Editor + Beta: Miya
“Giờ anh tỉnh rồi, không cần ai chăm sóc nữa, có chuyện gì anh sẽ bấm chuông hoặc gọi cho em. Em đem điện thoại để kế bên gối là được, đi ngủ nhanh đi, thức khuya sẽ có nếp nhăn đấy.” Ngủ nhiều ngày như vậy, Lệ Bắc Đình đã ngủ đủ rồi.
“Vậy khi nào Kỷ Niên tới em sẽ đi.” Thư Lan quả thực có chút mệt, lúc trước Lệ Bắc Đình hôn mê, trên người cô như có một sợi dây cung đang căng ra, bây giờ anh tỉnh, sợi dây trên người Thư Lan liền thả lỏng, cơn mệt mỏi cũng theo đó mà xuất hiện.
“Được.” Lệ Bắc Đình phát hiện Thư Lan thật sự rất cố chấp, chỉ cần cô muốn làm chuyện gì thì dù có thuyết phục bao nhiêu cũng không được.
Không biết vì sao Thư Lan lại nghĩ thông mà thử tìm hiểu anh nữa.
Khi Kỷ Niên tới, Thư Lan đã ngủ gật trên ghế, mắt mở không lên, khiến cho Lệ Bắc Đình không biết nói gì, đây là cố ý làm cho người ta đau lòng mà.
“Trợ lý Kỷ đến rồi à, thế em đi ngủ trước đây.” Thư Lan đi tới trước mặt Lệ Bắc Đình: “Có cần em đỡ anh ngồi dậy không?”
“Anh tự ngồi được, em đi ngủ nhanh đi.”
“Khi nào Kỷ Niên về anh nhớ kêu em dậy, em hơi mệt.” Thư Lan dụi dụi mắt.
“Biết rồi, em đi ngủ đi.”
Nhìn thấy Thư Lan đi ra ngoài, Lệ Bắc Đình thở phào nhẹ nhõm, dỗ cô khó quá đi.
Lệ Bắc Đình vịn mép giường ngồi dậy, Kỷ Niên đưa tay muốn đỡ anh, nhưng anh lại lắc đầu nói: “Ngồi xuống, kể cho tôi nghe chuyện xảy ra mấy ngày nay.”
Kỷ Niên lùi lại một bước, ngồi xuống, Lệ Bắc Đình ngồi dậy, cậu ta đưa tài liệu qua, bên trong tổng kết chuyện xảy ra mấy ngày qua, sau đó chọn ra một số điểm mấu chốt mà nói.
“Lệ tổng, mấy ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện, trước hết là vụ tai nạn xe, dù là tôi hay bên phía cảnh sát điều tra thì đó cũng chỉ là một vụ tai nạn ngoài ý muốn. Tài xế xe tải là một tên nghiện rượu, uống rượu quanh năm, buổi chiều hôm đó là ngày phát lương, theo lời hắn ta nói thì hắn ta được thưởng thêm 500 tệ nên mới vui quá mà uống vài ngụm rượu vào bữa tối, ai ngờ lại xảy ra tai nạn, vốn dĩ hắn ta muốn đạp phanh nhưng vì quá hoảng sợ nên đã đạp nhầm chân ga.”
Đây là việc mà cảnh sát đã điều tra ra được, cũng là chân tướng mà mọi người biết.
Nhưng Lệ Bắc Đình không nghĩ vậy: “Sao lại có nhiều tiền thưởng như vậy? Là tài xế lái xe quanh năm, phanh và chân ga ở bên nào thì hắn là người biết rõ nhất, làm sao có thể nhầm được? Tài xế là người của công ty nào, tại sao lại cấp phép cho người nghiện rượu làm việc tại công ty?”
Nếu là công ty khác thì không nói, nhưng đối với công ty vận tải, xe và rượu chỉ có thể tồn tại một thứ.
“Vấn đề Lệ tổng nói tôi cũng đã nghĩ qua rồi đi xác minh, lý do tăng thêm tiền thưởng là vì lễ Thanh Minh năm nay không nghỉ lễ, nhiều tài xế khác cũng đã nhận được tiền thưởng, chứ không phải chỉ có mình hắn ta. Về phần những người khác, tôi đã điều tra nhưng không phát hiện được gì, người quản lý công ty nơi tài xế làm việc chính là cháu trai hắn ta, là họ hàng.”
Công ty nào mà không có người trong gia đình được vào?
Ban đầu Kỷ Niên còn tưởng rằng có âm mưu nào đó, nhưng lại không điều tra được gì.
Lệ Bắc Đình nhìn tài liệu trong tay, nếu không phải chuyện ngoài ý muốn, thì chính là do kẻ đó có chuẩn bị mà đến.
“Còn chuyện trên hot search là sao?” Liễu Thiến, theo anh nhớ thì hình như đó là bạn của Thư Lan, hai người còn chơi rất thân .
“Liễu Thiến muốn cọ nhiệt ngài và phu nhân, nên mới làm lớn chuyện này. Sau khi biết phu nhân đã rất tức giận, phu nhân còn yêu cầu tôi đẩy hot search của cô gái kia lên, nằm trên đó 20 tiếng, sau đó cô ta có gọi cho phu nhân, nhưng phu nhân không để ý tới.”
Lệ Bắc Đình li3m khóe môi, hình như Thư Lan và Liễu Thiến không chơi với nhau nữa.
“Cô ta đăng ảnh Thư Lan lên à?”
“Vâng ạ, sau đó tôi có nhờ luật sư của mình liên hệ với Liễu Thiến để xóa ảnh, nhưng rất nhiều người đã lưu lại. Đúng rồi Lệ tổng, ngày hôm qua trên diễn đàn có người ẩn danh tung tin đồn rằng vụ tai nạn xe là do phu nhân gây ra, ám chỉ phu nhân muốn hại ngài, phía sau lại có người giúp đổ thêm dầu vào lửa, dẫn đến chuyện này vẫn còn đang xôn xao trên mạng, Liễu Thiến còn đăng ảnh phu nhân lên, tôi thấy tốt nhất đừng để phu nhân ra ngoài một mình trong thời gian này.”
Lệ Bắc Đình lật trang kế tiếp, nhìn những lời nói ghê tởm đó, sắc mặt anh đột nhiên lạnh lùng: “Người giấu tên tung tin này là ai?”
“Là tài khoản đăng ký ở nước ngoài, sau khi kiểm tra thì là bạn của Liễu Thiến, hoặc là tài khoản Liễu Thiến dùng tiền mua, chuyện này tôi vẫn chưa nói với phu nhân.”
Kỷ Niên không hiểu vì sao lúc trước hai người còn là bạn bè, mà bây giờ Liễu Thiến lại làm ra chuyện như vậy, cô ta muốn hủy hoại danh tiếng của Thư Lan. Nếu như Lệ Bắc Đình không tỉnh lại, thì danh tiếng của Thư Lan đã bị hủy hoại hoàn toàn.
“Hợp đồng của Liễu Thiến trong công ty giải trí Lexin còn bao nhiêu năm?”
“Chắc còn khoảng 5 năm, sự việc lần này không phải do một mình Liễu Thiến gây ra, mà công ty giải trí Nhạc Tâm cũng nhúng tay vào. Ít nhất thì người đại diện của Liễu Thiến cũng biết rõ chuyện này, việc cọ nhiệt làm chuyện này lên hot search lúc đầu có lẽ là do công ty của Liễu Thiến sắp xếp.”
Vì Kỷ Niên bị ép nghỉ ở nhà, nên cậu ấy đã tổng hợp tất cả thông tin của những người này lại, cậu biết rõ Lệ Bắc Đình sẽ hỏi những vấn đề này.
“Ngày mai mua lại công ty giải trí Nhạc Tâm, tạm dừng hết tất cả hoạt động của Liễu Thiến và quản lý của cô ta cho tới khi vết thương tôi hồi phục.” Một kẻ nhỏ bé như Liễu Thiến, cứ để đến cuối cùng dùng nhắm rượu đi, những kẻ dám bắt nạt Thư Lan khi anh hôn mê, một người anh cũng không bỏ qua.
“Vâng, tôi có ghi chép lại những tài khoản góp phần gây ra sự việc này, phu nhân nói chờ khi nào Lệ tổng tỉnh lại sẽ xử lý.”
Lệ Bắc Đình gật đầu: “Để các luật sư từ bộ phận pháp lý của công ty ra mặt. Nếu tình hình nghiêm trọng, có một người thì kiện một người, vừa lúc thay đổi bầu không khí, bịa đặt không phải là chuyện tốt.”
Nghĩ tới chuyện khi anh hôn mê, Thư Lan đã phải chịu áp lực vô cùng lớn, còn bị đám người ngu dốt này vu khống, anh tức đến mức không thở nổi, lục phủ ngũ tạng đều đau, đến cả ân oán thị phi còn không phân biệt được thì đúng là nên dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời.
Nếu không nói được lời nào hay thì tốt nhất nên ngậm miệng lại, mạng xã hội không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, mỗi người cần phải trả giá cho hành động của mình.
“Được, tôi sẽ sắp xếp. Ngoại trừ chuyện của phu nhân, còn có chuyện của Lệ Nam Hi, hôm qua anh ta nhậm chức nên tôi đã bị ép nghỉ ở nhà.”
Từ đầu đến cuối, Lệ Bắc Đình đã nói cho cậu biết thân phận của Lệ Nam Hi, hai người vẫn luôn đề phòng hắn ta.
“Cậu cứ nghỉ ngơi một thời gian đi, tiền lương vẫn sẽ được trả, giờ cứ để cậu ta làm cái chức đó đi. Tôi muốn xem xem Lệ Nam Hi có thể nghĩ ra được thủ đoạn gì.”
Lệ Bắc Đình cười lạnh, giọng điệu khinh thường, anh không lo Lệ Nam Hi sẽ gây ra phiền phức gì trong khoảng thời gian ngắn này, phải biết rằng, mỗi bước đi của Lệ Bắc Đình đều được tính toán kỹ càng, dựa vào năng lực và bản lĩnh của anh, Lệ Nam Hi có thể làm gì chứ?
“Tôi đã nghe ngóng xung quanh và biết được trong công ty có một số cổ đông khá thích Lệ Nam Hi, không biết có phải do chủ tịch đã đi chào hỏi hay không.”
Chủ tịch nhà họ Lệ là Lệ Kiện, nhưng ngay từ đầu việc lớn của công ty đều do ông cụ Lệ đưa quyết định, sau này ông cụ Lệ đã già không quản lý nữa mới giao cho ông Lệ, nên Lệ Kiện không có một chút quyền lực nào cả, chỉ là một cái vỏ rỗng.
Cũng may Lệ Bắc Đình không quan tâm nhiều đến chuyện công ty, anh sống cuộc sống như một người đã về hưu.
Lệ Bắc Đình như vậy, nhưng Triệu Cầm và Lệ Nam Hi lại không nghĩ như vậy, họ muốn cướp công ty từ tay chủ tịch Lệ.
“Không sao đâu, những lão già này chỉ là thấy tiền sáng mắt, bên nào có lợi ích thì theo bên đó. Nếu Lệ Nam Hi không tạo ra đủ lợi nhuận để thỏa mãn họ, thì sớm muộn gì họ cũng quay lưng thôi.”
Ở công ty nhiều năm như vậy, Lệ Bắc Đình cũng không phải cái gì cũng không biết, anh cũng học được một ít bản lĩnh.
“Ra vậy, thế Lệ tổng phải chăm sóc sức khỏe thật tốt. À đúng rồi, tin đồn về phu nhân vẫn chưa được làm sáng tỏ, ông cụ Lệ nói chờ cậu tỉnh lại sẽ làm rõ, hình như là lời đồn của phu nhân sẽ làm giá cổ phiếu của công ty nâng lên, cho nên ý của ông ấy…”
Lệ Bắc Đình là một người nhạy bén, cẩn thận suy nghĩ một chút sẽ hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
“Tôi sẽ làm rõ, cũng khuya rồi, cậu về nghỉ ngơi đi, lúc ra ngoài nhẹ xíu, coi chừng đánh thức cô ấy.”
“Vang, Lệ tổng nghỉ ngơi tốt nhé.”
Bởi vì lời Lệ Bắc Đình nói nên khi đi ra ngoài Kỷ Niên bước rất nhẹ, sợ đánh thức Thư Lan.
Sau khi Kỷ Niên rời đi, Lệ Bắc Đình mở điện thoại lên, đăng nhập vào weibo, anh có tài khoản cá nhân riêng, nhưng rất ít đăng bài trên Weibo, bài đăng trên Weibo cuối cùng của anh là vào năm ngoái.
“Cảm ơn các bạn đã quan tâm, tôi đã tỉnh lại nhưng khi nhìn thấy những lời lẽ nói xấu vợ tôi, tôi thà không tỉnh lại còn hơn. Tôi xin nhắc nhở những người đã chú ý đến vấn đề này rằng tôi và vợ rất rất yêu thương nhau, nếu như không có sự chăm sóc chu đáo của vợ, có lẽ trên đời này không còn Lệ Bắc Đình nữa. Về những lời nhận xét vu khống vợ tôi, tôi đã giao toàn quyền cho bộ phận pháp lý của tập đoàn Lệ thị xử lý. Cũng xin các bạn hãy phân rõ đúng sai, đừng tung tin đồn thất thiệt.”
Sau khi Lệ Bắc Đình đăng bài lên Weibo, liền yêu cầu Kỷ Niên đăng lại bằng tài khoản chính của tập đoàn Lệ thị, sau đó mua hotsearch đẩy lên.
Mặc dù Lệ Bắc Đình cũng không hiểu vì sao Thư Lan lại đột nhiên thông suốt, nhưng nói Thư Lan hại anh, dù thế nào anh cũng không tin, người có tính cách kiêu ngạo được nuôi từ nhỏ như Thư Lan, sẽ không bao giờ làm ra loại chuyện bẩn thỉu này.
Trải qua chuyện này, Lệ Bắc Đình có thể cảm nhận được Thư Lan dường như cũng có chút tình cảm với anh, nhất là vừa rồi khi cô khóc trong vòng tay anh, điều này khiến Lệ Bắc Đình cho rằng hai người là một đôi yêu nhau không có bất kỳ rào cản nào.