Mục lục
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trần Mục ngồi xuống ven hồ, Tiểu Bạch chạy đến lăn lộn bên cạnh Trần Mục, Trần Dĩnh cầm cá nướng vừa mới làm xong lên: “Ca, huynh thử xem, đây là cá do muội nướng.” 

 Sau khi Trần Mục nếm thử thì dựng ngón tay cái lên: “Dĩnh Dĩnh, cá nướng muội làm mùi vị rất ngon.” 

 Thất Thất nói giọng trẻ con: “Tam ca, Phục Tiên tỷ tỷ sao lại không ở cùng với huynh?” 

 Trần Mục nhéo khuôn mặt nhỏ của Thất Thất, nhẹ giọng nói: “Phục Tiên tỷ tỷ ở Thần Vực xa xôi, gần đây nàng ấy rất bận, sau này rảnh rỗi thì sẽ quay về thăm mọi người.” 

 Trần Dĩnh tò mò nói: “Ca, sao huynh cũng ở Huyền Châu, không phải là đến tìm bọn muội chơi cùng đấy chứ?” 

 Trần Mục cười lắc đầu: “Dĩnh Dĩnh, huynh chuẩn bị đi đến Tiên giới, ta lo lắng nhân gian sẽ xảy ra chuyện, tốt nhất là bọn muội ở Hoang Châu đi, như vậy cũng dễ trông nom.” 

 Trần Dĩnh trừng lớn mắt: “Tiên giới, ca, muội cũng muốn đi, dẫn muội đi chơi với.” 

 “Tiên giới rất nguy hiểm, tốt nhất là muội ở nhà chăm sóc phụ mẫu, cùng đệ đệ muội muội bảo vệ Trần gia, còn phải chăm sóc đám Trần Tô và Trần Đồng nữa.” 

 “Ài, được rồi.” 

 Tính cách Trần Dĩnh hoạt bát, nàng ta thích đi chơi ở khắp nơi, rất muốn đi theo Trần Mục đến Tiên giới, nhưng nghĩ đến Trần gia, nàng ta chỉ đành gật đầu đồng ý. 

 Trần Tô và Trần Đồng tràn đầy chờ mong về Tiên giới. 

 “Tam thúc, ta nghe nói có tiên nhân có thể đến Tiên giới, sau này ngươi còn trở về không?” Trần Tô chớp chớp mắt, khuôn mặt nhìn Trần Mục đầy vẻ không nỡ. 

 Trần Mục trịnh trọng nói: “Yên tâm, tam thúc chắc chắn sẽ trở lại, chỉ là cần đến Tiên giới để trở nên mạnh mẽ hơn.” 

 “Dĩnh Dĩnh, muội có thể mở Tiên môn không?” Trần Mục bỗng nhiên hỏi Trần Dĩnh. 

 Ở nhân gian chỉ có Kiếm Thánh đỉnh phong mới có thể kiếm khai Tiên môn, mấy năm nay cường giả có thể mở Tiên môn càng ngày càng ít, Trần Dĩnh lắc đầu: “Muội vẫn chưa thử bao giờ!” 

 Trần Mục trầm giọng nói: “Đi đến Tiên giới rất dễ dàng, sau đó muốn từ Tiên giới quay trở về thì cần có tiếp ứng, cần phải có cường giả ở nhân gian giúp huynh mở Tiên môn.” 

 Trần Dĩnh nghe vậy thì kiều giọng nói: “Ca, muội thử xem đã, nếu như được thì muội giúp huynh.” 

 Có thể giúp được Trần Mục cũng chỉ có sư tôn và Trần Dĩnh, thực lực của Trần Dao vẫn còn thiếu một chút. 

 Trần Dĩnh nói thử liền thử, nàng ta chớp mắt đã xuất hiện ở nơi cao, toàn thân có hỏa quang lượn quanh, sau lưng xuất hiện nữ thần cao mấy trăm trượng tay cầm song chùy. 

 Nữ thần khoác bộ hỏa giáp bỗng nhiên giơ hai cánh tay lên cao, hai thanh chiến chùy va chạm vào nhau, sau đó quang trụ màu đỏ phóng lên tận trời, bầu trời bị xé toạc, kim quang theo đó rơi xuống. 

 Trần Mục nhìn thấy thần văn giữa mày của nữ thần, đó là thần văn mà Trần Mục chưa từng nhìn thấy trước đây, mặc dù không phải chín vị thần tối cao nhưng lực lượng mà Trần Dĩnh sở hữu vẫn rất khủng bố. 

 “Đồng Đồng, hai ngươi mau luyện hóa vật chất Tiên giới rơi xuống đi, thứ này rất hữu dụng với các ngươi.” Trần Mục nhắc nhở Trần Tô và Trần Đồng. 

 Trần Tô và Trần Đồng lập tức ngồi xếp bằng tu luyện. 

 Ngay cả Tiểu Bạch cũng há to miệng hô hấp. 

 “Dĩnh Dĩnh, kiên trì thêm một lúc nữa!” 

 Một sợi thần hồn của Trần Mục thông qua Tiên môn kim sắc, thần hồn của hắn nhìn thấy cảnh tượng phía sau Tiên môn, trên đỉnh đầu là rừng nguyên sinh rậm rạp, không hề có sinh linh cường đại tồn tại. 


 Linh khí xung quanh còn dày đặc hơn ở nhân gian, cũng không quá khoa trương như Trần Mục nghĩ, bởi vì sự tồn tại của Tiên môn mà vật chất Tiên giới xung quanh đều đổ xô tới đây. 

 Trần Mục lẩm bẩm nói: “Tiên môn mở ra sẽ lấy đi rất nhiều vật chất đặc hữu Tiên giới, chẳng trách thế lực Tiên giới không cho phép cường giả ở nhân gian tùy tiện kiếm khai Tiên môn.” 

 Trần Mục còn tưởng rằng khắp nơi ở Tiên giới đều có đầy đủ vật chất Tiên giới, bây giờ xem ra tài nguyên của Tiên giới không quá mức như hắn nghĩ, hắn có thể cảm nhận được quy tắc Tiên giới hoàn chỉnh hơn, lực lượng thần hồn có cảm giác bị áp chế. 

 Có cỗ dao động mạnh mẽ đang đến gần, Trần Mục khẽ cau mày lại: “Nhanh như thế?” 

 Sợi thần hồn kia của hắn rút khỏi Tiên giới. 

 “Dĩnh Dĩnh, được rồi.” 

 Nữ thần phía sau Trần Dĩnh tan biến theo gió, Tiên môn từ từ đóng lại, vật chất kim sắc vẫn đang không ngừng rơi xuống, vào khoảnh khắc khi Tiên môn đóng lại, một tia kiếm quang vượt giới bay đến. 

 Tổ Long Kim Lân giống như tấm khiên che trời giấu đất, nằm ngang phía trên Vạn Đảo hồ, tiếng ầm vang lên, trời đất rung chuyển, Trần Mục lạnh giọng nói: “Tính khí không nhỏ!” 

 Trần Dĩnh vung tay áo lên, tức giận trừng mắt: “Đáng ghét! Còn muốn đánh lén chúng ta, tức chết ta rồi!” 

 Nữ thần hai bím tóc lại hiện rõ, hai thanh chiến thùy va chạm, bầu trời bị xé toạc, Tiên môn lại mở ra lần nữa, Trần Mục lắc đầu, hắn vốn là muốn thôi đi, nhưng Trần Dĩnh lại mở Tiên môn lần nữa, rõ ràng là không muốn cho qua. 

 Trần Dĩnh chuẩn bị chân thân lao vào Tiên giới, Trần Mục cười nhẹ nói: “Dĩnh Dĩnh, để huynh đi!” 

 Trần Mục thuấn di đến Tiên giới, hắn nhìn thấy trung niên cường giả tay cầm Tiên Kiếm, thông qua kinh nghiệm giao đấu với Kiếm Tiên lúc trước, vị này hẳn là Đại Kiếm Tiên. 

 Trung niên cường giả lao đến trước mặt Trần Mục, bọn họ dùng Tiên Kiếm đánh cận chiến, chỉ mới hai chiêu, cánh tay của trung niên cường giả đã bắt đầu run rẩy, sau đó sơ hở trăm chỗ, Trần Mục một kiếm phong hầu, sau đó một chưởng đánh vỡ đầu của hắn ta, mạt sát nguyên thần, không cho hắn t đường sống. 

 Trần Mục thu dọn chiến trường xong, hắn không tìm thấy quá nhiều tài nguyên tu luyện, chỉ có được một số tin tức liên quan đến nơi này, chỗ này là Thiên Châu, châu lớn nhất của Tiên giới, có rất nhiều thế lực cổ lão đều ở Thiên Châu. 

 “Dĩnh Dĩnh, đừng tức giận nữa, ca đã báo thù cho muội rồi.” Trần Mục trở lại nhân gian. 

 Nữ thần sau lưng Trần Dĩnh lại tan biến, nàng ta có vẻ hơi mệt mỏi, mở Tiên môn cần tiêu hao lượng lớn sức lực, Trần Mục đỡ nàng ta đến bên hồ nghỉ ngơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK