Mục lục
Bách Thế Cầu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lý Thanh, thái giám Nhược Thủy?” Trấn Bắc Vương lắc đầu, hiển nhiên không nhớ, cũng không nhận ra Lý Thanh.

"Nhiễm đạo hữu, ngươi tìm một trợ thủ chắc hẳn là muốn kiềm chế hoạt thi trong tay bổn vương đúng không? Đáng tiếc, dưới tiên thiên, tuyệt đối không có khả năng kiềm chế hoạt thi."

Trấn Bắc vương trầm giọng nói: "Mà kể cả hoạt thi có bị kiềm chế đi chăng nữa thì hai ta tu vi tương đương, nhưng bổn vương lại hơn ở tuổi trẻ. Càng đánh lâu, ngươi càng chưa chắc đã là đối thủ của bổn vương.”

Nhiễm Bính cười to: "Lý đạo hữu không phải tới để kiềm chế hoạt thi mà tới để chém ngươi!”

Nhiễm Bính cất bước đạp mạnh, tiên thiên chân khí bộc phát khiến bụi bay mù mịt.

Trấn Bắc Vương không hề sợ hãi mà lấy một cái chuông màu đen, nhẹ nhàng lắc một cái, bỗng nghe thấy một tiếng gầm gừ truyền ra từ dưới đất. Một hoạt thi cả người mọc đầy lông phá đất mà ra, ngửa mặt lên trời gầm thét.

"Đấu!"

Trấn Bắc Vương lại lắc chuông bằng một tay, tay còn lại chỉ về phía Nhiễm Bính, hoạt thi nhếch răng nanh, cấp tốc lao về hướng Nhiễm Bính cắn xé.

Lý Thanh nhìn thấy thì ngạc nhiên. Lấy chuông khống thi, đây mà cũng là đạo pháp của tiên gia hay sao?

Đồng thời.

Hắn cũng lui về phía sau hai bước, vạn nhất sự tình không ổn thì lập tức chạy trốn bằng Phi Hồng Thuật.

Dù sao thì mặc dù Trấn Bắc Vương chưa đến luyện khí, nhưng có thể khống thi thì cũng coi như nửa tiên gia.

Lý Thanh mặc dù tin Nhiễm Bính nhưng cũng sợ thông tin của Nhiễm Bính sai. Vạn nhất Trấn Bắc vương còn một hoạt thi nữa thì tình thế sẽ thay đổi.

Lý Thanh chưa từng đánh trận mà không nắm chắc.

Nhiễm Bính du đấu một hồi với hoạt thi, miệng không quên hô: "Lý đạo hữu, giờ không ra tay, còn đợi đến khi nào!”

Lý Thanh thấy Trấn Bắc Vương đã không còn thủ đoạn thì nữa lập tức hành động. Phi Hồng Thuật phát động, thân như ảo ảnh, phiêu nhiên chạy về phía Trấn Bắc Vương.

"Đây là thân pháp gì!"

Trấn Bắc Vương sợ hãi. Cả đời hắn chinh chiến không biết bao nhiêu trận, kinh nghiệm chiến đấu phong phú đến vô cùng, toàn lực đối chiến với tiên thiên tông sư cũng phải đến mười người nhưng chưa từng thấy thân pháp kinh khủng bậc này.

Trấn Bắc Vương cầm trường thương trong tay, muốn ra sức đâm về phía trước, nhưng trong lòng gã lại biết nhát đâm này tất sẽ thất bại, hơn nữa còn sẽ lộ ra sơ hở lớn.

Mọi công kích đều không có hiệu quả đối với Lý Thanh đang lao đến.

Trấn Bắc Vương hoảng sợ vội lùi về sau, kẻ này không thể địch!

Nhưng Trấn Bắc vương vừa lùi hai bước đã bị Lý Thanh bắt kịp.

Lý Thanh nhất chỉ cắt đứt chuông trong tay Trấn Bắc vương, sau đó lại điểm vào đan điền của gã, nói: "Trấn Bắc vương đang định đi đâu. ”

Đan điền của Trấn Bắc Vương đau vô cùng. Gã ngã khuỵu xuống, không thể vận dụng nổi chút chân khí nào.

Lý Thanh vừa ra tay trận chiến đã chấm dứt.

Nói ra thì có hơi khi dễ người. Tu vi của hắn là luyện khí tầng hai, còn Trấn Bắc vương vẫn chỉ là tiên thiên, chân khí còn chưa chuyển đổi sang pháp lực.

Chênh lệch giữa hai người rất lớn, chẳng khác nào tiên thiên tông sư đối chiến với tuyệt đỉnh cao thủ.

