"Được."
Trần Mục đưa tay phải ra, lòng bàn tay xuất hiện đường vân trắng bạc, Lôi Đình Tổ Văn ngưng tụ thành hình.
Đường vân cổ xưa kia rất phức tạp, Thanh Nguyệt Thần hoàng cũng phải nghiêm túc quan sát, sau đó gật đầu: "Là Lôi Đình Tổ Văn, hơn nữa còn rất đặc biệt."
Trần Mục nghi ngờ nói: "Đặc biệt ở chỗ nào?"
Thanh Nguyệt Thần hoàng nhìn về phía Trần Mục, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Cái này không chỉ là Lôi Đình Tổ Văn, mà là một loại ấn ký đặc thù in vào trong thân thể của ngươi, có được nó thì sẽ nắm giữ được sức mạnh của Lôi Đình Tổ Thần."
Trong mắt Trần Mục ẩn chứa kinh ngạc, trong tay hắn nắm giữ sức mạnh của Lôi Đình Tổ Thần?
"Lôi Đình Tổ Thần là một trong số Thái Sơ Cổ Thần, từng thống lĩnh Thiên Đạo, là Thần Đế chí cao vô thượng của Thần tộc, cũng chính là trời ở trong mắt phàm nhân các ngươi."
Trần Mục nghe rất nghiêm túc, lão tổ từng nói, sau khi trời chết, mảnh vỡ khí vận ở trên người hắn, chắc hẳn đây chính là nguyên nhân hắn có được Lôi Đình Tổ Văn.
Hắn còn tưởng rằng là Lôi Đình Tổ Văn bình thường, không ngờ rằng nó là loại không thể mô phỏng theo.
Thanh Nguyệt Thần hoàng lẩm bẩm nói: "Ngươi có thể khống chế Lôi Đình Tổ Văn, chứng minh ngươi có Thiên Đạo bảo vệ, nhưng ngươi không phải là Thần tộc, cũng không phải Cổ Thần chuyển thế."
Kiếp trước của Trần Mục rất bình thường, hắn cũng không biết Thanh Nguyệt Thần hoàng có ý gì.
Thanh Nguyệt Thần hoàng trầm giọng nói: "Lôi Đình Tổ Văn có thể khống chế sống chết, có thể lập thế, có thể diệt thế, thiên kiếp vốn là khảo nghiệm Thần Đế cho tu tiên giả, sau này Thần Đế mất, thiên kiếp xuất hiện vấn đề ngoài ý muốn, dẫn đến việc tu tiên giả hậu thế rất khó thành tiên."
Trần Mục khiếp sợ, hoá ra thiên kiếp xuất hiện biến cố có liên quan tới Thần Đế Thần tộc.
"Ngươi không có thần khu, cũng không có thành tiên, cho dù hiện tại nhục thân rất mạnh, khởi động Lôi Đình Tổ Văn đến cực hạn cũng chỉ có thể miễn cưỡng giao đấu được với cường giả Thần Vương yếu nhất, ngươi không có cách nào kế thừa thần khu, cũng khó có thể thành tiên, không hiểu vì sao thiên mệnh lại lựa chọn ngươi."
Thanh Nguyệt Thần hoàng lẩm bẩm nói, Trần Mục nghe rất nghiêm túc, hắn thu được rất nhiều tin tức hữu dụng.
"Hiện tại ngươi rất yếu, cần hộ đạo giả, ta tin Đông hoàng bọn họ sẽ không vụng mắt, nhưng bọn họ cũng sẽ không làm hộ đạo giả của ngươi, bản hoàng bằng lòng vì ngươi hộ đạo." Thanh Nguyệt Thần hoàng nói năng có khí phách.
Trần Mục sắp kinh ngạc rớt cằm rồi, Huyền Vận Thần hậu từng tặng cho hắn át chủ bài bảo mệnh, nhưng cũng không nói muốn hộ đạo cho hắn, nếu như lập xuống thề ước, không làm hết trách nhiệm thì sẽ phải gánh chịu phản phệ.
"Tiền bối, ta có tài đức gì!"
Thanh Nguyệt Thần hoàng cao ngạo nói: "Lôi Đình thần vị vốn thuộc về Lôi gia chúng ta, nếu như ngươi đã giành được, bản hoàng cũng không muốn nghịch thiên, bằng lòng hộ đạo cho ngươi."
Loại chuyện tốt này, Trần Mục không muốn từ chối, liền vội vàng hỏi: "Tiền bối, điều kiện của ngài là?"
Thanh Nguyệt Thần hoàng nhàn nhạt nói: "Bây giờ ta bảo vệ ngươi, hi vọng sau này ngươi bảo vệ tộc của ta."
Bà ta đang bày cục vì tương lai xa xôi.
Trần Mục vui vẻ tiếp nhận: "Đa tạ tiền bối."
Thanh Nguyệt Thần hoàng lấy ra miếng gỗ màu đen, đó là mảnh vỡ của Lôi Kiếp Mộc.
"Về sau chỉ cần ngươi gặp phải nguy hiểm, bản hoàng sẽ có thể cảm nhận được, chỉ cần không phải rời xa Thần Vực hoặc là trong Cổ Thần bí cảnh, bản hoàng đều có thể đuổi tới."
"Đa tạ tiền bối."
"Đương nhiên chỉ là nguy cơ sinh tử, nếu như ngươi có thể giải quyết, ta sẽ không hiện thân."
"Vãn bối đã biết."
Trần Mục thu hồi Lôi Kiếp Mộc màu đen.
"Ta sẽ bảo Hoan Âm mang ngươi đến Thần Lôi trì, nhớ kỹ ước định của chúng ta."
Thanh Nguyệt Thần hoàng biến mất không thấy đâu nữa.
"Vãn bối ghi nhớ trong lòng."
Trần Mục khom mình hành lễ với Lôi Đình điện.
Không lâu sau, Lôi Hoan Âm trở lại Tử Trúc lâm, trong rừng trúc đã không còn sương mù tím, nhìn có vẻ không còn thần bí nữa: "Trần huynh, ta dẫn ngươi tới Thần Lôi trì."
"Làm phiền Thần nữ điện hạ."
Trần Mục biết, khó trả nhất chính là nhân tình, muốn trở nên mạnh hơn, không thể không nợ nhân tình, Thanh Nguyệt Thần hoàng đầu tư ở trên người hắn, là nhìn trúng báo đáp trong tương lai.
Con đường tới hướng Thần Lôi trì quanh co, hai bên thường xuyên có sét đánh, có điều sét đánh mức độ này, Trần Mục và Lôi Hoan Âm đều có thể coi khinh.
Lôi Hoan Âm hiếu kỳ nói: "Mẫu thân của ta nói chuyện với ngươi lâu như vậy, là thảo luận cái gì?"
Vẻ mặt Trần Mục chân thành nói: "Ta đưa Lôi Đình Tổ Văn cho Thanh Nguyệt tiền bối quan sát, bà ấy nói ra rất nhiều bí văn, ta được lợi rất nhiều, rất cảm tạ tiền bối chiếu cố."
"Vậy thì tốt."
Lôi Hoan Âm sợ bóng sợ gió một trận.
Thiên Vực thần quốc không giống Tây Thần quốc, bọn họ không có người thừa kế nam, Thanh Nguyệt Thần hoàng từng nhắc tới muốn tìm người ở rể, Lôi Hoan Âm không hy vọng việc này xuất hiện.
Lôi Hoan Âm mỉm cười nói: "Trần huynh, mẫu thân của ta nói, ngươi muốn lấy bao nhiêu đều có thể."
Trần Mục có chút xấu hổ, việc tùy tiện là việc khó làm nhất, hắn cũng không có lấy nhiều, khởi động Tu Di Giới Chỉ, chứa một nửa căn nguyên thần lôi trong ao.
Thần Lôi trì kia cũng không lớn, cũng chỉ cỡ bằng nửa quả bóng rổ, thần lôi dịch trong tay Trần Mục đủ để tu luyện hơn nửa năm: "Đa tạ Thần nữ điện hạ."
Lôi Hoan Âm mỉm cười nói: "Trần huynh không cần khách khí, dùng hết có thể trực tiếp tới Tổ Thần thành lấy, đoạn thần thụ kia sẽ không ngừng sinh ra căn nguyên thần lôi."