• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: TH + Beta: Miya


Thư Lan quay lại phòng rửa mặt, cô nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được, cánh môi hơi sưng, vì lúc nãy bị anh m út. Lệ Bắc Đình đúng là cầm thú, nhất là lúc hôn, chẳng nương tay với cô chút nào. 

Nhớ tới lý do hôn môi kỳ quái của Lệ Bắc Đình, cô lại muốn lên mạng tra thử, làm cô ngạc nhiên là lời anh nói là thật, đúng là có chuyên gia người Mỹ làm trắc nghiệm này, đúng là kỳ lạ. 

Quả nhiên sống càng lâu, chuyện gì cũng có thể gặp. 

Cô quăng điện thoại đi, lấy tay che mặt, nếu so sánh kiến thức với Lệ Bắc Đình, chỉ e là cả đời này cô không theo kịp. 

Thời học sinh, Lệ Bắc Đình hẳn là học sinh được giáo viên quan tâm nhất, anh đều được điểm tuyệt đối trong tất cả các kì thi, khiến cho người khác không theo kịp.

Thành tích Thư Lan cũng không tệ, có thể xếp vào hạng giỏi, nhưng đối với Lệ Bắc Đình trúng tuyển Massachusetts thì cô còn kém xa, đó là lý do tại sao chỉ số IQ của cô luôn bị anh áp đảo. 

Tính ra thời gian hai người hòa giải không lâu lắm, nhưng lại có cảm giác như đang yêu say đắm, chỉ cần cô bỏ tính bướng bỉnh, cả hai liền bước vào giai đoạn hòa hợp tự nhiên, cả hai bước vào giai đoạn hòa hợp một cách tự nhiên. Dường như Lệ Bắc Đình đã chuẩn bị rất lâu, cũng chờ đợi rất lâu, ánh mắt âu yếm khi anh nhìn cô là thật, không thể giả được. 

Có lúc Thư Lan thấy mọi chuyện tiến triển quá nhanh, nhưng rồi nghĩ lại, nhanh gì chứ? Tính cả đời trước và đời này, hai người đã bên nhau 7 năm, đời trước quen nhau 5 năm, kết hôn 4 năm, kiếp này quen nhau 2 năm, kết hôn 1 năm, cộng lại đủ “Bảy năm ngứa ngáy”, kết quả hai người mới bắt đầu yêu nhau.  

Hai người lãng phí nhiều thời gian như vậy, nếu còn chần chừ mãi chẳng phải là phí phạm của trời sao. 

Thư Lan vốn là người phóng khoáng, một khi đã nghĩ thông thì sẽ không tiếp tục chấp nhặt, chỉ sợ là ban đầu cứ nghĩ mãi không ra.

Bây giờ cô và Lệ Bắc Đình cũng khá tốt.  

Tuy Lệ Bắc Đình cứ nhìn cô bằng ánh mắt lấp lửng, cứ muốn lén hôn cô, nhưng trong chuyện kia thì anh rất tôn trọng cô. 

Cứ để mọi chuyện xảy ra theo tự nhiên, chờ cô không còn sợ nữa, mọi thứ rồi sẽ đến. 

***

Chuyện của Liễu Thiến, Lệ Bắc Đình nói sẽ tự xử lý, nên Thư Lan cũng không bận tâm nữa. Như vậy cũng tốt, mắt không thấy, lòng không phiền. Bây giờ mỗi lần đến công ty, cô đều mang theo hai vệ sĩ, vì bản thiết kế đã bước vào giai đoạn sản xuất, cô phải đến giám sát, lỡ có gì không vừa ý còn kịp chỉnh sửa.

Vài ngày sau, ba mẹ Liễu Thiến từ quê nhà tìm tới, vốn định tìm Thư Lan cầu xin cô tha thứ, nhưng cuối cùng bọn họ không thấy Thư Lan, bị Lệ Bắc Đình đuổi đi.

Đừng thấy Thư Lan ngoài miệng nói không liên quan gì đến Liễu Thiến, nhưng cô là người dễ mềm lòng, nếu nhìn thấy ba mẹ Liễu Thiến, sợ là sẽ dao động.

Bởi vì ba mẹ Liễu Thiến thoạt nhìn có chút đáng thương, hai người già đều ở nông thôn dựa vào làm việc vặt mà sống qua ngày, không ngờ Liễu Thiến lại vào giới giải trí, ở trong chốn phù hoa kia mê mẩn, có chút tiền lương nhưng cũng không biết gửi cho gia đình. Ba mẹ Liễu Thiến cũng không biết Liễu Thiến làm gì, hiện tại lại nghe tin Liễu Thiến bị bắt vì phạm tội, đương nhiên hai người họ sẽ thấy lo lắng.

Nhưng thế gian này người đáng thương biết bao nhiêu, Lệ Bắc Đình không mềm lòng với người lạ, không cho họ quấy rầy Thư Lan.

Mỗi ngày Thư Lan đều vô tư vô lo, không biết chuyện gì xảy ra. 

Đêm trước ngày Quốc tế Lao động, Thư Lan nói muốn đi ra ngoài chơi, hưởng thụ một chút ngày nghỉ, hiện tại Lệ Bắc Đình đã được khôi phục không nhiều lắm, có thể ra ngoài rồi. 

Thế nhưng chiều hôm đó lại có một tin tức khiến Thư Lan thấy không vui, lần này không phải Đỗ La gửi cho cô mà là Thư Hạo.

Thư Hạo là con trai bác cả, cũng là con trai duy nhất của nhà họ Thư, được mọi người cưng chiều như báu vật. Nên cho dù điều kiện của nhà bác cả cũng không tính là khá giả, nhưng vẫn vất vả cho anh ta ra nước ngoài du học, chờ anh ta được giống như Lệ Bắc Đình, trưởng thành trở thành một tinh anh trong giới kinh doanh.

Thế nhưng ánh trăng ở nước ngoài cũng không tròn hơn trong nước, không khí ở nước ngoài cũng không tốt hơn trong nước, không bồi dưỡng Thư Hạo thành Lệ Bắc Đình, anh ta vẫn là một công tử cà lơ phất phơ, không làm việc đàng hoàng, cũng không biết lấy đâu ra tự tin nói mình là con nhà giàu, cứ như công ty của ba cô đã chắc chắn sẽ thuộc về anh ta vậy. 

Vì cuộc hôn nhân giữa Thư Lan và Lệ Bắc Đình rất có lợi cho Minh Châu Châu Báu, nên Thư Hạo cũng giống mẹ anh ta — bà Phương Mỹ Tú, đều cho rằng Thư Lan phải bám lấy Lệ Bắc Đình. Tốt nhất cứ sinh một đứa con trai cho anh, giành quyền khống chế tập đoàn Lệ thị, rồi mang lợi ích về cho nhà họ Thư. 

Nên khi Thư Hạo nhìn thấy bản tin “tập đoàn Lệ thị đổi chủ”  thì anh ta đã rất sốc. 

Thư Lan: 【Sao em rể lại để một đứa con nuôi đoạt mất công ty vậy? Giờ tin tức khen Lệ Nam Hi nhiều lắm, em rể không xử lý à?】

Thư Hạo: 【Cứ thế này, địa vị của em rể trong công ty sẽ không còn nữa đâu, giờ sức khỏe em rể ổn rồi thì nên quay về công ty làm việc đi chứ.】

Từng câu từng chữ đều tỏ vẻ lo lắng cho Lệ Bắc Đình, nhưng Thư Lan biết, đó chỉ là vì lợi ích cho bản thân họ. 

Vì thế cô nhắn lại: 【Quan hệ của Thư Dung và Lệ Nam Hi không phải tốt lắm sao? Nói không chừng Lệ Nam Hi sẽ trở thành anh rể của anh đó, anh rể tiếp quản Lệ thị không phải càng tốt hơn sao?】

Thư Hạo:【Em nói gì vậy? Anh nhất định sẽ đứng về phía em rể, em rể mới là con cháu nhà họ Lệ, tập đoàn Lệ thị sẽ là của em ấy, không ai cướp được đâu.】

Lệ Nam Hi có quen biết Thư Dung, vì vậy Thư Hạo cũng biết Lệ Nam Hi, nhưng ai cũng biết Lệ Nam Hi chẳng quan tâm tới Thư Dung, hai người họ không có khả năng. Không bằng bám lấy Thư Lan và Lệ Bắc Đình còn thực tế hơn. 

Giờ Lệ Bắc Đình vì tai nạn đang nghỉ ngơi ở nhà, công ty thì rơi vào tay Lệ Nam Hi. Nghĩ đến việc sau này có thể Lệ Bắc Đình không còn liên quan gì đến công ty nữa, Thư Hạo lập tức thấy tương lai của Minh Châu Châu Báu cũng vì vậy mà sa sút, địa vị của anh ta chắc chắn cũng tụt theo.

Thư Lan không trả lời nữa, cô phát hiện Thư Dung và Thư Hạo đều rất giỏi nói những lời hoa mỹ, không biết có phải cả nhà bác cả đều di truyền cái “gen” này hay không.

Công ty Minh Châu Châu Báu, cô tuyệt đối sẽ không để rơi vào tay Thư Hạo. Đây là tâm huyết của ba mẹ cô gây dựng nên, bọn họ dựa vào đâu mà muốn tay trắng bắt giặc, coi như vật trong túi, đừng có mơ.

Nhưng khi thấy tin tức, Thư Lan cũng thấy khó chịu, trước kia chẳng phải Lệ Nam Hi không có chút thiên phú về kinh doanh, sao bây giờ hắn lại trở nên giỏi vậy?

Trên tin viết: “Tổng giám đốc mới của Tập đoàn Lệ thị – Lệ Nam Hi chuẩn bị xúc tiến hợp tác với công ty công nghệ RL”, cái gì mà tổng giám đốc mới, rõ ràng chỉ là quyền tổng giám đốc thôi, đám phóng viên đó cũng chẳng buồn điều tra rõ ràng đã viết bừa, chẳng có chút đạo đức nghề nghiệp nào.

Thư Lan không hiểu rõ lắm về RL, tra thử một chút mới phát hiện ra đó là một trong những công ty công nghệ hàng đầu thế giới, có chi nhánh ở khắp nơi, còn “khủng” hơn cả Tập đoàn Lệ thị.

Bảo sao đám truyền thông thi nhau tung hô Lệ Nam Hi, nếu thực sự xúc tiến được vụ hợp tác này, Tập đoàn Lệ thị chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới, đám cổ đông cũng được hưởng lợi, vị trí của Lệ Nam Hi trong công ty từ đó cũng sẽ càng vững chắc.

Thư Lan thở dài, đúng là mèo mù đụng phải chuột chết.

Lệ Bắc Đình giờ đã gần như hồi phục, nhưng lại chẳng nhắc gì đến việc quay lại công ty, cũng không thấy ông nội hay Lệ Kiện nói gì, chẳng lẽ họ ngầm đồng ý để Lệ Nam Hi lên thay, không cần Lệ Bắc Đình nữa?

Vậy chẳng phải Lệ Bắc Đình sẽ không còn giàu như trước nữa, cô có cần tiết kiệm tiền từ bây giờ không?

Thư Lan thấy rầu rĩ, tâm trạng muốn đi chơi cũng bay mất gần hết.

Cô biết ngay mà, Lệ Kiện thiên vị như thế, chắc chắn sẽ đứng về phía Lệ Nam Hi. Biết đâu vụ tai nạn lần này cũng là do Lệ Nam Hi giở trò, người được lợi nhất chính là hắn còn gì.

Nhưng làm thế nào cũng không tra được chứng cứ, cô có tra tiếp cũng vô dụng, chỉ có thể thở dài trong lòng. 

Thư Lan trở mình trên giường rồi đứng dậy đi tìm Lệ Bắc Đình. Anh đang ở thư phòng, cô gõ cửa rồi bước vào.

Lệ Bắc Đình ngẩng đầu nhìn cô, nhưng không nói gì. 

Thư Lan rón rén bước đến, đi đến sau lưng anh mới nhìn thấy trên màn hình máy tính là một mảng xanh đỏ lẫn lộn, trông như thị trường chứng khoán, cô không rành lắm, nhưng thấy có dòng chữ “Tập đoàn Lệ thị”.

“Cái này là cổ phiếu của công ty sao?”

Ừm, em hứng thú à?”

“Không, đây là tăng hay giảm vậy.” Giảm là tốt nhất, giảm chết Lệ Nam Hi đi.

“Tăng rồi, hai ngày nay thị trường chứng khoán công ty không tệ.” Lệ Bắc Đình gõ ngón tay lên mặt bàn, thoạt nhìn không có hứng thú mấy.

Thư Lan phồng má, để tay lên vai anh an ủi: “Cậu ta chính là mèo mù đụng phải chuột chết, chờ anh đến công ty, khẳng định càng tốt hơn.”

“Sao thế? Nghe được gì à?” Lệ Bắc Đình nắm tay cô, anh quay đầu nhìn cô, trước đây cô đâu có quan tâm mấy chuyện này. 

“Không có, chỉ thấy tin tức toàn khen Lệ Nam Hi, làm em khó chịu.” Thư Lan cúi đầu, dùng tay khều vào hoa văn trên áo Lệ Bắc Đình. 

“Chỉ vậy mà đã thấy không vui à? Vậy nếu cậu ta trở thành phó tổng giám đốc công ty thì sao?”

“Hiện tại anh ta không phải giám đốc công ty sao?”

“Đó là đại diện, ông nội sẽ không đồng ý đem công ty giao cho cậu ta đâu, cho dù cậy ta có hợp tác được với RL.”

Ông nội có nguyên tắc riêng, vì RL có rút thì sẽ không rút hết, nếu không đến cuối đời ông nội cũng chẳng được yên. 

Thư Lan nhếch miệng, hóa ra Lệ Bắc Đình đã biết hết, uổng công cô nghĩ mãi chuyện sao anh không nhắc đến chuyện quay về công ty, hóa ra là có chuẩn bị. 

“Nhưng vậy cũng không ổn đâu, nếu cậu ta làm phó tổng, chẳng phải ngày nào cũng đối đầu với anh sao, anh còn làm được gì?”

“Em bói đúng, giường của mình sao có thể để người khác nằm được.” Giọng Lệ Bắc Đình trở nên lạnh lùng, đôi mắt hiện lên sự lạnh lẽo, những gì Lệ Nam Hi muốn thì anh sẽ càng không cho. 

“Anh định làm gì?”

“Không làm gì cả, anh xem rồi, vùng ngoại thành ngày mai có cuộc thi thả diều, ngày mai chúng ta đi xem.” Lệ Bắc Đình thu lại cảm xúc trong mắt, chuyển đề tài đến việc đi chơi mà Thư Lan nhắc mãi. 

“Anh không quan tâm tới công ty sao? Anh sẽ không giao công ty cho Lệ Nam Hi chứ?”

“Em nghĩ sao?”

“Đương nhiên là không rồi, cậu ta dựa vào đâu chứ. Đáng lẽ cậu ta không nên xuất hiện trên đời này, giờ được ăn sung mặc sướng, còn muốn cướp đồ của anh, đúng là không biết xấu hổ.”

Con riêng thì không thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng nếu đã biết rõ thân phận mình là gì mà vẫn muốn tranh giành những thứ thuộc về con chính thất, thì đúng là không chấp nhận được.

“Em yên tâm, vị trí vợ tổng giám đốc của Tập đoàn Lệ thị tuyệt đối sẽ không thay đổi, cậu ta sẽ không đắc ý được bao lâu nữa đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK