• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hi Thanh vô cùng buồn rầu vì khi hắn tới căng tin thì đã bị cướp hết đùi gà rồi.

May mắn chính là, võ quán vì nghĩ đến đám đệ tử đứng dưới võ trường cả nửa ngày, nên hôm nay căng tin có thêm năm chậu lớn thịt kho tàu.

Sở Hi Thanh đánh một bát ụ thịt kho tàu, lại cầm thêm năm sáu cái bánh to bằng nắm tay rồi ngồi xuống đối diện với Sở Vân Vân. Hắn vừa ăn bánh màn thầu vừa đầy mong chờ hỏi:

- Ta hiện giờ đã học được khinh vân tung, Vân Vân, khi nào ngươi dạy ta “trục điện chỉ”.

Trục điện chỉ cũng là một trong mười môn võ Vô Tướng thần tông truyền ra ngoài, chuyên về chỉ pháp, cũng theo hướng nhanh chóng gọn gàng.

Sở Hi Thanh có thiên phú truy phong trục điện thủ, không chỉ thích hợp luyện truy phong đao, mà luyện trục điện chỉ cũng hợp.

Hắn vãn luôn lo lắng, một thân võ đạo của hắn hiện giờ nằm trên đao cả. Nếu ngày nào đó hắn quên đeo đao, hoặc gãy đao không phải để mặc người làm thịt sao?

- Ta sẽ dạy ngươi trục điện chỉ, nhưng chờ ngươi luyện nguyên công lên tầng 3 đã.

Sở Vân Vân sau khi nuốt hết, mới nhìn Sở Hi Thanh nói:

- Trục điện chỉ phải có đủ chân nguyên bảo vệ ngón tay, nếu không sẽ để lại thương ngầm. Ngươi còn chưa học đi xong, đừng nghĩ đến chạy vội!

Sở Hi Thanh khóe môi giật giật, tiếp tục vùi đầu ăn.

Nhưng lúc này, trong màn hình ảo bỗng nổ vang pháo hoa, điểm võ đạo của hắn tăng 1 điểm.

Lúc đầu Sở Hi Thanh cũng không để ý, nhưng liên tiếp pháo hoa nổ, điểm võ đạo của hắn đã lên đến 8 điểm.

Đang lúc Sở Hi Thanh không hiểu tại sao thì thấy Lục Loạn Ly mang bát cơm đến, tay cầm một quyển sách thật dày. Thiếu nữ khi đi tới thì thấy Sở Hi Thanh một miệng đầy nước mỡ, còn đang húp xì xoạt nước thịt kho tàu, trong mắt không khỏi chán ghét.

Nhưng Lục Loạn Ly vẫn ngồi xuống đối diện Sở Hi Thanh, miệng “chẹp chẹp” đánh giá trên dưới hắn.

Sở Hi Thanh dừng ăn, đầy nghi ngờ nhìn nàng:

- Sao lại nhìn ta như vậy?

Chẳng lẽ mặt hắn nở hoa?

- Ta đang xem Sở thiếu hiệp a. Chúc mừng ngươi, Sở sư huynh, tên của ngươi xuất hiện trong luận võ thần cơ kỳ này.

Lục Loạn Ly đầy trêu tức đưa quyển sách cho Sở Hi Thanh xem.

- Luận Võ Thần Cơ?

Sở Hi Thanh ngẩn ngơ nhìn quyển sách trên bàn.

Quyển sách này dày chừng nửa đốt ngon tay, ở ngoài bìa có ghi Luận Võ Thần Cơ – Đông Châu chí, bảy chữ triện to dày.

Sở Hi Thanh lật sách ra, bên trong là chữ và tranh kết hợp. Luận Võ Thần Cơ là sách báo do triều đình tuyên bố, hai tháng một kỳ, hình thức giống với tạp chí hiện đại.

Nội dung bên trong đại đa là đại sự võ lâm, cao nhân võ đạo, hiệp khách ma đầu, điển tích phong vân… cũng có xếp hạng nhân vật giang hồ. Thiên Bảng, Địa Bảng, Thanh Vân Bảng chính là ba bảng xếp hạng của Luận Võ Thần Cơ.

Ngoài Luận Võ Thần Cơ còn chia thành loại “tạp chí địa phương” và “Thần Châu chí” – tạp chí toàn quốc. Quyển trong tay Sở Hi Thanh là bản địa phương, xuất bản chủ yếu ở mười ba quận Đông Châu.

Còn vì sao triều định tốn công sức thành lập Luận Võ Lâu, thu gom tin tức giang hồ để phát hành Luận Võ Thần Cơ thì Sở Hi Thanh không rõ.

Giá một quyển Luận Võ Thần Cơ rất đắt, lên đến 3 ma ngân. Sở Hi Thanh trước đây ở tiêu cục từng có lúc hiếu kỳ mượn đọc, nhưng đấy đều là những quyển cũ, từ xa lắc rồi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một quyển Luận Võ Thần Cơ - Đông Châu chí.

Hắn vừa lật xem vừa nghi hoặc nhìn Lục Loạn Ly. Trên này làm gì có tên của hắn? Hơn nữa hắn mới là võ tu cửu phẩm hạ, làm gì có tư cách lên Luận Võ Thần Cơ chứ?

- Ở góc dưới cùng bên trái, trang 79.

Lục Loạn Ly sau khi chỉ điểm Sở Hi Thanh thì vừa ăn cơm vừa đánh giá Sở Vân Vân bên cạnh.

Nàng từng tìm hiểu tình huống Sở Hi Thanh, nên đương nhiên biết thiếu nữ này là muội muội Sở Hi Thanh. Nhưng hai huynh muội này ngũ quan rất khác.

Dáng người và khí độ của Sở Vân Vân làm nàng nhớ đến cha mình, không giận mà uy!

Lục Loạn Ly đột nhiên lắc đầu, thầm nghĩ bản thân cả nghĩ rồi, đây chỉ là một thiếu nữ chưa đến 14. Nàng cười hỏi:

- Ngươi là Sở Vân Vân phải không? Ta là Lục Loạn Ly, là đồng học nội môn.

Sở Vân Vân nhìn nàng rồi tiếp tục ăn cơm. Động tác của nàng vẫn rất tỉ mỉ cẩn thận, bình thản ung dung.

Ngay khi Lục Loạn Ly cho rằng cô bé này không để ý đến mình thì Sở Vân Vân mới buông đũa xuống, khẽ cười nói:

- Chào Lục sư tỷ, ta từng nghe huynh trưởng kể về ngươi.

Lục Loạn Ly nghĩ ngay gia thế Sở Hi Thanh không tầm thường, mọi cử chỉ hành động của Sở Vân Vân đều đúng lễ nghi quy củ.

Không hiểu sao Sở Hi Thanh không học được. Nhưng như thế cũng tốt, Lục Loạn Ly thích tính cách hào hiệp tùy ý hơn.

Nàng hiếu kỳ hỏi:

- Vậy hắn nói gì về ta? Không phải là nói xấu đấy chứ?

Sở Vân Vân nhìn nàng ta một chút, nghĩ xem nữ nhân này muốn nghe điều gì.

Nàng suy ngẫm chốt lát rồi cẩn thận nói:

- Huynh trưởng nói ngươi ngây thơ rực rỡ.

Nguyên gốc là đơn thuần dễ lừa…. Sở Vân Vân suy nghĩ mình không thể nói thẳng ra như vậy được.

- Đầy trượng nghĩa.

Đúng là dễ lừa gạt, lúc cần thiết có thể mượn lực lượng.

- Hoạt bát đáng yêu.

Thật ra là vô tư quá mức.

- Tính tình kiên nhẫn.

Nguyên văn là rất bám người.

Lục Loạn Ly nghe đến đây thì nở nụ cười đầy sung sướng.

- Ta đâu có tốt như vậy chứ, gì mà ngây thơ rực rỡ, hoạt bát đáng yêu, hắn đang tả bé gái sao.

Lục Loạn Ly phẩy phẩy tay, hơi oán giận trừng Sở Hi Thanh.

- Nhưng trượng nghĩa thì đúng, Lục Loạn Ly ta luôn giảng nghĩa khí. Vân Vân ngươi cũng là thuật tu, ta có thể dạy ngươi.

Không biết vì sao, nàng nhìn Sở Vân Vân càng thêm yêu thích, thậm chí có tia muốn lấy lòng.

Sở Vân Vân hơi nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn nàng:

- Cũng? Lục sư tỷ là thuật sư? Là thuật võ song tu sao?

Lục Loạn Ly lập tức giật mình, thầm nghĩ không đúng, giờ bản thân chỉ là đệ tử nội môn bình thường. Nàng lập tức chống chế:

- Ta chưa từng tập pháp thuật, nhưng nhà ta có đầy đủ truyền thừa, có rất nhiều bí điển tu hành, ta có thể mượn cho ngươi xem.

Sở Vân Vân không biến sắc đáp:

- Vậy thì cảm ơn Lục sư tỷ.

Ngữ khí của nàng có chút bình đạm. Sở Vân Vân trước kia chuyên tu võ đạo, tuy cũng từng xem một ít điển tích pháp thuật nhưng rất ít. Nàng thật ra rất hứng thú với bí điển tu hành và bí pháp của Lục Loạn Ly nhưng không biết vì sao lại không muốn nhận ân tình của đối phương.

Lúc này Sở Hi Thanh đã xem xong đoạn văn Lục Loạn Ly chỉ.

Đấy là một phần văn chương giới thiệu những thiếu niên xuất chúng Tú Thủy thành gần đây, Sở Hi Thanh chỉ chiếm một đoạn không dài. Người viết văn chỉ kể lại việc hắn chém giết thuật sư huyết phong đạo, và trận chiến Hỏa Cốt quật, nói hắn toàn thể sức chiến đấu khả năng đã thuộc hàng đầu võ quán. Nhưng ở cuối đoạn văn, cũng có ghi rõ đây mới chỉ là lời đồn, còn chưa xác thực được.

Sở Hi Thanh cầm Luận Võ Thần Cơ – Đông Châu chí, đăm chiêu hỏi dò:

- Kỳ Luận Võ Thần Cơ tuyên bố khi nào vậy?

- Vừa ban nãy, Luận Võ Thần Cơ phát hành vào giữa trưa ngày 15 tháng chẵn.

Lục Loạn Ly vừa nói vừa nhìn bát lèo tèo thức ăn của mình, ban nãy vì nàng vội chạy đi mua quyển kỳ này nên khi về căng tin bị muộn.

Ánh mắt Sở Hi Thanh khẽ híp, nhìn phía trước, ngay lúc nãy, trong màn hình ảo lại có pháo hoa, điểm võ đạo của hắn đã lên đến 10 điểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK