Bên trong rừng đá, Sở Hi Thanh thanh tẩy vết thương cho Thiết Tiếu Sinh, Lục Loạn Ly thì cho Thiết Tiếu Sinh uống dược thủy.
Nếu như là thế giới hiện tại, Sở Hi Thanh chắc chắn cho rằng nàng là loại bịp bợm vặt. Nhưng ở thế giới này quả thật có những sức mạnh thần kỳ, vừa uống dược thủy xong, tình huống Thiết Tiếu Sinh tốt hơn không ít, bắt đầu hạ sốt.
Sở Hi Thanh thì chặt một cây măng đá, dùng đao tạc thành bát đá, bắt đầu chế thuốc. Hắn để hết phụ dược vào trong, nghiền nát, sau đó không chút do dự bỏ dương dương thảo trong bao tay của Thiết Tiếu Sinh vào.
Tuy lấy mà không báo là không đúng nhưng việc gấp phải có cách xử lý. Sở Hi Thanh nếu tăng được tu vi thì có thêm sức mạnh, cũng có thêm cơ sở bảo vệ tính mạng đối phương.
Chờ đến khi Thiết Tiếu Sinh tỉnh lại, Sở Hi Thanh trả ma ngân cũng chưa muộn.
Khi dương dương thảo cũng bị nghiền vụn, bát đá bỗng bốc lên đám lửa nhỏ. Dương dương thảo mang tính chí dương, sau khi hỗn hợp cùng phụ dược tỏa ra nhiệt độ kinh người.
Ngay khi Sở Hi Thanh lo lắng thuốc này sẽ đốt cháy hắn thì ngọn lửa dần thu lại, lộ ra nước thuốc óng ánh như hồng ngọc, tỏa hương thơm nhẹ nhàng.
Sở Hi Thanh thì nhìn về hướng dòng chữ “dưỡng nguyên công” trong màn hình ảo. Một dòng tin tức mới xuất hiện: ngươi đã nắm giữ bí dược lên cấp nhưng công pháp chưa đầy, có muốn dùng 2 điểm võ đạo làm đầy?
Sở Hi Thanh không chút do dự lựa chọn đồng ý. Chớp mắt sau, một luồng nguyên lực ấm áp sinh sôi trong cơ thể hắn. Vốn cần bốn ngày tu luyện nữa hắn mới viên mãn, nhưng chốc lát này hắn đã đủ tăng cảnh giới.
Trong đầu Sở Hi Thanh lại xuất hiện thông báo: xin mời dùng bí dược.
Hắn bưng bát thuốc lên uống sạch, chốc lát đó, Sở Hi Thanh cảm giác nguyên lực lại một lần nữa dâng trào. Trái tim của hắn “ầm ầm” vang lên, như là đang run vậy, một thân huyết dịch như muốn trào ra, nóng bỏng đến kỳ lạ.
Sở Hi Thanh cảm giác xương cốt toàn thân ngứa ngáy, như thể có món đồ gì thoát ra từ xương hắn vậy, hòa vào hỗn hợp cùng chân nguyên.
- Hả?
Lục Loạn Ly vốn đang bình tĩnh đả tọa khôi phục linh lực thì đầy kinh ngạc nhìn Sở Hi Thanh. Đấy là dấu hiệu thức tỉnh huyết thống, tên này rõ ràng còn thiếu chút mới đủ, sao giờ lại đột phá chứ? Cũng may đây là chuyện tốt với hai người. Đao của Sở Hi Thanh rất nhanh, một khi đột phá dưỡng nguyên công, sức mạnh hắn tăng thêm, đao tốc và phản ứng cũng theo đó tăng lên.
Nàng lúc này lắc mình đi tới hộ pháp cho Sở Hi Thanh.
- Huyết mạch của ngươi đang mở phong ấn, tốt nhất là duy trì vận công, bình tâm tĩnh khí, nhẫn nại trải qua là được.
Sở Hi Thanh thì thấy đau đớn trong xương ngứa ngáy đến lạ, làm hắn khó mà chịu nổi, một ngày như kéo dài cả năm vậy. Hắn không chỉ nhẫn nại đau đớn mà còn phải duy trì vận chuyển dưỡng nguyên công. Cũng may đau đớn không kéo dài lâu, chỉ chừng nửa khắc sau, Sở Hi Thanh từ từ khôi phục.
Lúc này, màn hình ảo bên trong hắn có thay đổi.
Nhân vật: Sở Hi Thanh.
Danh vọng: cửu phẩm hạ (siêu)
Võ đạo: truy phong đao pháp tàn thức (tầng 2)
Võ ý: nhai tí tàn ý (tầng 1)
Nguyên công: dưỡng nguyên công (tầng 2)
Điểm võ đạo: 30
Thiên phú: ưng nhãn, truy phong trục điện thủ (cấp 1)
Trạng thái: lục âm hoàn hồn chú, nhai tí.
Tuổi thọ: 29 ngày.
Ngoài dưỡng nguyên công ra, truy phong đao của Sở Hi Thanh cũng lên tầng 2, tuổi thọ lên đến 29 ngày. Sở Hi Thanh đã hiểu đao chiêu, luyện cũng đủ thuần thục, chỉ là bị giới hạn bởi cảnh giới nên theo dưỡng nguyên công lên cấp, truy phong đao của hắn cũng lên cấp theo.
òn về tuổi thọ tăng lên hẳn là nhờ lực lượng thuần dương trong cơ thể Sở Hi Thanh tăng lên. Đáng tiếc cũng không tăng là bao, hiện giờ còn chưa được một tháng tuổi thọ.
Sở Hi Thanh đợi khi đau đớn tan biến hết, hắn mới rút đao múa đao. Truy phong đao tầng 2 quả nhiên nhanh hơn không ít, nhanh hơn trước chừng sáu phần mười. Sức mạnh của hắn cũng tăng lên, nhưng tăng bao nhiêu thì Sở Hi Thanh không có cách tính toán.
Sở Hi Thanh đầy thỏa mãn thu đao vào vỏ. Hắn nhìn về phía dòng võ ý. Chỉ cần mười điểm võ đạo, hắn có thể tăng võ ý bản thân lên tầng 2 nhưng sau khi cân nhắc lợi hại thì hắn từ bỏ ý tưởng này. Võ ý nhai tí rất mạnh nhưng cũng tiêu hao lực lượng tinh thần của hắn, tăng lên có lợi cũng có hại.
Sở Hi Thanh định chờ thêm chút, còn hai canh giờ nữa là mồng 1 tháng 8, đến thời điểm kho báu làm mới.
- Chúng ta đi thôi, nghe nói không thể ở lâu một chỗ trong Hỏa Cốt quật, nếu không sẽ hấp dẫn tà ma.
Sở Hi Thanh nâng lên Thiết Tiếu Sinh, dẫn theo đối phương đi, đây là một nam nhân, không thể nhờ Lục Loạn Ly được.
Lục Loạn Ly thì hừ một tiếng:
- Ngươi còn định dẫn hắn theo, hai chúng ta chạy ra đã khó rồi còn định mang theo phiền toái sao.
Long gia sở dĩ dùng nhiều người phong tỏa Hỏa Cốt quật như này là vì hắn đấy.
Sở Hi Thanh bất đắc dì cười, nhìn người phía sau:
- Ta lấy dược của hắn, không thể thấy chết không cứu được. Hơn nữa hắn là phó kỳ chủ Thiết Kỳ bang, hắn sống sót có tác dụng rất lớn với chúng ta.
Hắn hiện tại đã là không chết không thôi với Long gia rồi. Nếu huynh muội bọn họ còn muốn ở lại Tú Thủy quận thì cần một thế lực mạnh mẽ đến chống đỡ Long gia.
Sở Hi Thanh cho rằng không dựa thế cẩm y vệ được, dù sao bọn họ là nằm vùng, cẩm y vệ sẽ không đứng ra tự làm lộ.
Vì thế hắn vẫn muốn mang theo Thiết Tiếu Sinh ra ngoài. Long gia nếu không tiếc đánh đổi để vây giết người này thì nghĩa là đối phương có lực uy hiếp rất lớn đối với Long gia.
Ý nghĩ của Sở Hi Thanh là mượn Thiết Kỳ bang uy hiếp Long gia, để Long gia không thể dùng quá nhiều sức mạnh nhắm vào huynh muội bọn họ.
Lục Loạn Ly thật ra cũng không quá để ý đến mang theo tên này, dù sao bọn họ vốn định trốn trong động quật mấy ngày. Nếu không cần chiến đấu thì mang thêm một chút phiền toái cũng không sao.
Nàng chỉ là không nỡ nhìn Sở Hi Thanh gánh nặng thôi, thân thể Thiết Tiếu Sinh như gấu lớn thế kia, chí ít nặng gấp đôi người thường. Với thân thể yếu đuối của tên kia, mấy ngày này sợ là mệt đến cực khổ rồi.
Sở Hi Thanh không biết tâm tư của Lục Loạn Ly, hắn cõng theo Thiết Tiếu Sinh rời khỏi rừng đá. Người này quả là nặng, hắn cứ đi được nghìn bước là lại phải dừng lại nghỉ lấy hơi.
Lục Loạn Ly đã thu hồi pháp thuật, tay cầm đao hộ vệ bên người Sở Hi Thanh. Nàng tập trung tinh thần, cảnh giác quan sát xung quanh.
Sở Hi Thanh cõng theo một người, phản ứng chậm chạp, nếu như có biến cố gì thì Sở Hi Thanh không phản ứng kịp.
Cũng vào lúc này, bọn họ nghe thấy tiếng suối róc rách. Hai người nhìn nhau một chút, vẻ mặt vui mừng đi về hướng tiếng nước.
Có người nói mạch nước nóng trong Hỏa Cốt quật có sức mạnh kỳ dị, để đám tà vật không dám tới gần, bọn họ nếu đến đó có thể nghỉ ngơi một hồi.
Nhưng khi hai người tới gần thì sắc mặt Lục Loạn Ly trầm lại.
Phía trước bọn họ quả thật có mạch nước nóng, bốc hơi nước trắng mờ mịt nhưng ở đầu kia có hơn hai mươi tên người mặc giáp, đi sau một tên thanh niên cầm kiếm.
Để Lục Loạn Ly lưu ý là thanh niên cầm trường kiếm kia, còn có ba kẻ mặc thiết giáp, khuôn mặt giấu trong giáp.
Thanh niên đeo kiếm khi thấy bọn họ cũng rất bất ngờ, khóe môi nhếch lên, nở nụ cười:
- Thật may a, nhiệm vụ chính và phụ đều hoàn thành.