"Ha ha ha."
"Nói xong còn thấy khá giống đấy."
Trong đình đài bỗng nhiên vang lên tiếng cười, có thiên kiêu nhắc nhở nói: "Nhưng mà hình như tiểu sư thúc không đến."
Tiếng cười im bặt dừng lại.
Ánh mắt của mọi người đều trở nên ngưng trọng.
"Lăng Vân tông không phải còn chưa tới sao? Gấp cái gì, chờ tiểu sư thúc đến trấn áp bọn họ."
Nghe vậy, mọi người lại lần nữa cười ha ha, lúc này có thiên kiêu chỉ ra: "Các ngươi xem, đó là thiên kiêu của Lăng Vân tông, tới thật đúng lúc."
Mọi người ngẩng đầu nhìn qua đó, nhưng rất nhanh liền cau mày, bên trong vậy mà lại không có tiểu sư thúc?
"Triệu Phi Yến cũng ở trong đó, lẽ nào là tiểu sư thúc không đến?" Đường Côn Lôn có chút ngoài ý muốn, suy nghĩ tỉ mỉ, thực lực của tiểu sư thúc vượt xa người cùng thế hệ, sẽ để ý tới loại thịnh hội này sao? Không đến cũng rất bình thường.
Đám thiên kiêu Hoang Châu đưa mắt nhìn nhau, không có tiểu sư thúc, bọn họ đã chuẩn bị quay về sớm.
"Có lẽ qua hai ngày nữa tiểu sư thúc sẽ đến, dù sao thì Khương tông chủ vẫn còn chưa tới."
"Hi vọng tiểu sư thúc có thể tới."
"Thúc ấy chính là niềm kiêu ngạo của Hoang Châu chúng ta."
Thiên kiêu các tông đều mong mỏi Trần Mục có thể tới.
Lâm Diệu Ngữ có phần mất mát, Trần Mục vậy mà không có tới Phượng các, vốn là muốn trao đổi Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh với hắn, hiện tại chỉ có thể trông chờ thời điểm Khương tông chủ đến thì Trần Mục có thể xuất hiện.
Thế lực của Huyền Châu và Lăng Vân tông lần lượt đến, Tào Huyên và Lan Tương Ngọc tiếp đãi cường giả lão bối của Huyền Châu, bọn họ có rất nhiều cường giả nổi tiếng đại lục.
Lạc gia Kim Bào Kiếm Thánh, Lạc Tinh Vân.
Kỳ gia Tả Thủ Kiếm Thánh, Kỳ Húc Sinh.
...
Mộc Lưu Huỳnh phụ trách tiếp đãi Tần Nghê Thường.
Thời điểm Tần Nghê Thường nhìn thấy thuyền tiên liền cảm thấy không thích hợp, nàng ta đoán được việc ký kết minh ước sẽ không thuận lợi, không nghĩ tới thật sự xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, Huyền Châu và Hoang Châu cách nhau rất xa, hoàn toàn không có xung đột lợi ích, bọn họ vì gì mà đến đây?
Mộc Lưu Huỳnh bước tới phía trước, hơi hơi khom người, cười yếu ớt nói: "Tần trưởng lão, mọi người đường xa mà đến, ta chuẩn bị lầu các yên tĩnh cho mọi người nghỉ ngơi."
"Đa tạ Mộc trưởng lão."
Tần Nghê Thường khẽ gật đầu.
Nàng ta chuẩn bị mang theo bọn tiểu bối đi nghỉ trước, thịnh hội phải ngày mai mới chính thức bắt đầu, ký kết minh ước thì phải hai ngày nữa, sau cùng là tiệc rượu chúc mừng.
"Mỹ nữ ở Hoang Châu nhiều hơn Huyền Châu nha."
Trong đám thiên kiêu Huyền Châu, có thanh niên mặc hắc y dáng người tương đối cao to, vẻ ngoài anh tuấn đánh giá xung quanh, sau cùng hắn ta nhìn về phía Tần Nghê Thường và Mộc Lưu Huỳnh, híp mắt cười nói: "Chậc chậc chậc, vẫn là ngự tỷ tốt nhất."
Trừ Khương Phục Tiên ra thì Tần Nghê Thường và Mộc Lưu Huỳnh là hai vị Kiếm Thánh mỹ nữ nổi danh nhất Hoang Châu, mị lực của hai người bọn họ tất nhiên không thể chê được.
Bình thường nào có tiểu bối dám nhìn chằm chằm các nàng không kiêng kỵ như vậy, trong mắt phượng của Tần Nghê Thường ẩn chứa hàn quang, nàng ta nhìn về phía thanh niên thiên kiêu nói chuyện kia.
Sau lưng thanh niên áo đen phát lạnh, vội vã di dời tầm mắt, thanh niên áo xám ở bên cạnh xúi giục nói: "Tô Tiểu Dương, sợ cái gì, gia gia ngươi ở chỗ này, nàng ta lại không dám làm gì ngươi."
Tô Tiểu Dương thấp giọng nói: "Tôn Chí, lúc ta tới có chú ý đến tình báo của Hoang Châu, Vân Kiếm văn trên người bọn họ đại diện cho Lăng Vân tông."
Nghe được là Lăng Vân tông, Tôn Chí cũng không nói gì nữa, cường long không áp địa đầu xà, thiên kiêu chung quanh nghe vậy đều nhìn về phía đám người Tần Nghê Thường.
Thiên kiêu của Lăng Vân tông đang theo Mộc Lưu Huỳnh rời đi, chuẩn bị tới chỗ để nghỉ ngơi.
Triệu Phi Yến chú ý tới thiên kiêu Huyền Châu, nàng ta cảm giác được áp lực rất lớn, tuổi tác của bọn họ tương đồng, trong đó có không ít thực lực của thiên kiêu rất sát với nàng ta, Thẩm Thi Âm tóc trắng mắt đỏ kia cùng Long Ngạo Trần tóc xanh tạo cho nàng ta cảm giác theo không kịp bọn họ.
Triệu Phi Yến chỉ cảm nhận được áp lực như thế ở trên người cường giả Kiếm Thánh, bây giờ nàng ta cũng cảm nhận được nó ở trên người hai vị cường giả kia, nếu như chưa tiến vào Lăng Vân các, nàng ta chắc chắn sẽ bị thiên kiêu Huyền Châu bỏ lại rất xa.
Triệu Phi Yến là thiên kiêu Hoang Châu mạnh nhất có mặt ở đây, ngay cả nàng ta cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn, thiên kiêu các tông khác đương nhiên không cần phải nhiều lời.
Thiên kiêu Huyền Châu cũng đang đánh giá thiên kiêu Lăng Vân tông, trừ Triệu Phi Yến cùng Tiêu Vân có chút thực lực ra, đám tiểu bối còn lại bọn họ đều không để vào mắt.
"Xin hỏi Trần Mục có tới hay không?"
Tần Nghê Thường ngoái đầu nhìn lại, người nói chuyện chính là thanh niên tóc vàng, hắn ta bừng bừng tư thế oai hùng, có chút bất phàm, đến từ Hoàng Kim gia tộc, họ Lạc tên Huyền.
Lạc Huyền thuộc nhóm người nổi bật trong đám thiên kiêu này, đứng sau hai vị thiên kiêu đến từ Tiên giới là Long Ngạo Trần và Thẩm Thi Âm.
Thế lực các phương đều khiếp sợ.
Ngay cả đám người Triệu Phi Yến cũng đều bị hù dọa.
Tần Nghê Thường đối mặt với thiên kiêu Huyền Châu vẫn cường thế như cũ, ngay đến cả lão bối Kiếm Thánh của Huyền Châu cũng không dám nói gì, bọn họ vừa nhìn đã nhận ra Tần Nghê Thường, cũng biết rõ thân phận của nàng ta.
Đồ đệ của Tô Mân, sư muội của Khương Phục Tiên, sư tỷ của Trần Mục, trêu chọc Tần Nghê Thường, chính là đồng thời đắc tội với ba vị không thể động vào.