• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Kiện nhìn ông cụ một cái, đã nhiều năm rồi ông ta chưa thấy ông cụ tức giận lớn như vậy.

“Ông nội, xin lỗi, con biết sai rồi.” Đầu gối của Lệ Nam Hi đau nhói khi quỳ xuống, trên mặt đất không có lót thảm, sàn nhà cứng làm đau nhức.

Từ nhỏ đến lớn, Lệ Nam Hi cũng chưa từng chịu nhục nhã như thế này.

“Con sai ở đâu?” Mỗi từ ông nội nói ra khỏi miệng đều mang theo lửa giận.

“Con, con không phong tỏa được tin tức này trước, để tin tức bị rò rỉ, nhưng ông nội, chuyện này cũng không thể chỉ trách con, con đã cho người ta đi làm rồi, là anh cả ngăn cản con làm việc, người trong công ty đều nghe lời anh ấy.” Lệ Nam Hi cảm thấy mình cũng rất oan ức, nếu không phải Lệ Bắc Đình gây cản trở khắp nơi, hắn cũng không xử lý chuyện này thành ra như vậy.

“Đồ hỗn láo!” Một tay ông nội đẩy chén trà trên bàn xuống đất, vỡ tan tành, nước trà bắn tung tóe khắp nơi.

Lệ Nam Hi rụt cổ lại, tất cả mọi người có mặt đều không dám mở miệng nói chuyện.

“Con còn nói biết sai rồi? Đây là cái sai mà con biết?” Gậy của ông nội đập xuống sàn nhà, vang lên từng tiếng cộc cộc cộc: “Đến bây giờ, còn muốn đẩy trách nhiệm cho Bắc Đình, nhà họ Lệ sao lại có đứa cháu như con, khụ khụ…”

Mặt ông nội đỏ bừng lên, tức giận ho khan dữ dội.

“Ba, ba đừng giận, hại mình thôi.” Lệ Kiện vội vàng tiến lên an ủi.

Ai ngờ ông nội lại đẩy Lệ Kiện ra, trừng mắt nhìn ông ta: “Đều là do con sinh ra đồ hỗn láo này!”

Triệu Cầm cắn môi, muốn phản bác nhưng lại không dám mở miệng, câu này của ông cụ thực sự nặng, nghe mà lòng bà ta tràn đầy cảm giác khó chịu, chẳng lẽ con trai bà ta sinh ra không xứng mang họ Lệ sao?

Lệ Nam Hi nắm chặt nắm đấm, lại là Lệ Bắc Đình, trong mắt ông nội, mãi mãi là Lệ Bắc Đình tốt hơn.

“Trong mắt con rốt cuộc còn có chút tôn trọng nào đối với sinh mạng không? Đó là một người sống sờ sờ, người ta cũng có ba mẹ sinh thành, có người thân bạn bè, đều vì một quyết định của con, khiến người ta phải sinh ly tử biệt , đến giờ vẫn không biết tự kiểm điểm, lại còn mưu đồ kéo Bắc Đình xuống nước, mười người như con cũng không bằng một Bắc Đình!”

Ông nội đã lớn tuổi, lại mới trải qua tai nạn xe của Lệ Bắc Đình, suýt nữa mất cháu trai, bây giờ một người sống sờ sờ đi rồi, lại vì công ty, sao có thể không xúc động, trong mắt ông nội, nhân viên không phải là phụ kiện của công ty, nếu không có sự cống hiến của nhân viên, công ty không có địa vị như hôm nay.

Nhưng rất rõ ràng, Lệ Nam Hi không hiểu, có lẽ còn tưởng mình là hoàng đế thời cổ đại, những nhân viên đó đều là nô lệ của hắn, nghĩ rằng chết một hai người cũng không sao.

“Nhưng ông nội, con cũng là vì hợp tác với RL, chẳng phải ông cũng ủng hộ con hợp tác với RL sao?” Lệ Nam Hi thực sự không nhận ra chết một người là chuyện gì quá lớn, công ty cùng lắm bồi thường chút tiền, nhà họ Lệ không phải không có tiền.

Có một số người, mãi mãi không bao giờ nghĩ cho người khác, chỉ một lòng nghĩ đến lợi ích của mình.

“Vậy con đã thành công hợp tác với RL chưa? Xảy ra chuyện như vậy, RL còn muốn hợp tác không?” Ông nội thấy Lệ Nam Hi bây giờ vẫn còn đang ngụy biện, ngược lại bình tĩnh lại, đứa cháu này không cứu được nữa rồi, ông có tức giận cũng vô ích.

Lệ Nam Hi và Bắc Đình, hoàn toàn không thể so sánh.

Là ông sai rồi, nếu lúc đó không đồng ý với Lệ Kiện, bây giờ cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Công ty dưới sự lãnh đạo của Bắc Đình, chưa từng xuất hiện tin tức tiêu cực, luôn luôn phát triển ổn định.

Nhưng mới đến tay Lệ Nam Hi chưa đầy một tháng, công ty đã xuất hiện sơ suất lớn như vậy, ai còn có thể tin tưởng Lệ Nam Hi nữa?

“Con, chỉ cần con xử lý tốt chuyện này ngay lập tức, RL vẫn sẽ tiếp tục hợp tác với chúng ta.”

“Được, vậy con đi xử lý, nếu con không xử lý tốt, sau này con không cần quay lại nữa.” Ông nội giơ tay chỉ ra ngoài: “Bây giờ cút đi!”

Lệ Nam Hi nhìn về phía Lệ Kiện, Lệ Kiện cũng không biết nên nói gì, liếc mắt ra hiệu cho Lệ Nam Hi đi trước, hắn ở đây, ông nội chỉ càng tức giận hơn.

Lệ Nam Hi nghiến răng đứng dậy, quay người rời khỏi nhà cũ, trở về một chuyến, chính là để bị mắng.

Hắn thực sự không cam lòng, chẳng phải chỉ là một nhân viên đột tử, cũng không phải công ty khiến anh ấy hết, sao ông nội lại nổi giận lớn như vậy, công ty đâu phải không bồi thường nổi chút tiền này.

Nói cho cùng, vẫn là vì ông nội thiên vị Lệ Bắc Đình, nghĩ rằng Lệ Bắc Đình làm gì cũng tốt, hắn làm gì cũng chướng mắt.

“Ba, ba bớt giận, chuyện đã đến nước này, ba tức giận cũng vô ích, Nam Hi sẽ xử lý tốt thôi.” Lệ Kiện cũng không ngờ Lệ Nam Hi lại mắc sai lầm lớn như vậy, nhưng dù sao cũng là con trai mình, không thể không bênh vực.

“Nó xử lý thế nào? Không hề có kinh nghiệm ứng phó với những chuyện lớn đột xuất, bao nhiêu năm học hành đều vô ích, đợi nó xử lý, tập đoàn Lệ thị cũng sụp đổ rồi!”

“Ba, chuyện mới xảy ra, Nam Hi còn chưa kịp phản ứng, hơn nữa Nam Hi mới đến công ty, còn Bắc Đình đã ở công ty nhiều năm, tạm thời xử lý không bằng Bắc Đình cũng là bình thường.”

Triệu Cầm không nhịn được, vẫn lên tiếng giúp Lệ Nam Hi, đây là đứa con mà bà ta đặt nhiều hy vọng, nếu vì chuyện này mà bị ông nội ghét bỏ, sau này công ty còn chỗ nào cho mẹ con họ.

Dùng Lệ Bắc Đình để so sánh với Lệ Nam Hi, chẳng phải là thiên vị sao? Lệ Bắc Đình đã ở công ty nhiều năm rồi, có bản lĩnh thì cũng để Lệ Nam Hi vào công ty đi.

“Cô im miệng! Lúc đầu không nên cưới cô vào cửa, cô có điểm nào so được với Trịnh Thục? Dạy con trai thành ra cái dạng này.” Ông nội bây giờ đang tức giận, đâu còn chỗ cho Triệu Cầm nói chuyện, vốn dĩ đã không thích Triệu Cầm, bây giờ bà ta mở miệng, chẳng phải là đâm đầu vào họng súng sao.

“Ba, sao ba lại nói như vậy.” Triệu Cầm đỏ hoe mắt, nhìn như sắp khóc, bao nhiêu năm nay, ông cụ tuy không thích bà ta, nhưng chưa bao giờ nói những lời nghiêm trọng như vậy, đem bà ta so với Trịnh Thục đã chết, chẳng phải là sỉ nhục bà ta sao?

“Em ra ngoài trước đi, bây giờ ba đang tức giận, em muốn làm gì?” Lệ Kiện trừng mắt nhìn Triệu Cầm, bà ta không nên mở miệng, làm ông cụ càng tức giận hơn.

Lệ Kiện rất thích Triệu Cầm, nhưng ông cụ là ba ruột, chẳng lẽ muốn làm ông cụ tức chết? Lệ Kiện cũng không khốn nạn như vậy.

Triệu Cầm có tốt đến đâu, ông cụ cũng là ba ruột đã nuôi dưỡng ông ta.

Triệu Cầm thấy ngay cả Lệ Kiện cũng không đứng về phía mình, bà ta còn có thể nói gì, chỉ có thể ấm ức mà ra ngoài.

“Ông cụ, đừng giận nữa, ông giận chết rồi, tôi phải làm sao?” Bà nội thở dài, lúc đầu hai người đều có lỗi, nếu từ đầu kiên trì, đâu có chuyện bây giờ, Bắc Đình là đứa trẻ tốt biết bao, chưa bao giờ làm họ phải lo lắng.

Một lúc lâu sau ông nội mới bình tĩnh lại.

“Chuyện này bà đừng quản, ngược lại tôi muốn xem nó xử lý thế nào.” Chuyện đã đến nước này, ông cho Lệ Nam Hi cơ hội này, xem hắn có thể xử lý tốt không, một lòng chỉ nghĩ họ thiên vị Bắc Đình, mà không nhận ra mình hoàn toàn không bằng Bắc Đình.

“Nhưng ba, công ty…” Kéo dài sẽ không tốt cho công ty.

“Chẳng lẽ còn có thể phá sản? Phá sản cũng là trách nhiệm của con, là con đẩy thằng hỗn láo này lên, khi đó con nói thế nào? Bây giờ loạn thành thế này.”

Lệ Kiện sờ mũi, ông ta cũng bị ma quỷ ám ảnh, nghĩ hai đứa con trai đều tốt, Lệ Nam Hi còn thân thiết với ông ta, nhưng hoàn toàn không ngờ, Lệ Nam Hi không có năng lực này.

So với thân thiết, nếu công ty phá sản, chẳng phải cuộc sống an nhàn tuổi già của ông ta khó mà giữ được sao? Vậy thì Lệ Bắc Đình vẫn tốt hơn, ít nhất công ty không ngừng phát triển, vốn liếng trong tay ông ta mới có thể nhiều hơn.

Sau đó Lệ Kiện lại bị mắng một trận, hoàn toàn không dám mở miệng, như con chim cút.

Ba mắng con, là lẽ đương nhiên.

Khi rời khỏi nhà cũ, tâm trạng Lệ Kiện cũng không tốt, lại thấy Triệu Cầm khóc lóc, tâm trạng lập tức càng tệ hơn, giữa đường liền bảo tài xế đưa ông ta đến khách sạn, để ông ta về nhà đối mặt với Triệu Cầm, lát nữa lại nói Nam Hi và Bắc Đình thế nào, thà ở khách sạn còn hơn.

Triệu Cầm không ngăn được, nhìn Lệ Kiện càng đi càng xa, miệng không ngừng chửi rủa, tài xế hận không thể cắt tai mình đi, cũng không muốn nghe những lời này.

*

Một màn kịch lớn, Thư Lan hoàn toàn không biết, cô ở nhà cũ cũng không có người quen.

Cô luôn chờ Lệ Bắc Đình ở phòng khách, gần mười một giờ, Lệ Bắc Đình mới mang theo vẻ mệt mỏi trở về.

Thư Lan vội vàng tiến lên đón: “Sao rồi?”

“Em vẫn chưa ngủ.” Lệ Bắc Đình tháo cà vạt và cúc tay áo, tháo đồng hồ đeo tay và bỏ vào ngăn tủ.

“Đang chờ anh, xử lý xong chưa?”

“Gần xong rồi, anh đã trấn an ba mẹ Hạ Nghị xong rồi.”

“Vậy thì tốt.” Thư Lan thở phào nhẹ nhõm, người quan trọng nhất trong chuyện này vẫn là ba mẹ Hạ Nghị, chỉ cần an ủi được hai ông bà, những người khác cũng không thể gây sóng gió.

Lệ Bắc Đình gật đầu: “Ừ, mau lên lầu ngủ đi.”

“Ăn chút gì rồi ngủ, em đã bảo chị Lâm để lại đồ ăn, hâm nóng là có thể ăn.”

“Cũng được, hơi đói rồi.”

Thư Lan hâm nóng ba món, hai người bữa tối đều không ăn nhiều.

“Vậy ngày mai chuyện này sẽ tiếp tục lan rộng chứ?”

“Sẽ, anh tạm thời không ra mặt, anh nghe nói vừa rồi ông nội răn dạy Lệ Nam Hi, Lệ Nam Hi ngược lại trách anh gây cản trở, nên ông nội để Lệ Nam Hi xử lý.” Khác với Thư Lan, chuyện ở nhà cũ Lệ Bắc Đình đều biết.

“Trời ạ, cậu ta thật không biết xấu hổ, tự mình làm sai còn trách người khác.”

“Vậy để nó xử lý đi, anh muốn xem xem nó xử lý thế nào.”

“Nhỡ đâu cậu ta càng xử lý càng tệ thì sao?” Thời gian xử lý tốt nhất cho sự cố bất ngờ là vài giờ đầu, sau đó chỉ càng tệ hơn.

“Yên tâm, anh có nắm chắc.” Lệ Bắc Đình ngẩng đầu cho cô một ánh mắt an tâm.

“Em tin anh, vậy mau ăn xong rồi nghỉ ngơi sớm.”

Chuyện công ty, Thư Lan không hiểu, nhưng chỉ cần Lệ Bắc Đình nói không sao, cô liền cảm thấy nhất định không sao, rất yên tâm.

“Được.” Lệ Bắc Đình xoa đầu cô.

Nếu không để Lệ Nam Hi thỏa sức phát huy, ông nội và Lệ Kiện làm sao biết được mấy năm nay anh quản lý công ty vất vả nhiều thế nào, coi tập đoàn Lệ thị là công ty in tiền, tiền thuận tay mà đến.

Vị trí của anh, ngồi lên rồi không ai có thể thay thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK