Mục lục
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 "Thời gian một năm rưỡi vậy mà lại chỉ đột phá đến Nhị phẩm Kiếm Hoàng hậu kỳ!" Trần Mục có chút bất đắc dĩ, hắn dùng Niết Bàn Hô Hấp pháp để tu luyện, năng lượng thiên địa gần đây cũng nồng đậm, nhưng tăng lên cũng không rõ ràng. 

 Trần Mục lại không biết Kiếm Hoàng khác, không có tạo hóa, dưới tình huống tu luyện bình thường, có vài đột phá nhỏ cũng đã cần mấy năm, đột phá một tiểu cảnh giới cần hơn mấy trăm năm, hơn nữa càng về sau tốc độ càng chậm. 

 Hắn chỉ dựa vào Niết Bàn Hô Hấp pháp đã có thể có tốc độ tu hành như vậy đã rất nghịch thiên rồi. 

 "Ba năm trôi qua, thời gian còn hai năm, nhất định phải tăng tốc độ." Trần Mục đi qua Tạo Hóa địa, ngay cả một nửa Táng Tiên địa cũng không có, Tạo Hóa địa tiếp theo nhất định phải tăng tốc độ lên 

 Bên bờ Tinh Lạc hồ. 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch chạy đến gần, bọn nó cũng đã thích ứng với áp lực bên hồ. 

 Linh quả Trần Mục để lại cho bọn nó đã sớm bị ăn hết, cũng may bây giờ chúng nó có thể chủ động hấp thu linh khí xung quanh, cho nên vẫn còn rất tinh thần. 

 Trần Mục gãi gãi cằm của chúng, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vui vẻ kêu mao mao. 

 "Mục tiêu tiếp theo, Đăng Tiên địa." 

 Trần Mục dẫn bọn nó tiếp tục tìm kiếm tạo hóa. 

 Đăng Tiên địa. 

 Nơi độ kiếp thành tiên. 

 Muốn thành tiên nhất định phải độ qua lôi kiếp. 

 Trần Mục đến gần chỗ Đăng Tiên địa, trước mắt là vùng đồng bằng màu đen dài vô tận, khắp nơi đầy các vết nứt như là lôi đình màu đen. 

 Trống trải tĩnh mịch. 

 Không có chút sự sống nào cả. 

 Ngay cả bầu trời cũng tối tăm vô hạn. 

 “Năng lượng lôi kiếp thật cuồng bạo, mang theo mùi vị hủy diệt, nơi đây chỉ bị lôi đình đánh trúng nhưng cũng làm cho tim của Trần Mục đập nhanh.” 

 Lôi đình thật sự, cho dù là cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong cũng sẽ kiêng kị. 

 Trần Mục nhìn lên bầu trời u ám, ở Đăng Tiên địa, nơi này là chỗ đèn đuốc không chiếu tới được, bầu trời u ám giống như vực thẳm. 

 Tiểu Hắc ở Đăng Tiên địa chỉ chừa lại đôi mắt màu vàng, hoàn toàn hòa hợp với môi trường ở đây. 

 Tiểu Bạch và Tiểu Hắc đi theo phía sau Trần Mục, bọn chúng bước đi kiểu mèo, cái đuôi vẫy vẫy. 

 Đi đến Đăng Tiên địa, trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn phát hiện xung quanh có chấp niệm tồn tại. 

 Đăng Tiên địa còn có cả lục hỏa đang lảng vảng. 

 Chỗ này không chỉ có năng lượng lôi đình cuồng bạo mà có cả lượng lớn chấp niệm tồn tại. 

 Trên bản đồ chỗ này được đánh dấu màu đỏ chắc chắn có tồn tại nguy hiểm, Trần Mục không hề phát hiện sự tồn tại của nguy hiểm, hắn không sơ suất, dẫn theo Tiểu Bạch và Tiểu Hắc tiếp tục tìm kiếm xung quanh Đăng Tiên địa. 

 Chỉ có loại trừ uy hiếp. 

 Mới có thể tu hành ở đây. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Cuối cùng hắn tìm thấy gốc cỏ màu xanh, gốc cỏ xanh kia không phải linh dược, cũng không phải thánh dược, càng chẳng phải tiên dược, chỉ là loại cỏ bình thường. 

 Gốc cỏ kia rất bình thường, lay động trong gió, trông có vẻ yếu ớt mong manh, nhưng lại chứa làn sóng mạnh mẽ, xung quanh nó đều có xương cốt chất đầy. 

 Những vết cắt trên xương vô cùng gọn gàng, gốc cỏ này rất kinh khủng, Trần Mục nghiêm túc cảnh cáo nói: “Nhớ lấy, không thể đến gần gốc cỏ này.” 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vô thức lùi lại phía sau, bọn chúng cảm nhận được sự đáng sợ của gốc cỏ kia. 

 Thật khó tưởng tượng, ở Đăng Tiên địa một gốc cỏ cũng có thể thông thánh, tạo hóa ở chỗ này rất nghịch thiên. 

 Trần Mục tránh xa gốc cỏ kia. 

 Sau đó ngồi xếp bằng bế quan ở Đăng Tiên địa, nơi này có năng lượng lôi đình cuồng bạo còn sót lại, còn có cả lượng lớn chấp niệm có thể hấp thụ. 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nằm trước mặt Trần Mục, Tiểu Bạch thích nhấn đầu Tiểu Hắc, đuôi của hai anh chàng này đang đánh nhau. 

 Mi tâm của Trần Mục xuất hiện vòng xoáy màu đen, lục hỏa xung quanh tràn vào thức hải của hắn. 

 Cơ thể hiện lên Niết Bàn hỏa quang, năng lượng lôi đình cuồng bạo xung quanh điên cuồng tràn vào cơ thể. 

 Trong lúc hấp thụ chấp niệm ở chỗ này, Trần Mục còn thu được rất nhiều tin tức độ kiếp của cường giả Viễn Cổ. 

 Hắn nhìn thấy có Kiếm Thánh độ kiếp ngã xuống trong lôi kiếp, có Đao Thánh hóa thành bột mịn trong lôi kiếp, quá nhiều cường giả ở cảnh giới thánh ngã xuống trong lôi kiếp. 

 Độ khó của độ kiếp còn kinh khủng hơn nhiều so với hắn nghĩ, trong đó có rất nhiều bóng dáng, Trần Mục đều cảm thấy có thể so được với sư tôn, đều là sự tồn tại có thể hái được sao. 

 Thế nhưng tất cả bọn họ đều thất bại. 

 Độ kiếp có cường giả trở về kéo theo tấm thân tàn tạ, thương bạc của ông ta nhuốm đầy máu, trong thời khắc hấp hối nhìn lên trời cao, đầy vẻ không cam lòng. 

 “Nghe nói có cỗ sức mạnh đang trảm đạo.” 

 “Có lẽ rất nhiều năm sau, Vạn Tượng đại lục sẽ không còn sự tồn tại của Chân Tiên nữa.” 

 “Vạn đạo sụp đổ nhưng thanh kiếm trấn thủ kiếm đạo kia, có lẽ sau này vẫn còn có Kiếm Tiên xuất hiện.” 

 “Nếu như ngay cả thanh kiếm trấn thủ kiếm đạo kia cũng xảy ra chuyện, e là con đường duy nhất cũng sẽ bị cắt đứt, chỉ hận chúng ta sinh ra không gặp thời.” 

 Lúc Trần Mục luyện hóa chấp niệm, đã biết được bí mật kinh thiên, có sức mạnh đang trảm đạo, chỉ có kiếm tu mới có hy vọng. 


 Trong thức hải xuất hiện khe hở màu đen, các ngôi sao xung quanh đều bị hút vào. 

 Nguyên thần của Trần Mục đi vào trong động đen, đây là nội cảnh địa mà hắn mở ra, bên trong hư vô u ám, không ngừng xuất hiện các ngôi sao. 

 Các ngôi sao được cấu tạo thông qua thiền định trong thức hải, toàn bộ đều đến nội cảnh địa, chúng được cấu thành từ niệm lực, có thể chứa đựng năng lượng tinh thần sau khi luyện hóa. 

 Nguyên thần của Trần Mục rời khỏi nội cảnh địa, chỉ cần hắn muốn, nội cảnh địa có thể cung cấp năng lượng mạnh mẽ cho hắn bất cứ lúc nào, thi triển Niệm Thuật mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK