Khương Vũ Thần nhắc nhở thân thiện: "Tỷ tỷ, Thần tộc có quy định, cấm kết hôn với phàm nhân, tỷ là Công chúa của Đông Thần quốc, tỷ lại dẫn đầu phá hỏng quy củ của lão tổ tông, ảnh hưởng sẽ rất không tốt."
Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Mẫu hậu, ta lấy được Quang Minh Thân thì sẽ rời khỏi Thần Vực."
"Phục Tiên, đây là nhà của con, mẫu thân không hy vọng con rời khỏi Đông Thần quốc, con có thể lựa chọn vị hôn phu mới tại Thần Vực, thiên kiêu Thần Vực con có thể tùy ý lựa chọn, có thể tìm được người tốt hơn."
"Mẫu hậu, ở trong mắt ta, tiểu sư đệ của ta vĩnh viễn là nam nhân ưu tú nhất, hơn nữa Trần gia từng xuất hiện Chí Tôn, nắm giữ huyết mạch Đại đế, hắn đã được định sẵn là sẽ quật khởi ở kỷ nguyên này."
Vẻ mặt Huyền Vận Thần hậu nghiêm túc nói: "Ở cái niên đại không thể thành tiên này, huyết mạch Nhân tộc có mạnh hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì, Phục Tiên, con là Thần tộc, trong sinh mệnh của con đã được chú định là dẫn dắt Thần tộc phục hưng, chỉ huy Đông Thần quốc đi tới cường thịnh!"
Nét mặt Khương Phục Tiên nghiêm túc nói: "Mẫu hậu, nếu như Trần Mục thành tiên, ngài sẽ đồng ý không?"
Huyền Vận Thần hậu đỡ trán, đột nhiên cảm thấy đầu rất đau, dạo này bà ta phải ứng phó với Lâu Tương Thần hậu đã rất mệt mỏi, vốn cho rằng nữ nhi trở về có thể làm cho bà ta vui vẻ, không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại chuyện này.
"Việc này, phải xem thái độ của phụ hoàng con, Vũ Thần, đưa tỷ tỷ con đi về nghỉ đi." Huyền Vận Thần hậu có chút nhức đầu quay người thở dài nói, bà ta không biết xử trí chuyện này như thế nào.
Khương Vũ Thần đứng dậy, mỉm cười duỗi tay: "Tỷ tỷ, ta đưa tỷ trở về trước."
Khương Phục Tiên khom người nói: "Mẫu hậu, ngài nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai Phục Tiên lại đến thăm ngài."
Nàng ta còn muốn tiếp tục làm việc cho mẫu thân.
Trên đường Khương Vũ Thần đưa Khương Phục Tiên trở về, rất an tĩnh, sau cùng Khương Phục Tiên phá vỡ yên lặng: "Vũ Thần, đệ không muốn ta quay về?"
"Không có, ta trông mong tỷ tỷ có thể quay về sớm một chút." Khương Vũ Thần mỉm cười trả lời.
Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh: "Ở Lăng Vân tông, ta có một sư muội, vẫn luôn nhớ thương vị trí tông chủ, nàng ta rất đáng yêu, tuổi tác tương tự với đệ."
Khương Vũ Thần cau mày, nét mặt nghiêm túc nói: "Tỷ tỷ, ta sẽ không ghen ghét tỷ."
Trên mặt Khương Phục Tiên nở nụ cười, nói khẽ: "Ta không có đặc biệt chuẩn bị lễ vật, hy vọng hai cái Huyết Bồ Đề này có thể có ích với đệ."
Khương Phục Tiên lấy Huyết Bồ Đề ra, thứ này rất hiếm thấy, Khương Vũ Thần hơi kinh ngạc, cho dù ở Đông Thần quốc tài nguyên phong phú thì đây cũng là vật hi hữu.
Khương Phục Tiên đặt Huyết Bồ Đề vào trong tay hắn ta.
Khương Vũ Thần có chút lúng túng, hắn ta cũng ngượng mở miệng nói chuyện, chờ tới lúc đến gần Phục Tiên các, Khương Phục Tiên mở miệng lần nữa: "Hôm nay ta muốn nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ dạy cho đệ Quang Minh Thần Thuật."
"Quang Minh Thần Thuật hoàn chỉnh?"
"Đúng thế."
Khương Vũ Thần ngẩn người.
Khương Phục Tiên khẽ cười nói: "Ta muốn nghỉ ngơi, đệ đi về trước đi, ngày mai ta sẽ tới chỗ mẫu hậu, đệ có thể tìm ta ở đó."
Khương Vũ Thần nhìn bóng lưng Khương Phục Tiên, vốn dĩ tưởng rằng tỷ tỷ trở về sẽ đoạt mất địa vị của bản thân, nhưng nàng ta lại dịu dàng hơn cả mẫu thân, cảm thấy rất áy náy.
Trần Mục ngồi ở trong đình, nhìn thấy vị hôn thê trở về, cười gọi: "Sư tỷ."
Hạ Trúc Vân cung kính nói: "Điện hạ."
Khương Phục Tiên nhướng mày: "Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải làm."
Hạ Trúc Vân lập tức dẫn bọn họ đến nơi nghỉ ngơi, Khương Phục Tiên ở gian phòng chính giữa, Trần Mục ở phòng khách cách đó rất xa, bọn họ đều vào phòng nghỉ ngơi.
Thời điểm đêm khuya.
Hạ Trúc Vân canh giữ ở ngoài cửa phòng của Khương Phục Tiên.
Nhưng mà Khương Phục Tiên đã lặng lẽ chạy đến gian phòng của vị hôn phu, ngay cả Trần Mục cũng hơi kinh ngạc.
Trần Mục vốn là đang tu luyện, Khương Phục Tiên đột nhiên ôm lấy hắn nằm ở trên giường: "Sư tỷ, nàng làm gì vậy?"
"Làm sao? Không nhớ ta?"
"Nhớ chứ, nhưng mà ở nơi này, không tốt đâu?"
Khương Phục Tiên nhướng mày, mặt mũi ngậm ý cười, cao ngạo nói: "Nơi này thì làm sao, nơi này là nhà ta!"
Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc nói: "Nếu như phụ mẫu nàng không vui thì làm sao bây giờ?"
Khương Phục Tiên ôm vị hôn phu thật chặt, nhẹ hôn cổ hắn, khẽ giọng nỉ non nói: "Tối nay ta đã nói chuyện của chúng ta với mẫu hậu rồi, có thể cảm giác được bà ấy rất khó xử."
Trần Mục có thể cảm nhận được tâm trạng phiền não của vị hôn thê, hiện tại áp lực của nàng ta rất lớn: "Sư tỷ, chỉ cần nàng không bị ảnh hưởng, ta có thể giải trừ hôn ước, sớm muộn cũng có ngày, ta sẽ làm bọn họ đồng ý hôn sự của chúng ta."
Hiện tại Trần Mục vẫn không dám buông lỏng như cũ, đây là nhà của vị hôn thê, không phải là nhà của hắn, nếu như phụ mẫu của Khương Phục Tiên không vui, có thể còn sống mà trở về hay không cũng là vấn đề.
"Sư tỷ, trời sáng rồi."
"Để ta nghỉ ngơi thêm một lát nữa."
Hà Mộng Như đột nhiên xuất hiện ở Phục Tiên các, điều này khiến cho hai người đang tắm rất khó chịu, bọn họ chỉ có thể sớm kết thúc việc ngâm bồn, Khương Phục Tiên xuất hiện trong đình viện.