao thì Lý Thanh không cách nào lý giải.
Bởi vì hắn hoàn toàn không thể cảm ứng được thiên linh chi khí.
Chuyện này trông không giống một bình cảnh có thể đột phá bằng thời gian.
"Căn cốt của ta đã là đỉnh cao của võ đạo, ngay đến ta còn không thể đột phá tiên thiên, vậy còn ai có thể bước vào tiên thiên?" Lý Thanh rất khó hiểu.
Hắn không khỏi nhớ tới sự hoang mang lúc trước đối với cảnh giới tiên thiên - tiên thiên tông sư ở Đại Càn quốc cực kỳ thưa thớt.
Bạch Liên giáo chỉ có mỗi giáo chủ đương nhiệm là có tu vi tiên thiên.
Trong hoàng cung, dù đã có Đại Nguyên đan phụ trợ, cũng không thiếu bí pháp để đề thăng căn cốt vẫn cực kỳ hiếm thấy tiên thiên tông sư.
“Chắc chắn vẫn còn bí ẩn liên quan đến cảnh giới tiên thiên mà ta chưa biết!”
Lý Thanh buồn rầu đi ra khỏi sương phòng.
"Này, Tiểu Lý tử, dạy ta đánh cờ." Một giọng nữ thanh tịnh bất chợt truyền vào tai Lý Thanh.
Lý Thanh quay người lại. Đây là Mã quý nhân, tên thật là Mã Chân Chân, vốn là công chúa của Hãn quốc bị Kiến Vũ Đế bắt được thu vào hậu cung. Nữ tử ở thảo nguyên thiên tính cởi mở, không tuân theo quy củ, chưa đầy hai tháng đã bị đày vào lãnh cung với tội danh không tuân theo lễ nghi.
Kiến Võ đế về kinh đã được nửa năm nhưng chiến sự vẫn chưa dừng lại.
Hiện giờ Đại Càn quốc đang xâm nhập biên giới phía bắc của Nguyệt quốc.
"Được."
Lý Thanh đi vào trong sương phòng Bính Ngọ, dạy Mã quý nhân chơi cờ vây giống như cách Vương Lễ đã từng dạy: "Cờ vây này chia thành hắc bạch song tử, hắc trước bạch sau, luân phiên. Cờ muốn sống trước hết phải giữ khí..."
Mã quý nhân nhíu mày nói: "Sao ngươi lại nói lại, hôm trước vừa mới dạy ta những thứ này.”
"Xin hỏi quý nhân một câu, chắc hẳn Hãn quốc bên kia có tiên thiên tông sư đúng không." Lý Thanh ngừng dạy cờ, chợt nói.
"Có, lão sư của ta là tiên thiên tông sư, làm sao?" Mã quý nhân hào phóng trả lời.
Được người khác hỏi, Mã quý nhân đương nhiên rất vui. Lãnh cung quá buồn tẻ, nếu không nàng đã không học chơi cờ với tiểu thái giám để giết thời gian.
"Tiên thiên tông sư tu như thế nào?" Lý Thanh tiếp tục hỏi.
"Chuyện này..." Mã quý nhân ấp úng nói: "Ta không rõ lắm, nhưng hình như lão sư đã từng nói qua. Tiên thiên tông sư là thiên định, vừa sinh ra đã được quyết định, thảo nguyên bọn ta gọi là Thiên Định thần, chỉ có Thiên Định thần mới có thể tu thành tiên thiên.”
Thiên Định thần?
Thiên phú, tư chất, căn cốt?
Căn cốt của Lý Thanh vốn cực kém, giờ căn cốt đã tu thành nhờ hậu thiên, không giống Thiên Định thần.
Cuối cùng Lý Thanh vẫn không thể tìm thấy bí ẩn về tiên từ chỗ Mã quý nhân.
Đi qua phòng ngủ, qua cả phòng trực, ra khỏi lãnh cung, mãi đến Lê viên Lý Thanh mới dừng bước.
So với trước kia, Lê viên bây giờ có thêm chút phong tình dị vực.
Sau khi Đại Càn quốc chinh phục được Hãn quốc, tiếp tục tiến đánh Nguyệt quốc, bắt một lượng lớn Hồ nữ vào cung.
Nghe vũ khúc, nỗi u sầu của Lý Thanh biến mất sạch sành sanh.
"Ta có thọ nguyên trăm đời, việc gì phải lo, việc gì phải sợ. Nếu thật sự phải dừng chân ở đây, ta sẽ tích cóp lực lượng ngàn năm, khi khắp các nơi thâm uyên tuyệt địa một lượt, biết đâu lại tìm được một tiên thiên linh quả là có thể nhập tiên đạo."
"Huống chi hiện giờ còn lâu mới đến mức tuyệt vọng."
Lý Thanh lấy lệnh bài có khắc long văn đã giấu tám năm ra, đi về hướng Võ Các.
...
Trong hoàng cung có hai cơ quan võ đạo, một là Thượng Võ Giám, có thái giám biết võ công, phụ trách an nguy hậu cung. Hai là Võ Các, có đại nội cao thủ, bảo đảm an nguy của Hoàng đế.
Đại nội cao thủ chỉ có thể xuất động khi Hoàng đế nguy hiểm đến tính mạng, không nhúng tay vào việc tranh quyền bình thường.
Tám năm trước, Lữ tướng mưu phản, mà do Thái Khang đế cố ý bại để thanh tẩy hoàng cung, thế nên đại nội cao thủ đêm hôm đó mới không dốc hết toàn lực, nếu không đã không bị Lữ tướng xông vào hoàng cung dễ dàng đến thế.
Chủ thể Võ Các là một tàng thư các khổng lồ, cất giữ tất cả bí tịch võ đạo mà Hoàng tộc Đại Càn thu thập.
Đại nội cao thủ không có nơi ở cố định, ẩn nấp ở khắp nơi trong cung.
"Người kia dừng bước!"
"Trọng địa của Võ Các, người không phận sự miễn vào!"
Lý Thanh vừa mới đến gần Võ Các đã bị hai thái giám thủ vệ ngăn trở. Hai thái giám đều là lục mạch tuyệt đỉnh.
Lý Thanh giơ lệnh bài có khắc long văn ra.
Thái giám thủ vệ lập tức biến sắc, cười nói: "Nguyên là người một nhà, chỉ có điều khi nào đại nội đã xuất hiện một vị tuyệt đỉnh cao thủ đả thông bát mạch mới chỉ hơn hai mươi tuổi?”
Lý Thanh năm nay mới mười bốn, nhưng do tổn thọ hai mươi năm nên trông hơi già.
Tiến vào bên trong Võ Các, còn có lão thái giám một nửa mặt khô héo một nửa mặt tươi trẻ nhắm mắt ngồi ở giữa.
Lý Thanh dâng lệnh bài lên.
Không phải cứ giơ lệnh bài ra là có thể vào tiến vào Võ Các, lệnh bài còn cần phải được kiểm tra đặc biệt để phòng ngừa người ngoài giết chết đại nội cao thủ sau đó lấy lệnh bài tiến vào mưu đồ bất chính.
Lệnh bài có khắc long văn này có thể truyền ba đời, mỗi một mặt của lệnh bài đều có ký hiệu đặc biệt. Khi Vệ Ương giao lệnh bài cho Lý Thanh thì Lý Thanh đã được ghi tên trong Võ Các.
Lão thái giám mở mắt ra, sau khi kiểm tra lệnh bài là thật thì nói: "Đây là lệnh bài mà Vệ Ương truyền lại, ngươi tuổi còn trẻ, bát mạch tuyệt đỉnh, đã dùng Đại Nguyên đan, cũng đã tu luyện Thập Nhị Kim Châm Độ Huyệt Đại Pháp của Vệ Ương, lại còn tu luyện cả Nhu Thủy Thất Đoạn Cẩm. Vệ Ương, Lý Thanh là gì của ngươi?”
Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài của Lý Thanh bị lão thái giám liếc mắt đã nhìn thấu.
Đây là một vị tiên thiên tông sư còn sống!