Khi Sở Vân Vân đến Hỏa Cốt quật thì đã gần buổi trưa, nàng gặp vận rủi lên phải xe ngựa bị gãy trục xe giữa đường nên mất thêm hơn nửa canh giờ.
Sở Vân Vân nghĩ đến Sở Hi Thanh thì như có lửa thiêu trong lòng, lo lắng vô danh, tuy vậy nàng vẫn duy trì nét mặt thản nhiên, ung dung tiến bước.
Lúc này nàng mặc áo bào xám rộng, đầu đội mũ che, bộ dáng giống với người giang hồ bình thường.
Ngay khi Sở Vân Vân đi qua đầu hẻm thì nàng đột nhiên ra quyền, không chút tiếng động đánh vào thái dương một tráng hán, một quyền đánh ngất người này. Trên cánh tay tráng hán cũng có hình xăm sói, chữ Long, là tộc binh của Long gia.
Phía trước hắn còn có bốn tên nữa nhưng không ai nhận ra dị thường phía sau. Cho đến khi Sở Vân Vân kéo kẻ kia vào sâu trong một con ngõ hẻm, bốn người cũng không biết gì.
Sở Vân Vân tìm tới một chỗ hẻo lánh vắng vẻ, một tát đánh tỉnh lại tráng hán.
- Sở Hi Thanh ở đâu?
Tráng hán mơ hồ một lúc rồi mới dần tỉnh lại, nhìn Sở Vân Vân nghi hoặc nói:
- Cô nương đang hỏi gì vậy, ta không biết Sở Hi Thanh nào…
Hắn còn chưa dứt lời thì đau đớn mãnh liệt ập đến.
Nữ nhân kia trực tiếp bẻ gãy ngón tay hắn! Tráng hán muốn kêu thảm thiết nhưng Sở Vân Vân dùng hai ngón tay bóp chặt cổ họng của hắn làm hắn không phát ra được chút âm thanh nào.
Sau nửa khắc, tráng hán đầu đầy mồ hôi vội vã nói:
- Dừng dừng, kẻ điên này, ta nói, ta nói! Sở Hi Thanh mang theo một phụ nữ trốn vào Hỏa Cốt quật, tên kia đao pháp rất nhanh, ven đường giết hơn hai mươi người của chúng ta. Đại công tử đã tức giận, nhờ ưng kiếm Đô Hồng tự thân truy giết.
Sở Vân Vân có chút không hiểu.
Nữ nhân? Sở Hi Thanh một mình ra ngoài, sao lại dẫn theo nữ nhân? Ít nhất có tin tốt, tạm thời Sở Hi Thanh còn đang bình yên nhưng lông mày Sở Vân Vân vẫn nhíu lại, trong lòng có một cảm giác khó gọi tên.
Ánh mắt nàng lạnh lẽo tiếp tục dò hỏi:
- Ưng kiếm Đô Hồng là ai?
- Là sư huynh của đại công tử, đệ tử nội môn Tú Thủy kiếm phái, am hiểu thần ưng kiếm.
Tráng hán vội nói:
- Có người nói tu vi của hắn đã đến thất phẩm, hơn nữa còn dẫn theo ba người trong hành môn thập bát kỵ, một thân võ lực thêm vào chiến giáp đến gần bát phẩm.
Hắn không kịp nói tiếp gì nữa bởi vì hai ngón tay Sở Vân Vân bỗng bóp chặt, yết hầu tráng hán vỡ vụn, đầu đổ ngoặt sang bên.
Sở Vân Vân một lần nữa đội mũ trùm, đi tới đường chính. Lúc này trên đường chính hỗn loạn không dứt, tộc binh Long gia đã phát hiện ra có người mất tích, bọn họ nhấc đao kiếm rít gào, ánh mắt như sói nhìn khắp xung quanh. Hai kẻ trong đó còn tập trung chú ý vào Sở Vân Vân.
Sở Vân Vân thì nhìn một chút rồi không chút cảm xúc tiến về hướng Hỏa Cốt quật. Hỏa Cốt quật là do thi hài cự thần hóa thành, ngọn núi nhỏ này chính là đầu cự thần, có miệng mũi tai mắt bảy lối vào.
Sở Vân Vân khi còn nhỏ từng trà trộn tập võ ở Tú Thủy quận, cũng từng vào Hỏa Cốt quật tìm dược liệu nên hiểu rõ nơi này. Nàng tiến về một phía miệng quật, do mắt cự thần hóa thành.
Thân thể Sở Vân Vân mạnh mẽ, bước tiến tuy chậm mà nhanh, nháy mắt sau đã bỏ xa mười mấy tộc binh Long gia.
Ở phía trước cửa động truyền đến tiếng gầm:
- Là ai? Mau đi ra ngoài, đại công tử nhà ta có lệnh trong vòng bảy ngày không ai được vào Hỏa Cốt quật.
Sở Vân Vân bước tiến không dứt, đi thẳng đến trước mặt tộc binh Long gia. Răng rắc, năm người trông coi đều là hầu cốt vỡ nát, gục ngã. Nàng không chút để tâm đến những thi thể này, tiếp tục tiến vào Hỏa Cốt quật.
********
Sở Hi Thanh cũng không biết Sở Vân Vân đã vào Hỏa Cốt quật, hắn đang chạy theo Lục Loạn Ly.
Lúc này trong màn hình ảo, pháo hoa lại nổ tung. Khi Lục Loạn Ly giết người thì pháo hoa không nổ, đợi sau một lúc thì mới có điểm võ đạo tới. Việc này đã diễn ra năm lần, Lục Loạn Ly một đường giết đến năm tên đầu mục tộc binh Long gia, điểm võ đạo Sở Hi Thanh cũng tăng lên 31 điểm nhưng hắn vẫn chưa hiểu được nguyên nhân.
Sở Hi Thanh phát hiện trong động quật có gì đó không đúng, bọn họ đi qua mỗi con đường đều có người trông coi, gần như là trăm bước một tốp nhỏ, hai trăm bước một tốp lớn.
Bố trí như này không thể là vì bắt hắn được. Sở Hi Thanh hiểu rõ bản thân, Long gia có hận hắn hơn nữa thì cũng không thể điều động nhiều người như thế vì hắn được.
Lục Loạn Ly vẫn rất dễ dàng, một đường quét ngang, những tộc binh Long gia bình thường nào phải đối thủ của nàng. Nhưng khi chém đến tên đầu mục thứ năm thì bách luyện khinh cương đao trong tay Lục Loạn Ly đã có vết cong.
Trước sau phải trái của bọn họ cũng dồn dập có tiếng bước chân.
Lục Loạn Ly tiện tay cầm lấy một thanh trực đao trên đất, ném trả khinh cương đao cho Sở Hi Thanh. Trực đao tuy không nhẹ như khinh cương đao nhưng phẩm chất cũng không tệ.
Nàng vừa múa đao thích ứng vừa nhìn ngã ba trước mặt:
- Làm sao bây giờ? Nhìn tình hình thì bọn họ đang lùng bắt người nào đó, đúng lúc chúng ta xông vào lưới vì thế Long gia rất dễ dàng triệu tập nhân thủ vây bắt chúng ta.
Lục Loạn Ly cũng không phải không chắc chắn giết ra ngoài nhưng nàng không thể đảm bảo bảo vệ được Sở Hi Thanh trong quần chiến.
Sở Hi Thanh cũng nhíu mày, hắn hơi suy ngẫm rồi đi vào đường bên trái, con đường này dốc xuống, càng đi càng âm u.
Lục Loạn Ly thì thần sắc khẽ biến, đứng yên tại chỗ, cũng không phản đối:
- Ngươi định trốn vào sâu Hỏa Cốt quật sao? Không sợ Long gia điều thêm người vây bắt à, chúng ta sẽ bị vây chết ở đây.
Sở Hi Thanh nét mặt thong dong nhấc mấy cái túi trong tay quơ quơ trước mặt Lục Loạn Ly, trên đường, Lục Loạn Ly chỉ lo giết người, hắn thì thu thập nước uống, thức ăn thì tộc binh Long gia.
- Những thứ này giúp chúng ta sinh tồn được ít nhất mười ngày. Ta muốn đánh cược một phen, đánh cược Thiết Kỳ bang sẽ không giản hòa. Bọn họ bị Long gia giết nhiều người như vậy, không thể không phản ứng được. Còn có người hái thuốc nữa, Long gia hiện tại không cho ai vào nhưng những người hái thuốc này còn phải kiếm sống, cứ tiếp tục ngăn sẽ có bạo động.
Thiết Kỳ bang là bang hội mới nổi ở Tú Thủy quận, thế lực chủ yếu ở khu bến tàu thành đông, bang chúng ba năm ngàn, trong bang có rất nhiều hảo thủ, thực lực không tầm thường.
Nhưng ngoại viện Sở Hi Thanh trông chờ thật ra là Sở Vân Vân. Chỉ cần hắn ở lại đây chừng bốn ngày, Sở Vân Vân nhất định sẽ phát hiện khác thường, đến đây cứu viện. Chỉ là điều này Sở Hi Thanh không thể nói cho Lục Loạn Ly biết được.
- Thiết Kỳ bang?
Lục Loạn Ly cảm thấy biện pháp Sở Hi Thanh không sai, nhưng lại đắn đó. Thức ăn nước uống có thì có thật nhưng làm sao rửa mặt tắm rửa đây? Trong Hỏa Cốt quật cũng có mấy đường mạch nước ngầm nhưng nàng không mang quần áo, sẽ sớm bốc mùi… Sớm biết như vậy nên học “thanh thân chú”.
Nàng chần chờ một lát rồi mới cắn răng đi theo.
Ngay khi Lục Loạn Ly tiến lên, trong tay áo nàng trượt xuống một tấm bùa chú, tấm bùa chú này nhanh chóng gấp lại thành hình hạc giấy bay xa.