Hai luồng năng lượng đặc biệt bao phủ gần đó.
Phó Long ở trên, Minh Thu ở dưới, hai loại kiếm vực đồng thời xuất hiện, hoàn cảnh xung quanh đang thay đổi, Trần Mục cảm giác áp lực trên người đã tăng lên gấp bội.
Trần Mục triển khai kiếm vực của mình, sương xám bao phủ khu vực ngàn dặm, kiếm vực của bọn Phó Long bị cắn nuốt, xung quanh nháy mắt đã biến thành thế giới u ám.
"Làm sao có thể? Kiếm vực của hắn vậy mà lại có thể thôn phệ kiếm vực của chúng ta?"
Kiếm vực cường đại có thể nghiền nát kiếm vực yếu hơn, thế nhưng hai kiếm vực đỉnh phong của bọn họ vậy mà lại không chống lại nổi kiếm vực của Trần Mục.
Áp lực trên người Trần Mục biến mất, thân ảnh của hắn biến mất trong sương mù xám xịt, Phó Long và Minh Thu cảm nhận được mùi chết chóc.
Phó Long và Minh Thu như rơi xuống hầm băng.
"Thật mạnh, chỉ có chiến lực cấp bậc lão tổ mới có thể chống lại hắn!" Minh Thu cảm nhận được nỗi sợ hãi.
Phó Long trầm giọng nói: "Tách ra rút lui!"
Vừa nói xong hai đạo thân ảnh đã chạy trốn theo các hướng khác nhau, trong Hỗn Độn Kiếm Vực, bọn họ không có cách nào cảm giác được sự tồn tại của Trần Mục, khi tiếng sấm vang lên, Thanh Vân kiếm trong nháy mắt đã xuyên thủng đầu của Phó Long, trực tiếp giết chết thần hồn của ông ta.
Minh Thu chạy thoát ra khỏi Hỗn Độn Kiếm Vực, hắn ta còn chưa chạy được bao xa, đã bị cốt kiếm xuyên qua thân thể.
"Ngươi..."
Đó là bộ xương có hình thể cao hơn mét, mang theo máu thịt, không có da bọc bên ngoài đang nhỏ máu xuống. Bộ dạng dữ tợn đáng sợ, tám bàn tay dài như nhện cầm tám thanh cốt kiếm có hình dạng khác nhau, những cốt kiếm kia cũng mang theo hung uy nồng đậm.
Cốt kiếm xuất phát từ bản mệnh cốt mạnh mẽ nhất của hung thú viễn cổ, manh hơn nhiều thánh kiếm, hơn nữa cốt kiếm còn có thể hút máu.
Minh Thu nhanh chóng khô héo, trong mắt hắn ta mang theo sự không cam lòng, cuối cùng hóa thành tro tàn.
"Yên tâm, ta sẽ giúp ngươi giết hắn, sau đó san bằng Lăng Vân tông." Hàn Giang tuyết trêu chọc nói
Sau khi thi hài Tà tổ hồi phục, Hàn Giang Tuyết không cần dựa vào Hồng Minh nữa, chỉ cần thôn phệ lượng lớn huyết thực thì nàng ta có thể thiên hạ vô địch.
Thi hài Tà tổ vốn đã sớm có thể hồi phục, Hàn Giang Tuyết lợi dụng Hồng Minh để có thêm huyết thực, bây giờ thi hài Tà tổ đã có được lực lượng cường đại, cho dù là gặp phải lão tổ các tông khác cũng có thể chống lại.
Trần Mục thu hồi Hỗn Độn Kiếm Vực.
Kiếm vực tiêu hao năng lượng tương đối nhanh.
Hắn quan sát thi hài Tà tổ cách đó không xa, trong mắt lóe lên kim quang, nhìn thấy Hàn Giang Tuyết dưới lớp máu thịt trong mắt mang theo hàn ý.
Hàn Giang Tuyết đang thao túng thi hài Tà tổ.
Bộ hài cốt này khiến cho Trần Mục có cảm giác áp lực còn lớn hơn bọn người Phó Long kia, là vật tà ác.
Trên tay Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm, giơ tay lên thi triển Kinh Thần, Thanh Vân kiếm xuyên qua không gian, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt thi hài Tà tổ, lại bị hai thanh cốt kiếm đan xen ngăn cảm, thi hài Tà tổ chỉ lùi về phía sau nửa bước.
Không gian xung quanh nổi lên gợn sóng, giống như sóng biển khuếch tán ra xung quanh, vách tường đổ nát bị không gian liên y đánh trúng trong nháy mắt đều sụp đổ.
Uy lực của một kiếm này có thể tưởng tượng được.
Trần Mục thuấn di đến gần Thanh Vân kiếm, hắn cầm Thanh Vân kiếm lại thuấn di lần nữa, lần này xuất hiện ở phía sau thi hài Tà tổ, kiếm phong đâm về phía dưới huyết nhục của Hàn Giang Tuyết.
Thi hài Tà tổ không xoay người, cánh tay lại đang xoay chuyển, nó huy động hai thanh cốt kiếm nghênh đón.
Mỗi lần va chạm đều có thể nhấc lên không gian liên y xung quanh.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Trần Mục bị không gian liên y đánh trúng ngũ tạng cũng sẽ bị chấn động, thân thể cảm giác đau đớn như bị xé rách, nếu không phải thân thể hắn cường đại, nếu không sớm đã hộc máu.
"Kiếm Tiên di hài?"
Trong mắt Trần Mục mang theo kinh ngạc.
Ngay cả thi hài cũng có được lực lượng khủng bố như vậy, đương nhiên là cường giả Kiếm Tiên để lại.
Thi hài Tà tổ không ở trong trạng thái đỉnh phong, nhưng cũng hơn xa Kiếm Thánh đỉnh phong, sáu thanh cốt kiếm còn lại đồng thời đánh tới.
Trần Mục biết không thể cứng đối cứng, thuấn di ra ngoài mấy trăm mét, nhưng thi hài Tà tổ theo sát phía sau hắn, nó không có năng lực thuấn di không gian nhưng tốc độ vẫn nhanh đến đáng sợ.
"Chịu chết đi."
Âm thanh của Hàn Giang Tuyết mang theo đùa cợt.
Tám thanh cốt kiếm cùng lúc chém xuống, Trần Mục thuấn di kéo dài khoảng cách, huyết sắc kiếm quang không đánh trúng hắn, mà chém xuống mặt đất đánh ra miệng núi cao mấy ngàn mét.
Trần Mục thuấn di ra ngoài mấy dặm cũng có thể nhanh chóng bị bắt kịp, chiếc nhẫn u ám trên đầu ngón tay phát sáng, Hoang Thần giáp bao trùm toàn thân hắn.
Nhất thời hắn có vẻ khôi ngô cao lớn, Trần Mục nắm chặt Thanh Vân kiếm, dưới sự tăng cường cường đại, lực lượng tăng lên gấp bội, đủ để đối đầu với thi hài Tà tổ.
Mỗi lần bị cốt kiếm đánh trúng, năng lượng của Hoang Thần giáp cũng tiêu hao rất nhanh, đồng thời Trần Mục cũng cảm giác được lực lượng của thi hài Tà tổ cũng đang yếu dần.
Trần Mục còn đang lợi dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp để không ngừng khôi phục năng lượng, trạng thái của hắn bây giờ còn rất tốt.
Mấy ngàn trường kiếm đã thanh lý sạch sẽ toàn bộ cường giả của Tà tông và Hồng Minh xung quanh.
Trần Mục khống chế chúng quay trở về, Kiếm Long gào thét mà đến, thi hài Tà tổ bị bao vây, mấy ngàn đạo kiếm quang đồng thời chém ra, thanh thế to lớn.