Tông (1)
Khương Phục Tiên chớp chớp mắt, Trần Mục hơi kinh ngạc, hắn dựa vào Trấn Thiên Ấn mới có thể tìm được vị trí của Trần Dĩnh, vị hôn thê lại có thể trực tiếp định vị, sức mạnh của Quang Minh Nữ Thần vượt xa tưởng tượng.
Trần Nghiêm và Đường Uyển chuẩn bị đến từ đường dâng hương, cảm tạ tổ tiên phù hộ Trần Mục bình an trở về.
Trần Mục nhìn thấy hành động của phụ mẫu, cười đề nghị: "Cha, nương, ta cũng đi."
Trần Hi và Trần Dao nhìn nhau cười một tiếng, hai người đồng thời mở miệng: "Chúng ta cũng đi."
Mọi người cùng nhau đến từ đường.
Trần Nghiêm dẫn đầu châm hương, sau đó đám người Trần Mục theo thứ tự dâng hương, cảm tạ tổ tiên phù hộ, Trần Mục không tin những thứ này, chỉ là tôn trọng tập tục.
Lúc dâng hương Trần Mục đột nhiên nhíu mày, hắn nhìn thấy khói xanh trước người vừa dâng lên liền tiêu tan.
Trần Mục cảm thấy không lành, hắn nhìn về phía vị hôn thê ở bên cạnh, vẻ mặt Khương Phục Tiên cũng ngưng trọng.
Hương hỏa tiêu tan, mang ý nghĩa có lẽ tổ tiên Trần gia đã mất, chỗ sâu trong tinh không có đại biến.
Mạn Đà La từng nói máu nhuộm tinh không, chỗ sâu trong tinh không xuất hiện biến cố, có chí cường giả chết đi, hỗn loạn sắp tới, chẳng lẽ người chết chính là tổ tiên Trần gia?
Sau khi dâng hương xong, Trần Nghiêm và Đường Uyển rất vui vẻ, bọn họ không biết biến cố ở chỗ sâu trong tinh không, Trần Mục cũng sẽ không nói chuyện này với mọi người.
Bọn họ không giúp được gì, cũng không thể để bọn họ lo lắng sợ hãi, Khương Phục Tiên đi đến bên cạnh Trần Mục, kéo cánh tay của hắn dịu dàng nói: "Hương hỏa tiêu tan, còn có một khả năng chính là tổ tiên Trần gia không muốn vị trí Trần gia bị bại lộ."
Hiện tại Trần Mục chỉ có thể nghĩ tới mặt tốt, có thể xác định là chỗ sâu trong tinh không xuất hiện biến cố, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tinh không.
Dâng hương xong bọn họ đi tới tổ trạch, chủ yếu là muốn gia gia vui vẻ, Trần Tô và Trần Đồng vây quanh Trần Mục, hai người bọn họ thích nghe kể chuyện.
Trần Mục không am hiểu kể chuyện, bèn nói đơn giản một chút về những gì mình trải qua, hai vị tiểu bối nghe rất say sưa, Trần Hạo cũng nghe tới mê mẩn.
Khương Phục Tiên ở bên Đường Uyển, nói cho bà ta về lời khen của Huyền Vận Thần hậu và Đông Hoàng dành cho Trần Mục, còn nói có cơ hội sẽ mời bọn họ tới Thần Vực làm khách.
Trần Nghiêm ở bên cạnh Trần Thiên Nam: "Cha, tin tức Phục Tiên và Mục Nhi đính hôn hiện tại có thể công khai, hơn nữa bọn chúng muốn làm hôn lễ đơn giản."
Trần Thiên Nam nghe vậy cười gật đầu: "Bọn chúng thích khiêm tốn, việc này không cần khoa trương, lựa chọn ngày lành tháng tốt là được, chủ yếu là Dĩnh Dĩnh vẫn chưa trở về, nếu như nàng không ở đây nhất định phải làm ầm ĩ phạt nặng."
Trần Nghiêm cảm thấy phụ thân nói có lý, bây giờ cả nhà đều đang đợi Trần Dĩnh.
Trần Dao cũng nói những chuyện này cho Trần Hi biết, nàng ta nghe xong cũng cảm thấy vui vẻ vì Trần Mục.
Trần Hãn có chút xấu hổ, hắn ta tới Yêu vực không nghiêm túc chiến đấu được bao nhiêu, theo Sở Vũ dạo chơi không ngờ rằng nàng ta lại là hồ ly tinh.
Trần Hi tự đề cử mình: "Phục Tiên tỷ, ta có thể chủ trì hôn lễ cho các ngươi."
"Được thôi."
Khương Phục Tiên gật đầu cười nhẹ.
Trần Mục đột nhiên đứng dậy: "Ta mang ra rất nhiều thần thụ, thần dược, còn có thần thổ từ trong Thần Khư bí cảnh, để lại một phần cho mọi người sử dụng, còn lại có thể trồng trọt ở xung quanh Trần gia."
Đám người Trần Thiên Nam chưa từng thấy thần thụ và thần dược, trong mắt đều mang theo hiếu kỳ.
"Sư tỷ, nàng giúp ta luyện hóa một phần thần dược, nhị ca, Tiểu Hãn, các ngươi tới giúp ta trồng thần dược."
"Được."
Trần Mục huy động toàn bộ cả nhà.
Thần dược bình thường tu tiên giả không cách nào sử dụng được, Khương Phục Tiên có thể giúp luyện hóa một phần, Trần Hạo và Trần Hãn theo Trần Mục trồng thần thụ ở chung quanh Trần gia.
Đất đai xung quanh bị thay đổi thành thần thổ, dưới lòng đất còn chôn lượng lớn thần thạch, chỉ có như thế này mới có thể chống đỡ được thần thụ và thần dược sinh trưởng.
Trải qua một đêm bận rộn, Trần gia tràn ngập linh khí nồng đậm, mạnh hơn trước kia không chỉ mười lần, cấm địa của thế lực siêu cấp cũng không bằng Trần gia.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Chung quanh Trần gia có rất nhiều thần dược, không cần sử dụng, hít thở ở trong hoàn cảnh như thế này, cũng có thể tăng tu vi lên rất lớn, Đại Tráng phụ trách trông coi thần dược và thần thụ của Trần gia.
Trần Mục xây dựng Tàng Thư các tại Trần gia, đặt cổ tịch mình lấy được tại vực ngoại trong lầu các, có thể cung cấp cho tộc nhân Trần gia sử dụng.
Những cổ tịch bày, rất nhiều thế lực siêu cấp đều không có, đây là trân tàng của cường giả Thần Vực.
Hôm sau, sáng sớm.
Ánh mặt trời rực rỡ chiếu sáng Trần gia.
Sáng sớm Trần Hạo đã ở trong sân luyện kiếm, hắn ta cảm thấy tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều: "Sư tỷ, linh khí Trần gia nồng đậm, ta thậm chí không muốn quay về tông môn."
"Ta cũng vậy, mặc dù chàng là chấp sự của tông môn, nhưng nếu như chàng không muốn quay về tông môn, tông môn cũng sẽ không trách cứ chàng." Tạ Nhã khẽ cười nói.
Trần Hạo lắc đầu, nở nụ cười chất phác nói: "Chờ Tiểu Mục kết hôn, ta vẫn phải quay về, Huyền Kiếm tông đã bồi dưỡng chúng ta, ta vẫn phải báo đáp tông môn."
"Sau này Tô Tô và Đồng Đồng không cần vào tông môn, bọn chúng có thể có càng nhiều lựa chọn hơn."
Trần Hạo tiếp tục luyện kiếm, thiên phú của hắn ta không bằng Trần Hãn và Trần Dao, nhưng lại rất nỗ lực, bây giờ cũng là Kiếm Vương đỉnh phong, cách đột phá không xa.
Trần Mục và Khương Phục Tiên còn đang ngủ.
Trong phòng, bọn họ mặc đồ ngủ ôm nhau ngủ, Khương Phục Tiên mở mắt ra trước, nàng ta nhéo nhéo mặt Trần Mục, sau đó lại lặng lẽ hôn hắn.
"Phu quân."
"Chúng ta về Lăng Vân tông nhìn xem."
"Ta xem về sau đệ còn dám nhây không!"
Khương Phục Tiên thay váy tuyết ưu nhã dày nặng chạm đất, tóc trắng rối tung đầy đầu.
Trần Mục đi tới diễn võ trường: "Dao Dao, các muội có muốn tới Lăng Vân tông không?"
Bình thường Trần Dao đều ở Trần gia tu luyện, rất ít khi rời khỏi Trần gia: "Nể mặt của Phục Tiên tỷ tỷ, muội theo huynh đến Lăng Vân tông nhìn xem."