Nếu như là lúc trước, nhất định Trần Thiên Nam sẽ đồng ý, nhưng mà hiện tại Trần gia đã mạnh hơn rất nhiều, có đầy đủ tài nguyên. Tiểu bối gia nhập tông môn, ngược lại sẽ phải chịu sự quản thúc của tông môn.
“Bạch tiền bối, đa tạ ý tốt của ngài, nhưng đám tiểu bối lại thích tự do tự tại.”
Trần Thiên Nam chắp tay uyển chuyển cự tuyệt.
Vẻ mặt của Bạch Thanh Hoan trở nên nghiêm túc, nói: “Trần lão, hiện tại bọn họ cũng không cần phải đến Huyền Kiếm tông, ta có thể ở lại Trần gia dạy cho bọn họ tu luyện.”
“Tại Trần gia?”
Trần Thiên Nam có chút khiếp sợ.
Ông ta đã nghe Trần Hạo nói qua, Bạch Thanh Hoan chính là tổ sư gia của Huyền Kiếm tông, là người rất có địa vị, vậy mà nàng ta lại nguyện ý tự mình đến Trần gia để chỉ dạy tiểu bối.
Trần Mục cười đi đến, nói: “Bạch tỷ, bọn họ không bái sư, nhưng ta sẽ đồng ý để cho ngươi dạy bọn họ.”
“…”
Bạch Thanh Hoan nhíu mày.
Không bái sư, muốn chơi họ Bạch ta sao?
Bạch Thanh Hoan mạnh mẽ giữ bình tĩnh, thầm nghĩ, chỉ cần có quan hệ tốt với các tiểu bối, nhất định sau này bọn họ sẽ muốn bái sư: “Được nha, Bạch tỷ tỷ thích nhất là những hài tử thông minh đáng yêu đó, ta đồng ý dạy các nàng.”
Sau khi Trần Thiên Nam nghe thấy những lời này, ông ta vô cùng vui mừng, hiện tại tiểu bối của bọn họ đều đã là Kiếm Hậu, ông ta cũng chưa có phương thức chỉ dạy. Thời gian gần đây Trần Mục lại bế quan, cũng không đủ thời gian chỉ dẫn cho tiểu bối Trần gia.
Trần Mục muốn trước khi đến kỳ hạn của bản hôn ước, bản thân có thể đột phá được đến cảnh giới càng cao càng tốt, thời gian càng ngày càng gấp.
“Bạch tỷ, ta muốn nói cùng người một số chuyện.”
“Hả, chuyện gì?”
Hai người đi đến bên cạnh sân tập võ.
Trần Mục nhỏ giọng nói: “Nhị ca của ta, Trần Hạo cùng với Tạ Nhã là đạo lữ, bọn họ vẫn chưa thành hôn.”
“Ta có biết Tạ Nhã, là một người rất ưu tú, mặc dù Nhị ca của ngươi có hơi ngốc, nhưng lại là một người phúc hậu.” Bạch Thanh Hoan đã gặp qua hai người họ, nàng ta lộ ra nụ cười của người dì.
“Tạ Nhã cảm thấy nàng ta không xứng với Trần gia chúng ta, ta muốn Bạch tỷ cho nàng ta một chút sự cổ vũ.”
Cái gì? Không xứng với Trần gia? Tạ Nhã chính là đệ tử hạch tâm của Huyền Kiếm tông đó. Vẻ mặt của Bạch Thanh Hoan trở nên nghiêm túc, nói: “Chuyện này cứ giao cho ta, bối cảnh của Bạch tỷ tỷ đã rõ ràng như vậy, Trần gia các ngươi không thể nào trèo cao nổi, nhưng tiếc rằng từ trước đến nay Bạch tỷ tỷ vẫn luôn khiêm tốn.”
“Đa tạ Bạch tỷ.”
“Bạch tỷ, ngươi chuẩn bị trở về Huyền Châu hả?” Trần Mục có chút tò mò.
Bạch Thanh Hoan đột nhiên ho khan, nghiêm túc đáp: “Hiện tại không có thời gian, chờ sau này có thời gian thì trở về sau. Mà ngươi hỏi chuyện này để làm gì?”
“Qua mấy năm nữa, ta muốn đi Huyền Châu nhìn thử.”
Trần Mục muốn dẫn vị hôn thê đi ngao du thế giới, gia tăng xác suất đánh dấu. Nhiệm vụ đánh dấu đổi mới quá chậm, chỉ có thể chủ động tìm kiếm đánh dấu mà.
“Nước của Huyền Châu rất sâu, ta khuyên ngươi vẫn nên ở tại Hoang Châu.” Bạch Thanh Hoan nhắc nhở Trần Mục.
Trần Mục nhớ kỹ trong lòng.
Bạch Thanh Hoan quay trở lại chính giữa sân tập võ, nàng ta bắt đầu chỉ dẫn tiểu bối Trần gia tu luyện, Trần Mục cũng có thể an tâm bế quan đột phá.
Bọn tiểu bối vô cùng nghe lời, Bạch Thanh Hoan nhìn ra được Hô Hấp pháp của bọn họ cũng không đơn giản, cho nên nàng ta cũng không chỉ các nàng loại Hô Hấp pháp mới, mà là tập trung chủ yếu vào phong cách truyền thụ kiếm kỹ của bọn họ, tất cả đều là kiếm kỹ cực kỳ mạnh.
Nửa năm sau.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Bản mệnh kiếm của Trần Mục đã đạt đến hai trăm trượng, tiên dịch đã tiêu hao hết hoàn toàn. Ngay cả tiên thạch cũng đã dùng hết hai khối, hắn đã gần đạt đến Tam phẩm Kiếm Thánh trung kỳ, cách đạo gông xiềng thứ ba còn cả khoảng cách rất xa.
“Kiếm Thánh quả thật là một cái động không đáy.”
Trần Mục khẽ lắc đầu, hắn muốn nhanh chóng đột phá được đến Tứ phẩm Kiếm Thánh thì có được cơ hội ôm vị hôn thê ngủ, đến lúc đó sẽ cùng với nàng ta đề cập đến việc hôn ước.
Giữa trưa.
Trần Mục cảm nhận được dao động quen thuộc.
“Sư tỷ.”
Trần Mục ngay lập tức đứng bật dậy.
Không nghĩ đến nàng ta sẽ thật sự đến.
Một ánh lửa dừng lại bên ngoài Trần gia.
Tần Nghê Thường tự mình đến Hắc Thạch thành để bái phỏng.
Trần Mục đi vào ngoài cửa nghênh đón, cười hoan nghênh nói: “Sư tỷ, mời vào bên trong.”
Tần Nghê Thường mang một chiếc đầm đỏ, nàng ta cũng không trang điểm, mái tóc đỏ rối tung, tạo nên dáng vẻ kiêu ngạo. Nhan sắc đẹp khuynh thành, lúc nàng ta cười rộ lên trông vô cùng hiền hòa, cũng không cao lãnh bá đạo như lúc ở tại Lăng Vân tông.
“Tiểu sư đệ, sư tỷ đang rảnh, nên cố ý đến thăm người nhà của đệ. Dẫn sư tỷ đến gặp cha mẹ của đệ đi.” Trên gương mặt xinh đẹp của Tần Nghê Thường xuất hiện nụ cười.
“Được.”
“Sư tỷ vất vả rồi.”
Trần Mục dẫn nàng ta đi vào trong sân của cha mẹ.
Bên trong viện, Trần Nghiêm đang xoa bóp vai cho Đường Uyển, cũng không chú ý rằng Tần Nghê Thường đã đến, cho đến khi Trần Mục ho khan một tiếng bọn họ mới chú ý đến.
Trần Nghiêm nhìn Tần Nghê Thường, trên người nàng ta có khí phách của người có địa vị cao, cho dù trên mặt nàng ta đang mỉm cười, nhưng khí thế mạnh mẽ cũng khó có thể che giấu được.
“Cha, nương, đây là sư tỷ của ta.”
“Sư tỷ, bọn họ là cha mẹ ta.”
Bà không biết nên làm gì cho thích hợp.
Trần Mục cười nói: “Nương, đây chính là tâm ý của sư tỷ, ngài mau nhận lấy đi.”
Trần Nghiêm bưng nước trà đi tới, Trần Mục tiếp nhận ấm trà châm trà cho Tần Nghê Thường.
Tần Nghê Thường lấy ra linh kiếm linh giai thượng phẩm, hai tay dâng lên, cười duyên nói: “Bá phụ, thanh linh kiếm này hy vọng ngươi có thể thích.”