Còn nhớ rõ năm đó, tu vi và căn cốt của Lý Thanh kém xa so với Trấn Bắc vương, nhưng nhờ thời gian tẩy lễ tu vi và căn cốt của Lý Thanh sớm đã vượt xa. Đây là sức mạnh mà trường thọ mang đến.

Nhưng dù Trấn Bắc Vương bại lui, Nhiễm Bính vẫn còn đang tiếp tục chiến đấu với hoạt thi.

Lý Thanh hỏi: "Làm thế nào để dừng hoạt thi lại?"

"Chuông này là pháp khí của tiên gia, Giáp Tuất Trấn Thi Linh, tế bằng máu tươi, có thể khống chế trong thời gian ngắn, ra lệnh bằng miệng, chấp hành rất nghiêm chỉnh." Trấn Bắc vương bất đắc dĩ nói.

Lý Thanh lập tức ném Giáp Tuất Trấn Thi Linh cho Nhiễm Bính, nói: "Nhiễm đạo hữu, ngươi đi khống chế, ta sẽ giúp ngươi cản hoạt thi một lúc.”

Trấn Bắc vương: "..."

—— Không biết Nhiễm Bính tìm được con rùa này từ đâu ra mà cẩn thận đến vậy!

Lý Thanh chắn trước hoạt thi, còn Nhiễm Bính sau khi nhận Giáp Tuất Trấn Thi Linh thì nhanh chóng dùng máu tươi để tế, miệng quát: "Dừng!”

Hoạt thi quả nhiên dừng lại.

Máu tươi nhập linh dường như không có nguy hiểm tiềm tàng.

Lý Thanh bất chợt lấy lại Giáp Tuất Trấn Thi Linh từ trong tay Nhiễm Bính, cất vào trong túi.

Nhiễm Bính: "..."

Không khí hiện giờ khá là lúng túng.

"Khụ khụ."

Lý Thanh mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, nói: "Trấn Bắc vương nên xử lý như thế nào? ”

Nhiễm Bính hơi do dự.

Sau đó nói: "Kẻ này hiếu chiến hiếu sát, coi tính mạng vạn dân như có rác, không còn chút tình người nào. Nếu không phải hai ta ngăn cản thì đã có mười vạn dân chúng mất mạng dưới tay hắn rồi. Giết!”

Nhiễm Bính bước tới trước người Trấn Bắc vương, một chưởng vỗ nát thiên linh cái.

Cơn gió thổi suốt hai mươi lăm năm của Đại Càn, Trấn Bắc vương uy danh hiển hách, đánh cho các quốc gia xung quanh phải cúi đầu xưng thần, trong lúc xây dựng hoàng lăng đã mất mạng dưới tay Nhiễm Bính.

Nhiễm Bính ra tay tàn nhẫn khiến Lý Thanh không khỏi hoài nghi Nhiễm Bính cố ý lấy công báo tư thù, không cho Trấn Bắc vương chút cơ hội nào để cầu xin tha thứ.

Dù sao, nếu không có Lý Thanh ra tay cứu giúp thì Nhiễm Bính sớm đã chết dưới bởi thi độc.

Tiên thiên tông sư nào lại không có cái tôi.

Giờ Lý Thanh đang lục soát Trấn Bắc vương, sau một hồi thì tìm thấy một quyển bí lục luyện thi tàn thiên.

"Lý đạo hữu đã có Tẩy Liên Kinh là tiên gia chính pháp, cần gì phải lấy tà vật bực này, không bằng đốt quách đi." Nhiễm Bính lo lắng nói.

"Đạo pháp có chính có tà, người cũng vậy. Đá ở núi khác vẫn có thể mài dao của ta. Nếu nghiên cứu cẩn thận, tương lai giả sử có gặp phải nhân sĩ tà đạo thì vẫn có thể ứng phó một hai." Lý Thanh trả lời, sau đó cẩn thận cất quyển bí lục luyện thi tàn thiên vào trong người.

Nhiễm Bính từ chối cho ý kiến.

Hai người lập tức đi vào trong hoàng lăng thì thấy Kiến Võ đế đang nằm trong đế quan ở sâu trong đó.

Hai mắt của Kiến Võ đế nhắm nghiền, cơ thể cứng ngắc nằm trong quan tài. Đáy quan tài có từng trận âm khí nổi lên để đảm bảo thi thể không thối rữa.

Kiến Võ đế hiện giờ đúng là đã chết rồi, phải nhờ Trấn Bắc vương hoàn thành việc hiến tế mười vạn người thì mới có thể sống lại thành thi.

"Khổ cực đạo hữu trấn thủ ở đây một thời gian, ta phải hồi kinh trước, xử trí hậu sự cho thỏa đáng." Nhiễm Bính nói.

"Có thể."

Sau khi Nhiễm Bính rời khỏi, Lý Thanh bắt đầu đọc bí lục luyện thi.

Trên tên sách viết: Hồng Quỷ đạo nhân Hoàng Tuyền tông.

"Hồng Quỷ đạo nhân, không biết có phải là nhân sĩ tu tiên giới còn sống hay không..."

Hoàng Tuyền tông có thể nói là tông môn của tiên đạo đầu tiên mà Lý Thanh nghe thấy.

Sau khi mở bí lục luyện thi ra, Lý Thanh đã biết phương pháp Kiến Võ đế biến thành thi.

Huyết tế thành thi có thể coi như là thiên môn pháp trong Hoàng Tuyền Tông, có thể giúp người không có linh căn bước vào thi đạo. Còn nếu người có thiên phú linh căn thì chỉ cần tu luyện Hoàng Tuyền Kinh hoàn chỉnh là đã có thể hóa thành thi thân.

Huyết tế mười vạn người để nhập thi đạo tương đương giúp Kiến Võ đế sở hữu thiên phú tam linh căn thi đạo. Nếu nhu cầu của Kiến Võ đế thấp hơn thì chỉ cần huyết tế một vạn người là đã có thể bước vào thi đạo.

"Quả đúng là cẩu hoàng đế.”

May mà trong luyện thi bí lục không có Hoàng Tuyền Kinh bản hoàn chỉnh, nếu không Trấn Bắc vương tu luyện xong Hoàng Tuyền kinh nhập thi đạo thì quả thực không dễ đối phó.

"Mộ cổ của hoạt thi nằm ở trong nước Nam Chiếu giáp với Vân Châu, Nguyệt Linh hoàng hậu nói ngôi mộ cổ hình như là ở núi Lan Thương..."

Lý Thanh không khỏi cân nhắc xem có nên tu luyện Hoàng Tuyền Kinh hay không.

Lý Thanh không phải thực sự muốn tu thi đạo mà chỉ vì muốn tăng tuổi thọ. Ưu thế lớn nhất của thi đạo là thọ nguyên dài, tương lai nếu gặp phải kẻ địch không thể chống lại thì tu thi đạo có thể ngủ say để trách địch, đợi kẻ địch chết rồi thì đi phản lão hoàn đồng, có thể coi là một biện pháp không tệ.

Việc này còn có thể khuếch đại lợi thế của trăm thế nhân sinh của hắn.

"Thi đạo tạm thời không vội, đợi ta có cơ hội lấy được Hoàng Tuyền Kinh bản hoàn chỉnh rồi tính sau."

"Ít nhất cũng phải đi đến núi Lan Thương trước đã để xem trong mộ của hoạt thi còn sót truyền thừa tiên đạo như Hoàng Tuyền Kinh hay không."

Lý Thanh lại nhìn về phía một phần khác trong luyện thi bí lục.

Luyện Thi Thiên!

Phần đầu của luyện thi bí lục là Nhập Thi Thiên, là phương pháp tu đạo, tuy nhiên do bí lục không đầy nên Hoàng Tuyền Kinh đã bị thiếu, chỉ còn lại phương pháp Huyết Tế Thiên Môn.

Phần sau là Luyện Thi Thiên, là hộ đạo thuật của thi đạo.

Chẳng hạn như hoạt thi trong tay Lý Thanh chính là luyện thi.

Tu tiên giả của thi đạo khi đấu pháp thường sẽ so đấu luyện thi trong tay mình.

Luyện thi được luyện chế từ thi thể sau khi chết đi, chia ra làm tám cấp bậc: Tử Cương, Bạch Cương, Lục Cương, Mao Cương, Phi Cương, Bất Hóa Cốt, Phục Thi, Du Thi.

Cấp bậc của hoạt thi này là Mao Cương trong số tám cấp bậc.

Bất kỳ một cỗ thi thể nào đều có thể luyện đến cấp bậc Du Thi nhờ thời gian và tài nguyên tích lũy.

Đương nhiên.

Du Thi được luyện chế từ thi thể của luyện khí tầng một so với Du Thi được luyện chế từ thi thể của luyện khí tầng chín có uy năng khác nhau một trời một vực.

Trong luyện thi, tu vi khi còn sống của thi thể đóng vai trò then chốt.

Khi còn sống tu vi càng mạnh thì luyện thi sẽ càng lợi hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK