Mục lục
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 "..." 

 Trần Mục lùi lại hai bước. 

 Vừa rồi còn tưởng rằng nàng ta là tiên tử thì ra là tiểu yêu tinh, Trần Mục không có hứng thú với dáng người gầy yếu của nàng ta, cho dù có hứng thú cũng sẽ không đồng ý. 

 Nhìn hành động có chút hoảng hốt của Trần Mục, Nguyệt Linh Hi lộ ra răng hổ trắng bạc: "Tiểu sư thúc, nếu đến lúc đó có nguy hiểm, thì chạy về phía Nam." 

 "Đa tạ đã nhắc nhở." 

 Trong mắt Trần Mục mang theo đề phòng. 

 Hắn và Nguyệt Linh Hi trở lại trước gác xép, Khương Phục Tiên vẫn ngồi ngay ngắn như trước, một mình nhìn bàn cờ. 

 "Khương tông chủ, vãn bối cáo lui." 

 Nguyệt Linh Hi cực kỳ lễ phép hành lễ. 

 Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, Nguyệt Linh Hi và Hạ Tử Hàm rời khỏi Kính Nguyệt hồ. 

 Trần Mục ngồi đối diện vị hôn thê, hắn nói toàn bộ nội dung nói chuyện cho Khương Phục Tiên. 

 "Sư tỷ, tiểu muội muội kia còn muốn quyến rũ đệ, nhưng mà đệ chịu được khảo nghiệm." 

 "Tiểu muội muội? Có lẽ là lão yêu bà, sư thúc có thể cũng không lớn tuổi được như nàng ta, có lẽ là người lớn tuổi nhất trong Lan Hải Tiên cảnh." 

 Trần Mục kinh hãi, hắn không cảm giác được uy hiếp trên người Nguyệt Linh Hi, cho nên không có để ý, cho rằng chỉ là tiểu bối thiên kiêu của Tử Nguyệt tiên các. 

 Sau khi được nhắc nhở, Trần Mục không dám khinh thường, khó trách Nguyệt Linh Hi có thể nhìn ra tiên chủng của hắn, còn biết nhiều bí mật như vậy, thì ra là lão yêu bà. 

 Nguyệt Linh Hi nói những thứ này có thể ảnh hưởng đến kiểm tra tối mai, nàng ta là có thành ý. 

 Trần Mục không buông lỏng cảnh giác. 

 "Nhưng mà thoạt nhìn thật sự rất trẻ." 

 Nguyệt Linh Hi biểu hiện rất hoạt bát, ánh mắt linh động, hoàn toàn không có bộ dạng tang thương. 

 "Đệ có thích không?" 

 Khương Phục Tiên chống cằm. 

 Đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào Trần Mục. 

 Trần Mục vội vàng xua tay: "Sư tỷ, đệ chỉ kinh ngạc thôi, đệ chỉ thích tỷ." 

 Khương Phục Tiên nở nụ cười, trong đôi mắt chứa ý cười, nàng ta dịu dàng nói: "Sư tỷ chỉ hỏi đệ có thích không, tỷ cũng có thể." 


 "..." 

 Trong mắt Trần Mục mang theo khiếp sợ. 

 "Sư tỷ, tỷ còn có thể trở nên trẻ tuổi?" 

 "Chỉ có thể biến hóa ở một mức độ nhất định." 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Trần Mục có chút chờ mong bộ dáng thiếu nữ của vị hôn thê, sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng: "Sư tỷ, đệ vẫn thích bộ dáng đầy đặn của tỷ hơn." 

 Khương Phục Tiên nhướng mày, nàng ta rất hài lòng với vóc người của mình, không có ý định thay đổi. 

 Hai người tiếp tục chơi cờ bên bờ hồ. 

 Buổi tối ngày hôm sau. 

 Gần đến kiểm tra, Trần Mục và Khương Phục Tiên đi tới gần lôi đài Tinh Vẫn, hoàng hôn buông xuống, khu vực gần lôi đài có chút âm trầm. 

 Tựa như hắc thạch ở thạch kính đứng trên lôi đài cao bảy mét, đó là tiên thạch có thể chiếu ra thân thế trước kia, ở Tiên giới đều xem như chí bảo. 

 Cường giả của ngũ đại tiên các đồng thời xuất hiện. 

 Tiểu bối và cường giả của Đông Thắng tiên các rút lui khỏi lôi đài Tinh Vẫn để phòng ngừa bất trắc. 

 Vẻ mặt của lão đầu mập mạp của Bồng Lai tiên các hiền lành, lông mày trắng và râu trắng đều rủ xuống thắt lưng. 

 Ông ta nhìn chăm chú vào Trần Mục, không nhịn được tán thưởng: "Tên nhóc này rất được!" 

 Bên cạnh, các chủ Bồng Lai tiên các Đường Hồng nghi hoặc nói: "Lão tổ, hắn rất mạnh sao?" 

 "Mệnh cách của hắn rất tốt, không thể chọc." Lão đầu mập mạp Bồng Lai tiên các cười nói, ông ta lấy ra bầu rượu uống một ngụm rượu, Đường Hồng nhìn về phía Khương Phục Tiên: "Lão tổ, vậy mệnh cách của nàng ta thế nào?" 

 Lão đầu mập lắc đầu: "Nhìn không rõ." 

 Đường Hồng khẽ nhíu mày, mệnh cách là người đều sẽ có, đến cả Bồng Lai lão tổ cũng không nhìn rõ, chỉ có thể nói rõ Khương Phục Tiên không phải nhân tộc thuần túy. 

 Lâm Vô Địch ở trên đài cao lôi đài gần đó, cường giả tứ các còn lại canh giữ bốn hướng khác nhau, rõ ràng là phòng ngừa Khương Phục Tiên chạy trốn. 

 Trần Mục chú ý tới bà lão Tử Nguyệt tiên các và mỹ phụ Phong Vận ở phương nam, khó trách Nguyệt Linh Hi để cho hắn chạy về phía nam, không biết có phải là lừa hay không. 

 Ở sâu trong Đông Thắng tiên các, đột nhiên có đạo cường quang phóng lên trời, sau đó bầu trời xé rách, kim quang rơi xuống, Tiên Môn mở ra. 

 Khương Phục Tiên và Trần Mục cũng nhìn chăm chú vào Tiên Môn, trên mặt bọn họ không có sợ hãi, Triệu Vũ mỉm cười nói: "Hai vị xin yên tâm, thế lực Tiên giới chỉ là tới quan lễ, nếu như Khương tông chủ không phải Ma Thần chuyển thế, đương nhiên đều vui mừng." 

 Bảy đạo tiên quang từ trên trời giáng xuống, toàn bộ Đông Thắng tiên các đều đang run rẩy, bọn họ đến từ các thế lực Tiên giới khác nhau, bọn họ là Đại Kiếm Tiên Tiên giới, bởi vì thực lực bị áp chế, so với năm vị lão tổ nơi này thậm chí còn kém hơn. 

 Lan Hải Tiên Cảnh có năm vị Địa Tiên, còn có năm vị Thiên Tiên lão tổ, hơn nữa bảy vị Đại Kiếm Tiên đến từ Tiên giới, đội hình xa hoa như vậy vẻ mặt Trần Mục cũng không khỏi ngưng trọng. 

 Vị hôn thê ở bên cạnh. 

 Trần Mục không cảm thấy áp lực. 

 Trên đài cao, Lâm Vô Địch giơ tay thúc dục hắc thạch, kim quang rơi vào hắc thạch, khối hắc thạch kia sau khi được kích hoạt nở rộ ra hào quang rực rỡ. 

 "Xin mời, Khương tông chủ." 

 Trên mặt Triệu Vũ mang theo trêu chọc, nghĩ thầm cho dù kết quả có như thế nào nàng ta có mọc cánh cũng khó thoát khỏi. 

 Đông đảo Kiếm Tiên đến từ Tiên giới, còn có cường giả tiền bối Lan Hải Tiên Cảnh cũng nhìn chăm chú vào Khương Phục Tiên, ngưng thần nín thở chờ đợi kết quả cuối cùng. 

 Khương Phục Tiên mỉm cười với Trần Mục, sau đó bước đi nhẹ nhàng chậm rãi đi lên lôi đài. 

 Giữa lôi đài, hắc thạch phóng thích hào quang rực rỡ, khi Khương Phục Tiên đến gần hắc thạch, hào quang bao phủ nàng ta, mặt gương nổi lên gợn sóng. 

 Khi gợn sóng biến mất, trong gương phản chiếu bóng dáng của Khương Phục Tiên, đạo thân ảnh kia là nhuyễn giáp trắng bạc, tư thế oai hùng hiên ngang giữa lông mày có hoa văn màu bạc, cả người mang theo ngân huy, thánh khiết không tỳ vết. 

 "Người bình thường đứng trước hắc thạch đều trống không, có thể chiếu ra kiếp trước, không đơn giản!" 

 Trần Mục cảm thấy có chút quen mắt. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK