Mục lục
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Xung quanh có trận thạch cổ xưa, khắc đường vân màu vàng, trận pháp viễn cổ ở nơi này vừa có thể làm pháp trận, phòng ngừa sóng chiến đấu và bốn phương khác, cũng có thể áp chế cảnh giới và tu vi, cho dù có là cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong cũng rất khó phá hủy tòa lôi đài này. 

 Trần Mục đi tới sân luyện võ của Tinh Vẫn, Khương Phục Tiên ngồi ngay ngắn trên vương tọa Băng Tuyết trên cao. 

 Xung quanh sân luyện võ có rất nhiều khán giả là đệ tử tiểu bối và cường giả tiền bối. 

 Không chỉ có cường giả của Đông Thắng tiên các, còn có cường giả tiền bối của các gia tộc khác trên Đông Thắng đảo, bọn họ đều nhìn thấy động tĩnh của Hồng Mông tiên chủng. 

 Trần Mục nhìn quanh bốn phía, không nhịn được mà cảm khái, Đông Thắng đảo nhỏ như vậy, nhưng cường giả Kiếm Thánh nơi này vậy mà còn nhiều hơn ở Hoang Châu cộng lại. 

 Lan Hải Tiên Cảnh ngăn cách thế tục nhưng vẫn duy trì liên lạc với thế lực Tiên giới. 

 Đông Thắng đảo có rất nhiều vật chất từ Tiên giới, đây là nguyên nhân cơ bản khiến Đông Thắng Tiên Các cường đại. 

 Trên khán đài. 

 Các tiểu bối nghị luận sôi nổi. 

 "Nghe nói hắn là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, tiểu sư đệ của Khương Phục Tiên, lớn lên thật là đẹp." 

 "Đẹp thì có ích lợi gì, cũng chỉ là tiểu bạch kiểm mà thôi, đợi lát nữa đại sư huynh đánh hắn thành đầu heo." 

 "Trần Mục hình như đạt được tiên chủng cực phẩm trong Minh địa, ở Lan Hải Tiên Cảnh, tiên chủng trung phẩm cũng là đặc biệt hiếm thấy, xuất hiện tiên chủng cao giai cũng có thể khiến cho thế lực siêu phàm đánh nhau." 

 "Trong tay Trần Mục chính là tiên chủng cực phẩm, cho dù là phàm trần hay Tiên giới đều là đứng đầu, lấy được tiên chủng kia, hy vọng có thể lên đỉnh tuyệt đỉnh!" 

 Trong mắt các tiểu bối mang theo hâm mộ. 

 Tiên chủng như vậy bọn họ không có tư cách ngấp nghé. 

 Có một đạo kim quang chiếu xuống đài cao, Triệu Vũ mặc kim bào, rất trẻ tuổi, hắn ta chắp tay với khương Phục Tiên ngồi trên vương tọa Băng Tuyết. 

 Khương Phục Tiên lạnh nhạt gật đầu. 

 Đệ tử và trưởng lão Đông Thắng tiên các nhao nhao khom người hành lễ: "Bái kiến các chủ." 

 Triệu Vũ ngồi trên kim tọa, trên người hắn ta có cỗ dao động mạnh mẽ, Trần Mục cảm giác được Triệu Vũ rất mạnh, có khả năng không thua gì Mộ Hồng Liên. 

 "Ai đến trước?" 

 Vẻ mặt của Trần Mục bình tĩnh nói. 

 Rất nhiều thiên kiêu đều nóng lòng muốn thử, nhưng đại sư huynh muốn tiên chủng bọn họ không dám cướp. 


 Triệu Quý là hậu duệ dòng chính của Triệu Vũ, được mọi người mặc định là các chủ Đông Thắng tiên các tương lai, thực lực của hắn ta trong thiên kiêu cùng thế hệ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. 

 "Tử Hàm, ngươi đi thử xem." 

 Ngữ khí của Triệu Vũ bình thản. 

 "Tuân lệnh." 

 Trong mắt Hạ Tử Hàm mang theo hưng phấn. 

 Triệu Quý lại cau mày, hắn ta vừa định ngăn cản Hạ Tử Hàm, Triệu Vũ lại trầm giọng nói: "Yên tâm, nếu Tử Hàm thắng trận đấu, tiên chủng cũng thuộc về ngươi." 

 Vẻ mặt của Hạ Tử Hàm không có chút ý cười. 

 Vẻ mặt của Lâm Nhạc nghiêm túc nói: "Tử Hàm, không thể khinh thường, mặc dù Trần Mục còn rất trẻ, nhưng dù sao hắn cũng là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông." 

 "Ta hiểu." 

 Hạ Tử Hàm đi lên lôi đài. 

 Vẻ mặt của nàng ta rất khó chịu. 

 "Lại là Hạ sư tỷ." 

 "Thực lực của Hạ sư tỷ trong cùng thế hệ có thể xếp vào mười người đứng đầu, nàng ta thậm chí còn thắng cả trưởng lão." 

 Trên khán đài nghị luận sôi nổi, ấn tượng của Trần Mục với Hạ Tử Hàm cũng không tệ lắm: "Mời." 

 Trần Mục rất lễ phép đưa tay mời. 

 Hạ Tử Hàm cầm kiếm, cả người tràn ngập tử quang, vô số hồ điệp màu tím khuếch tán trên lôi đài, Trần Mục có thể cảm giác được năng lượng mạnh mẽ trong hồ điệp. 

 Trường kiếm của Hạ Tử Hàm chỉ vào Trần Mục, tất cả Tử Điệp lao về phía hắn, chúng nhiều đến mức như muốn che cả bầu trời mà đến, cảnh tượng rất hoành tráng, nhìn cực kỳ đẹp, nhưng lại rất nguy hiểm. 

 Tòa lôi đài này có cấm chế đặc biệt, không thể di chuyển trong không gian, đối mặt với Tử Điệp xông đến trước mặt, Trần Mục nâng Thanh Vân kiếm lên trực tiếp xông tới. 

 Ầm ầm! 

 Tiếng nổ vang lên. 

 Trước khi Tử Điệp tụ lại, Trần Mục đã xách kiếm giết đến bên cạnh Hạ Tử Hàm, Tử Điệp gần đó không thể tụ lại, không cách nào phát huy ra uy lực thật sự. 

 Trần Mục huy động Thanh Vân kiếm, trong chớp mắt đã đến trước mặt Hạ Tử Hàm, đồng tử người sau co rút mạnh. 

 Hạ Tử Hàm thúc dục linh lực toàn thân vung kiếm ngăn cản, khi hai thanh kiếm va chạm, tay phải của nàng ta run rẩy kịch liệt, bị đánh lui hơn mười mét. 

 "Khụ khụ." 

 Hạ Tử Hàm thở hổn hển, nàng ta cảm giác lục phủ ngũ tạng sắp vỡ nát, ngực sắp nổ tung, máu trong cơ thể cũng chấn động. 

 Đệ tử Tiên các xung quanh cũng trợn to hai mắt, Hạ Tử Hàm là thiên kiêu đứng đầu Đông Thắng tiên các, đỡ một kiếm của Trần Mục thôi vậy mà lại có thể khiến nàng ta chật vật đến như vậy. 

 Một kiếm của Trần Mục này không có sử dụng linh lực, cũng không sử dụng huyết mạch đặc biệt, thậm chí còn không dùng toàn bộ lực lượng, chính là một kiếm tùy ý đã đánh lui Hạ Tử Hàm, chênh lệch có thể tưởng tượng được. 

 Điều này phá vỡ nhận thức của thiên kiêu xung quanh. 

 Cường giả lão bối xung quanh đều cau mày, Trần Mục bày ra lực lượng khó có thể tưởng tượng. 

 Trần Mục lại lao tới gần, Hạ Tử Hàm không hề giữ sức, nàng ta thúc dục tiên chủng trong cơ thể, đó là Tử Nguyên Tiên Kim, có thể cho chủ nhân tiên lực cường đại. 

 Hai tròng mắt của Hạ Tử Hàm biến thành màu tím, tốc độ và lực lượng của nàng ta chớp mắt tăng lên gấp bội, Trần Mục huy động Thanh Vân kiếm, hai thanh kiếm lại va chạm vào nhau. 

 Trần Mục không dùng kiếm kỹ lòe loẹt, chỉ sử dụng lực lượng cường đại, Hạ Tử Hàm đã không chịu nổi, nàng ta bị một kiếm của Trần Mục đánh ra khỏi lôi đài. 

 Thanh kiếm trong tay rơi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK