Trần Mục nhìn vị hôn thê, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Sư tỷ, nàng thật sự định ở lại?"
Khương Phục Tiên quay người đưa lưng về phía Trần Mục, thời điểm nàng ta trở lại Đông Thần quốc, đã rất khó lại rời đi.
Trần Mục ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Khương Phục Tiên từ phía sau, gò má của bọn họ cọ sát vào nhau.
"Sư tỷ, nàng không trở về cùng ta không sao cả, về sau ta sẽ thường xuyên đến thăm nàng, sớm muộn sẽ long trọng cưới nàng về nhà."
Trần Mục không muốn vị hôn thê khó xử.
Khương Phục Tiên lật tay vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Trần Mục, dịu dàng nói: "Ta sẽ thương lượng với phụ hoàng và mẫu hậu, để bọn họ cho phép ta cùng chàng trở về Vạn Tượng đại lục, chúng ta còn phải công bố hôn ước với mọi người, Lăng Vân tông và nhân gian còn có rất nhiều chuyện phải xử lý."
Trần Mục sinh ra cảm giác cấp bách, thậm chí còn muốn độ kiếp, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, bây giờ còn có rất nhiều không gian để thăng cấp, độ kiếp quá mạo hiểm.
"Phu quân, ta tu luyện cùng chàng."
"Sư tỷ, bá mẫu không cho phép chúng ta chung phòng."
Khương Phục Tiên nhướng mày, cười xinh đẹp nói: "Nghiêm túc tu luyện, chàng nghĩ gì thế."
"Sư tỷ, mời." Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn nhau mỉm cười, hai người quay về phòng tu luyện, Phục Tiên các trở nên rất yên tĩnh.
Trong phòng, ánh bạc và sương mù tím vàng đan xen, Trần Mục lấy thần nguyên Đông hoàng tặng ra.
Khóe miệng Khương Phục Tiên hơi hơi giương lên: "Đây là căn nguyên vật chất thần tính, có thể làm mạnh gân cốt máu thịt, còn có thể gia tăng huyết mạch Thần tộc trong cơ thể chàng."
Những tài nguyên này đều vô cùng trân quý ở Thần Vực, Đông hoàng bằng lòng lấy ra, chứng minh ông ta đã công nhận Trần Mục, đây cũng là nguyên nhân Khương Phục Tiên vui vẻ.
Trần Mục cười trêu ghẹo nói: "Sư tỷ, bá phụ nói, đây là nể mặt nàng mà tặng, ta hẳn phải cảm ơn nàng mới đúng."
Khương Phục Tiên nhướng mày, tự hào nói: "Phu quân, đó là phụ hoàng ta công nhận chàng!"
Trần Mục có thể cảm nhận được năng lượng dồi dào bên trong thần nguyên, hắn lấy một chút ra tu luyện.
Vừa dùng thần nguyên, luồng nhiệt trong cơ thể phun trào, gân cốt máu thịt đang hấp thu thần tính vật chất bên trong thần nguyên, đặc biệt là huyết mạch Thần tộc ở hai tay.
Bọn chúng tựa như vật sống, còn đang vận hành Hô Hấp pháp của mình, năng lượng trong đất trời đều điên cuồng vọt về phía hai cánh tay của Trần Mục.
Hai tay nắm giữ sức mạnh to lớn rung chuyển đất trời.
Những thần tính vật chất này vốn dĩ rất cuồng bạo, Khương Phục Tiên đang giúp đỡ Trần Mục luyện hóa, rất nhanh liền trở nên ôn hòa dễ dàng hấp thu, lúc bọn họ cùng tu luyện, nhanh hơn tu luyện bình thường rất nhiều lần.
Rất nhanh, thần nguyên Trần Mục dùng đã luyện hóa xong, hắn lại dùng thêm một phần thần nguyên nữa.
Trải qua một ngày một đêm tu luyện, sức mạnh của Trần Mục khôi phục lại đỉnh phong, thực lực càng mạnh hơn trước kia, gân cốt huyết nhục toàn thân đều trở nên mạnh mẽ hơn, nhục thể của hắn hiện ra ánh vàng, đây là dấu hiệu nhục thể thành thánh, huyết nhục vẫn đang không ngừng lột xác.
Huyết mạch Thần tộc ở hai tay lại tăng cường lần nữa, đã có thể chống đỡ Trần Mục sử dụng thần thông của Thần tộc.
Trần Mục nắm giữ một phần truyền thừa của Chân Long và Chân Phượng, có thể thi triển ra một số thần thông của hai tộc, đối với hắn mà nói chắc chắn chính là sự tăng lên to lớn.
Sáng sớm ngày thứ ba.
Khương Phục Tiên và Trần Mục vẫn đang ở trong phòng tu luyện, Hạ Trúc Vân đang quét dọn lá rụng ở đình viện.
Khương Vũ Thần đi vào Phục Tiên các, trên người hắn ta mặc cẩm y trắng bạc tinh xảo, tóc bạc buộc lên, toàn thân tản ra sự cao ngạo mà cường giả mới có.
Hạ Trúc Vân nhìn thấy Khương Vũ Thần, nở nụ cười ngọt ngào nói: "Bái kiến Vũ Thần Thần tử!"
"Thông báo cho tỷ ta."
Khương Vũ Thần tùy ý nói.
Hắn ta trực tiếp ngồi xuống trong đình viện.
Hạ Trúc Vân lập tức thông báo với Khương Phục Tiên.
"Phục Tiên điện hạ, Vũ Thần Thần tử muốn gặp ngài." Hạ Trúc Vân cung kính nói.
Khương Phục Tiên đáp lại nói: "Trúc Vân, ngươi thay ta tiếp đãi Vũ Thần trước, ta sẽ đến liền."
Hạ Trúc Vân quay về đình viện, rót trà xong: "Thần tử, điện hạ rất nhanh sẽ tới."
Khương Phục Tiên và Trần Mục đi vào trong đình.
Khương Vũ Thần đứng dậy, không còn vẻ cao ngạo: "Tỷ tỷ, Trần huynh, mẫu hậu bảo ta tới, dẫn các ngươi vào trong Thái Sơ hoàng thành dạo chơi."
Trần Mục nhìn về phía Khương Phục Tiên, hai người dùng ánh mắt giao lưu, sau đó quyết định ra ngoài đi dạo, đến Thái Sơ hoàng thành, vẫn chưa rõ ràng lắm hoàn cảnh ở nơi này.
Khương Vũ Thần dẫn Khương Phục Tiên và Trần Mục đến nội thành du ngoạn, Hạ Trúc Vân đi theo phía sau bọn họ.
Trong thành có rừng đào cổ xưa, đang vào mùa hoa đào nở rộ, cây đào ở nơi này rõ ràng cao lớn hơn, đào hoa cũng đẹp hơn, cánh hoa bay phấp phới đầy trời, không trung tràn ngập hương hoa.
Chỗ sâu trong rừng đào, có vài cây đào kết ra trái màu vàng, khác với những cây đào ở bên ngoài, ở nơi này đều là thần thụ, trên cây là thần quả.
Mạc Lưu Sương là thiên kiêu Mạc gia của Tây Thần quốc, Mạc gia là đại gia tộc thứ ba ở Tây Thần quốc, dáng người nàng ta mỹ lệ, một thân bạch y, thanh thuần rung động lòng người.
"Vũ Thần ca ca!"
Diệp Hâm Nhiên cười yêu kiều chạy tới.
Khương Vũ Thần không có hứng thú gì với nàng ta, qua loa gật đầu, Diệp Hâm Nhiên nhìn về phía Khương Phục Tiên, chớp chớp mắt nhìn: "Hâm Nhiên bái kiến Phục Tiên tỷ tỷ."