• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Hihi! + Beta: Mia

Chuyện sửa đổi hợp đồng Lệ Nam Hi không nói với Lệ Kiện, chủ yếu là cho năm phần trăm cổ phần quá cao, Lệ Kiện chắc chắn không đồng ý, ba phần trăm đã là giới hạn của ông, nhưng Lệ Nam Hi cần sự hợp tác này, không phải là kiếm ít lợi nhuận thôi sao, sau này có thể dùng các cách khác kiếm về, lo lắng làm gì.

Chiều hôm đó, Lệ Nam Hi cùng RL ký hợp đồng, cuối cùng hắn cũng gặp Chu tổng, Chu Tự Bạch.

Lúc nghe cái tên này, Lệ Nam Hi cảm thấy hơi quen, hình như từng nghe qua, có thể nhất thời không nhớ ra.

Dù sao Chu Tự Bạch không biết Lệ Nam Hi, xuất ngoại rất sớm, máy năm gần đây cũng không trở về nước, đại khái cũng không có mấy người nhớ đến Chu Tự Bạch.

Chu Tự Bạch và Lệ Nam Hi bắt tay, dùng giọng điệu đầy ẩn ý nói: “Hợp tác vui vẻ.”

“Cảm ơn Chu tổng tin tưởng, hợp tác vui vẻ.” Lệ Nam Hi rất vui, hợp tác lớn như vậy, là do hắn lấy được, tương lai sau này ở công ty cũng có thể khoe khoang.

Chu Tự Bạch gật đầu, sau đó rời khỏi phòng họp của Lệ Thị. David nhìn Lệ Nam Hi một cái, Lệ Nam Hi lúc này đang vui sướng với bản hợp đồng vừa được ký kết, ngay cả nhìn cũng không nhìn họ, lúc mới đến thì nhiệt tình, tự mình xuống lầu đón tiếp, ký kết xong thì để trợ lý tiễn.

David trong lòng cười nhạo một tiếng nếu như tập đoàn Lệ thị giao cho một người như vậy, sợ là không bao lâu nữa sẽ phá sản.

Hai người rời đi, đi đến đại sảnh va phải Lệ Kiện.

Lệ Kiện cũng xem như nhìn Chu Tự Bạch trưởng thành, đối với Chu Tự Bạch có chút ấn tượng chỉ là mấy năm không gặp, cho nên nhất thời không nhận ra nên nhìn chằm chằm một hồi.

Chu Tự Bạch không tránh, tiến lên chào hỏi: “Chú Lệ, đã lâu không gặp, hẳn là không nhận ra cháu.”

“Tiểu Bạch, thật sự là cháu sao? Ha ha ha, nhiều năm như vậy, cháu đã từ nước ngoài quay về rồi.” Lệ Kiện vỗ vai Chu Tự Bạch, Chu Tự Bạch cao hơn ông ta không ít, thay đổi nhiều quá, nếu không ông ta cũng không phải không nhìn ra.

“Vâng, gia đình hối thúc, nếu không quay về thì đi trói cháu về, chú có khỏe không?”

“Khỏe, cháu tới tìm Bắc Đình đi, tháng 4 nó xảy ra tai nạn, bây giờ đang ở nhà nghỉ ngơi, sau khi kết hôn thì dọn ra ngoài sống, con gọi điện cho nó là được.”

Nhà cũ nhà họ Chu gần với nhà họ Lệ, là hàng xóm, Lệ Bắc Đình lớn lên cùng ông bà nội, cho nên cùng Chu Tự Bạch trưởng thành, nhà họ Lệ cùng với nhà họ Chu giao tình cũng khá tốt.

“Cháu không đến tìm Bắc Đình, cháu tới ký hợp đồng, vừa hay có một hợp tác, sau này còn mong chú giúp đỡ nhiều hơn.” Chu Tự Bạch cùng Lệ Bắc Đình cùng một loại người, khi ngụy trang sẽ không ai nhìn ra.

“Vậy sao, đều là chuyện nhỏ, xử lý xong chưa?” Lệ Kiện không biết Chu Tự Bạch quay lại khi nào, cũng không biết Chu Tự Bạch đã về công ty của mình làm hay chưa, nhưng nếu đã quay lại công ty của mình sao còn phải đích thân đến đây?

“Xử lý xong rồi, chú Lệ cháu còn có việc, xin phép đi trước, hôm khác nhất định sẽ đến thăm chú.”

“Được, đi đi, có rảnh thì đến nhà chơi một chút.”

Lệ Kiện đợi Chu Tự Bạch rời đi, mới chú ý đến trợ lý ở đây, trong lòng có chút bất an suy đoán.

“Chu Tự Bạch ký hợp đồng gì?”

“Chủ tịch, đây là tổng giám đốc của RL.” Lời nhắc nhở của trợ lý rất rõ.

“Hóa ra là nó.” Lệ Kiện vừa quay đầu nhìn, xe đã không thấy đâu.

“Đi thôi, không ngờ đứa trẻ của nhà họ Chu lại có tiền đồ như vậy.” Ông ta còn nhớ Chu Tự Bạch rất thân với Lệ Bắc Đình, thành tích cũng ngang nhau, đều là những đứa trẻ ngoan.

Như vậy cũng tốt, Tổng giám đốc của RL là Chu Tự Bạch, đối với công ty cũng có lợi, dẫu sao cũng là người quen.

Nhưng Lệ Kiện không biết, có lúc người quen cắn mới đau.

Lệ Kiện lên lầu, Lệ Nam Hi vừa lúc đem hợp đồng cho ông xem: “Ba, hợp đồng ký xong rồi.”

“Được, sao con không nói sớm tổng giám đốc của RL là Chu Tự Bạch, nếu không hợp đồng này đã ký xong lâu rồi. Tên nhóc này lại cùng tập đoàn Lệ thị trả giá, nếu có ngày gặp ông Chu phải nhắc nhở một chút.” Lệ Kiện cầm lấy tài liệu, đặt xuống mỉm cười nói vài câu, có thể nhìn ra Chu Tự Bạch trong lòng Lệ Kiện là một thanh niên rất ưu tú.

“Ba, ba qu3n Chu Tự Bạch sao?” Lệ Nam Hi cau mày.

“Con cũng không biết.” Lệ Kiện ngẩng đầu nhìn Lệ Nam Hi một cái: “Chính là cháu trai nhà họ Chu bên cạnh nhà ông nội con, chúng ta đều gọi nó là Tiểu Bạch, khi đó nó còn nói không thể gọi như vậy, nghe giống như tên một con mèo con.”

Lệ Kiện vừa nhắc cái này, trong lòng Lệ Nam Hi co rút lại, lập tức nhớ ra, chẳng trách cảm giác quen thuộc, hóa ra là Chu Tự Bạch.

Chỉ là hắn kém Chu Tự Bạch hai tuổi, cũng rất ít về nhà cũ, mà Chu Tự Bạch chơi thân với Lệ Bắc Đình, quan hệ với hắn thì bình thường, cho nên vừa rồi không nhớ đến.

Chu Tự Bạch cùng Lệ Bắc Đình quen biết, sao Chu Tự Bạch lại hợp tác với hắn? Lê Nam Hi thoáng hoảng sợ, hắn luôn cảm giác như mình đã bỏ qua chuyện gì đó.

“Chuyện gì xảy ra với hợp đồng này thế, số liệu này không đúng?” Lệ Kiện lật đến trang số tiền, ông ta đã ở trên thương trường nhiều năm như vậy, nhìn một cái cũng biết không phải tính.

“Con làm sao để ở đây năm phần trăm, không phải ba phần trăm sao, có phải con làm sai rồi không?” Lệ Kiện ngồi không yên, ông ta chưa từng đáp ứng năm phần trăm mà.

“Xảy ra chuyện gì, chút việc này làm cũng không xong, mời Chu Tự Bạch quay lại, ký một bản hợp đồng khác đi.” Ông ta còn tưởng Lệ Nam Hi không cẩn thận ghi sai hợp đồng.

Lệ Nam Hi nhắm mắt: “Ba, hợp đồng không hề sai.”

Lệ Kiện thở d ốc, cau mày nhìn Lệ Nam Hi, giọng điệu không tốt: “Con có ý gì?”

“RL yêu cầu năm phần trăm, con đồng ý rồi.” Lệ Nam Hi theo bản năng lùi về sau một bước, sợ Lệ Kiện tức giận đem hợp đồng ném vào mặt hắn.

Hắn biết Lệ Kiện nhất định sẽ tức giận, nhưng vì là con ruột của Lệ Kiện nên ông ta sẽ đánh chết hắn sao, ở nhà còn có Triệu Cầm cũng sẽ bảo vệ hắn, dựa vào sự chiều chuộng là một hình thức trốn tránh của hắn.

“Tại sao con không nói với ba?” Lệ Kiện ném hợp đồng, cũng không có tâm trạng đọc lại, chút hảo cảm vừa rồi bây giờ không còn gì nữa, làm sao cũng không ngờ đến Lệ Nam Hi lại dám tự tiện sửa hợp đồng.

“Con có biết hậu quả của việc này thế nào không? con sửa ba phần trăm, hội đồng quản trị cũng chưa chắc đã đồng ý, nhưng ba đã giúp con, nhưng nếu thay đổi năm phần trăm, chênh lệch lớn như vậy, làm sao ba có thể giúp con? Bắc Đình ở công ty lâu năm từ trước đến giờ các quyết định mà hội đồng quản trị đã thông qua chưa bao giờ sửa đổi lần thứ hai, con sao vậy?”

Nếu chỉ là hợp tác nhỏ, hoàn toàn không cần sự đồng ý của hội đồng quản trị, nhưng lần đầu tư này liên quan đến hàng chục tỷ. Nếu như thất bại không ai đủ khả năng chi trả, đương nhiên phải cần sự thông qua của hội đồng quản trị.

Trong sự hợp tác của RL, hội đồng quản trị chỉ thông qua phiên bản lúc đầu, ba phần trăm kia là Lệ Kiện muốn giúp đỡ cho Lệ Nam Hi, nhưng bây giờ ba phần trăm biến thành năm phần trăm, làm giảm đáng kể lợi nhuận của Lệ thị, ai sẽ đồng ý chứ?

Đám người hội đồng quản trị kia là những người đầu tiên không đồng ý, muốn cướp tiền từ họ? Nằm mơ sao?

“Nhưng mà ba, công ty rất cần dự án lần này để xoay chuyển tình hình, chuyện lần trước đã tác động rất tiêu cực đến công ty, nếu không có dự án lần này, thì công ty sợ là rất khó thay đổi thế cuộc.”

Chủ yếu là Lệ Nam Hi không có thời gian tìm sự hợp tác tốt hơn RL.

“Không được, hợp đồng này không qua sự quyết định của hội đồng quản trị không có hiệu lực, ba sẽ gọi điện thoại cho nó.” Lệ Kiện cũng không muốn lớn tuổi rồi còn bị ba đánh.

“Ba, RL cũng không biết hợp đồng này chưa thông qua hội đồng quản trị nên hợp đồng này có hiệu lực.”

Đây là lần đầu tiên tập đoàn Lệ thị hợp tác với RL, RL không có nghĩa vu phải biết tập đoàn Lệ thị vượt qua bao nhiêu tiền nhất định phải thông qua hội đồng quản trị, nên hợp đồng này có hiệu lực.

Lệ Kiện dĩ nhiên biết, nhưng vẫn không từ bỏ ý định, để Lệ Nam Hi gọi David chuyển tiếp cho Chu Tự Bạch.

“Chú Lệ, có chuyện gì không ạ?

“Tiểu Bạch, số tiền trong hợp đồng này có phải có vấn đề không? Không phải trước đây đã nói xong số tiền rồi sao.”

“Chú lệ, đây là Lệ tổng và RL  thảo luận, đã đóng dấu, hợp đồng đã có hiệu lực, không phải chú đổi ý chứ?”

“Không phải, chỉ là số tiền này chưa được sự thông qua của Hội đồng quản trị, có thể sửa lại và ký một hợp đồng mới không?”

“Con không biết hợp đồng của Lệ thị phải thông qua hội đồng quản trị mới có hiệu lực.” Chu Tự Bạch cười một tiếng: “Chú Lệ, cháu chẳng qua chỉ là tổng giám đốc của chi nhánh ở Trung Quốc, lần hợp tác này cũng đã thông qua trụ sở chính, cháu sợ là không thay đổi được.”

Lệ Kiện sụp đổ, Chu Tự Bạch nói không biết, hợp đồng kia liền có hiệu lực.

Ông ta trợn mắt nhìn Lệ Nam Hi, nhất thời cảm thấy không còn sức lực, dường như lúc mới bắt đầu đã sai.

***

Thư Lan nằm trên giường cả một ngày, việc gì cũng không làm, thật ra thì bụng không đau, chỉ là lười biếng, nên cái gì cũng không muốn làm, bữa sáng và bữa trưa đều dùng ở trên lầu, còn thiếu điều Lệ Bắc Đình đưa tới miệng.

Buổi chiều nằm được một lúc, đầu bắt đầu hơi choáng, không thể nằm nữa, xuống giường thay quần áo muốn đi dạo trong sân một chút.

Trước hết đi tìm Lệ Bắc Đình, Thư Lan có cảm giác mình như đứa trẻ chưa cai sữa, luôn muốn dính lấy Lệ Bắc Đình.

Quả nhiên anh ở thư phòng, ngoài miệng thì nói không quản chuyện công ty, nhưng lại bận tâm hơn ai hết.

“Tỉnh rồi sao?” Lệ Bắc Đình ngước mắt, cô tựa vào cửa, không có tinh thần.

“Ừm, anh đang làm gì?”

“Xem tin tức, qua ngồi đi.” Lệ Bắc Đình vẫy tay.

Thư Lan đi tới, ngồi lên đùi anh như người không xương, cô liếc qua máy tính, trông giống như biểu đồ xu hướng: “Chữ này là chữ gì?”

“Germanium là một kim loại hiếm.”

“Anh xem cái này làm gì, anh muốn mua khu mỏ sao?” Thư Lan ngáp một cái tựa vào ngực anh.

“Kim loại này rất quan trọng trong nhiều lĩnh vực, công ty sắp cùng  RL hợp tác hệ thống nhà thông minh cũng phải dùng đến, xét đến tình hình hiện tại, giá cả có thể tăng đáng kể trong thời gian ngắn.”

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Sẽ không phải hạ thấp lợi nhuận sao.

Lệ Bắc Đình khẽ hừ một tiếng: “Anh không biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK