Nửa tháng sau, vào lúc còn sáng sớm, vào ngày nghỉ của võ quán, trong viện tạp vật, Sở Hi Thanh nuốt một viên bồi nguyên đan, để mình trần đón ánh bình minh hô hấp.
Lần này Sở Hi Thanh kiên trì dưới ánh mắt trời nóng rực hơn nửa canh giờ, cho đến khi toàn thân bốc khói mới dừng lại. Hắn thu công, nhìn ba chữ “dưỡng nguyên công” trong màn hình ảo của hệ thống.
Lúc này hai dòng tin tức hiện lên:
“Có muốn dùng 13 điểm võ đạo tăng lên dưỡng nguyên công tầng 2 viên mãn?”
“Có muốn dùng 50 điểm võ đạo đổi bí dược lên cấp dưỡng nguyên công tầng 3?”
Sở Hi Thanh đương nhiên chọn không. Hắn nhìn hệ thống là muốn nắm giữ tiến độ tu luyện dưỡng nguyên công.
Hiện tại Sở Hi Thanh cơ bản thăm dò rõ ràng, 1 điểm võ đạo tương đương 3 viên bồi nguyên đan, hoặc là lượng tu luyện bình thường trong 30 ngày. Khi mới ra Hỏa Cốt quật, Sở Hi Thanh cần 20 điểm võ đạo mới lên được tầng hai viên mãn, giờ chỉ cần 12 điểm là được.
Sở Hi Thanh hiện giờ tu hành chủ yếu dựa vào bồi nguyên đan, từ mồng 4 tháng 8 đến giờ, hắn đã liên tục dùng 26 viên bồi nguyên đan. Mỗi viên bồi nguyên đan tương đương với lượng tu hành mười ngày bình thường của hắn. Bởi thế có thể thấy con cháu danh gia vọng tộc tu hành thần tốc không phải không có nguyên nhân.
Tần Mộc Ca mới hai mươi tuổi đã vào nhất phẩm, ngoài thiên phú của nàng ra, còn có trợ giúp của Thiết Sơn Tần thị nữa.
Sở Hi Thanh sau đó bắt đầu luyện truy phong đao và khinh vân tung. Tuy hiện tại hắn có thể luyện trong giấc mơ, nhưng tu hành ban ngày vẫn phải làm nghiêm chỉnh. Mỗi ngày đều là nửa canh giờ, kiên trì không buông.
Lúc này theo trường đao Sở Hi Thanh vung ra, hoa văn hiện lên bên trên tay phải hắn, ánh lên tia sáng đỏ kỳ dị. Đây chính là bí chiêu đồ đằng hắn được thưởng.
Sở Hi Thanh chọn nghe theo kiến nghị của Sở Vân Vân, không chọn chiêu “không có lửa mà lại có khói” hắn am hiểu nhất, mà chọn chiêu thứ mười bảy - “sấm gió đan xen”.
Đấy là vì “sấm gió đan xen” có gần nửa động tác giống với “không có lửa mà lại có khói”. Hắn chỉ cần hơi điều chỉnh tư thế xuất đao, dùng chiêu “không có lửa mà lại có khói” vẫn được hưởng ké một ít tác dụng của bí chiêu đồ đằng.
Mà tương lai nếu hắn chuyển qua tu luyện “thần phong minh kính đao”, bí chiêu đồ đằng này cũng tương ứng với chiêu rút đao của thần phong minh kính đao.
Đây là chỗ tốt của có một vĩ võ đạo đại tông sư chỉ dạy, giúp hắn tránh được rất nhiều đường vòng.
Nửa canh giờ trôi qua rất nhanh, Sở Hi Thanh muốn tập luyện thêm nhưng lập tức cảm thấy tứ chi tê dại, trái tim co giật. Hắn đầy bất đắc dĩ thu đao vào vỏ, rồi nhìn về phía dòng võ đạo trong màn hình ảo.
Truy phong đao (tầng 2), khinh vân tung (tầng 1).
Nửa tháng này, Sở Hi Thanh tuy ra sức tập luyện khinh vân tung trong giấc mơ nhưng đến giờ vẫn chưa lên cấp. Cũng may là hiệu quả còn có, hiện tại thân pháp của hắn mau lẹ hơn, phối hợp với truy phong đao tốt hơn, hai môn võ đạo này đã gần như kết hợp, tuy hai mà một.
Sở Hi Thanh có chút do dự có nên dùng 8 điểm võ đạo tăng cấp khinh vân tung không, hắn hiện tại rất muốn lên cấp khinh vân tung. Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, nếu bản thân có thiên phú quang âm thuấn ảnh thân, có ưu thế ở thân pháp thì nên đẩy mạnh ưu thế.
Hiện tại Sở Hi Thanh cũng có đủ điểm võ đạo để tiêu xài. Bản Luận Võ Thần Cơ kia vô cùng hiệu quả, nửa tháng mang về cho hắn 27 điểm võ đạo, giờ hắn đang có 31 điểm võ đạo. Nhưng tối nay là hạn làm mới kho báu võ đạo, Sở Hi Thanh vẫn quyết định chờ làm mới rồi tính.
Ngay khi hắn thu hồi màn hình ảo, Sở Vân Vân đi ra khỏi phòng, nàng mặc một thân trang phục xanh nhạt, đầu đội mũ trùm đầu lụa mỏng, nói:
- Luyện xong chưa, nhanh dọn dẹp rồi lên đường, chậm chút thì không còn đò đâu.
Sở Hi Thanh vội vào phòng cầm lấy hành lý đã chuẩn bị từ trước. Bọc hành lý vừa cứng vừa dài, bên trong chủ yếu là binh khí chiến lợi phẩm thu từ Hỏa Cốt quật, thêm vào chút đồ ăn.
Hôm nay bọn họ định đến chợ đêm, bán đống binh khí này và mua ít đồ.
Sau khi trở về từ Hỏa Cốt quật, Sở Hi Thanh vẫn một mực ở trong võ quan tiềm tu võ đạo, gần như không bước ra cửa lớn võ quán. Đây là đoạn thời gian nhàn nhã hiếm thấy của hắn. Không cần đi làm bảo tiêu, không cần mua thức ăn làm cơm, chỉ cần tu luyện, không cần để ý điều gì khác.
Nhưng hiện tại không ổn rồi, ma ngân trong tay hai người đã gần hết, cần bổ sung gấp, tu hành của Sở Vân Vân y như nuốt vàng vậy.
Lương bổng cẩm y vệ, tiền giữ mồm giữ miệng của Lục Loạn Ly, thêm vào thưởng của Tào Hiên là hơn 100 ma ngân, đã bị Sở Vân Vân tiêu gần hết trong một tháng này.
Sở Hi Thanh bọc chặt hành lý sau lưng, vô cùng yêu quý bọc kín thanh đao ánh xanh, đeo ở bên hông mình. Đây là ma luyện khinh cương đao, bội đao mới của hắn.
Nửa tháng trước, Thiết Tiếu Sinh sai người đưa đến một phần quà cảm ơn ân cứu mạng của hắn.
Vì này hào phóng hơn nhiều cẩm y vệ, cho hắn tới 30 viên bồi nguyên đan, thêm vào thanh ma luyện khinh cương đao này nữa. Cây đao này lấy bách luyện khinh cương đao làm gốc, thêm vào lượng lớn ma ngân giúp nhẹ hơn, nhanh hơn mà lại sắc bén, kiên cố hơn. Đây là bảo đao cửu phẩm thượng, giá trên thị trường là 200 ma ngân.
Vị Thiết phó kỳ chủ này còn đầy hổ thẹn nói hiện giờ tình thế trong bang đang căng thẳng, hắn không thể tự thân tới được, nên gửi quà cảm ơn trước, đợi khi tình thế ổn định lại sẽ đích thân đến nhà thăm.
Hai người sau khi đi ra võ quán thì đi về hướng bến tàu. Chợ đêm ngay ở bờ đông của Thần Tú giang, gọi là “Cổ Chợ”.
Nơi đó nằm chếch với bến tàu phía đông thành, đối diện với Tú Thủy quận qua con sông.
Chỗ này không chỉ là trung tâm thủy vận của Đông Châu, mà còn là chợ đêm nổi tiếng khắp Đông Châu.
Tất cả hàng lậu, hoạt động không thấy được ánh sáng, các loại buôn bán mậu dịch và đông đảo quan phủ, người trong giang hồ đều hội tụ ở tòa thị trấn này, thậm chí phồn hoa hoàn toàn không kém Tú Thủy thành.
Khi tới bến tàu, Sở Hi Thanh còn cố ý nhìn về hướng tổng đà Thiết Kỳ bang.
Tổng đà Thiết Kỳ bang là một chiếc thuyền lớn, thể tích cả vạn mét khối, vô cùng dễ thấy. Xung quanh thuyền là mấy chiếc thuyền treo cờ Thiết Kỳ bang, như thể “quần sao hội tụ quanh trăng” vậy. Hơn trăm chiến thuyền phấp phới lá cờ Thiết Kỳ bang vô cùng uy phong.
Sở Hi Thanh thấy vậy thì càng thêm yên tâm.
Một tháng qua, trong võ quán có rất nhiều lời đồn về Thiết Kỳ bang. Có người nói Long gia lôi kéo mấy thế gia trong thành cùng đối phó Thiết Kỳ bang, làm cho Thiết Kỳ bang tổn thất nặng nề, cũng có người nói trong Thiết Kỳ bang có người phản bội, bang chúng chia rẽ.
Nhưng hôm nay Sở Hi Thanh nhìn khí tượng tổng đà này, biết những tin đồn kia không có thật. Chỉ cần Thiết Kỳ bang còn đứng vững, Long gia sẽ không dư sức đến tìm hắn gây chuyện.
Lúc này một chiếc đồ chậm rãi cập bờ, Sở Hi Thanh thu lại tầm mắt, cùng Sở Vân Vân lên thuyền.
Đây là loại thuyền thường thời cổ đại, chuyên đi sông lớn, dù gặp cồn cát cũng không bị mắc cạn. Thuyền có hai tầng, phía sau còn dựng chếch bạt che nắng.
Chuyến đò này rất đông khách, nháy mắt đã ngồi kín chỗ, ngay khi nhà đò chuẩn bị rời đi thì bỗng vang lên tiếng nữ tử như chuông bạc.
- Nhà đò chờ chút!
Sở Hi Thanh không khỏi nhướng mày cảm giác thanh âm này rất quen.
Quả nhiên chỉ chớp mắt sau hắn đã thấy Lục Loạn Ly chạy lên thuyền, nàng nhìn quanh bốn phía, khi thấy Sở Hi Thanh thì ánh mắt hơi vui mừng, đi tới cạnh hắn.
- Thật đúng lúc, các ngươi cũng định đi cổ chợ sao?
Nàng vừa hỏi vừa ngồi xuống giữa hai người.
Sở Hi Thanh thì vô cùng hoài nghi liệu có phải đúng lúc không nhưng không có chứng cứ.
Khi hắn định trả lời thì ngoài thuyền lại vang lên tiếng nữ tử.
- Nhà đò xin chờ chút, còn có người.
Thanh âm này chất chứa mị lực vô cùng dễ nghe, vừa nghe đã muốn thấy mặt.