Thanh niên đeo kiếm còn đang nói thì đám tộc binh Long gia đã nhào tới, giáp trụ binh khí bọn họ vang lên leng keng từng tiếng.
Sắc mặt Sở Hi Thanh vô cùng khó coi. Nếu như là ở nơi khác thì bọn họ không rơi vào cảnh nguy hiểm như vậy. Đám tộc binh Long gia này khi bước đi mảnh giáp va chạm chan chát, dù cho các cả dặm cũng có thể nghe thấy nhưng tiếng suối chảy nơi này ngăn trở tiếng vang.
- Ngươi chạy trước, ta cố gắng chặn họ lại!
Lục Loạn Ly nghiêm túc xách ngược trực đao nói, thân phận nằm vùng của nàng xác định đã bị lộ.
Sở Hi Thanh không chút chần chừ, cõng Thiết Tiếu Sinh chạy. Hắn và Thiết Tiếu Sinh ở lại chỉ làm phiền Lục Loạn Ly thôi. Đặc biệt là tên nằm úp trên lưng hắn, chắc chắn sẽ chết!
Lục Loạn Ly khi thấy cảnh này thì không khỏi mếu dở. Ngươi trước khi đi không thể bỏ lại Thiết Tiếu Sinh à! Tên nhà ngươi bình thường thông minh, sao không tự biết bản thân vậy? Rõ ràng là một kẻ yếu đuối chạy có chút cũng thở dốc, mà còn định cõng lấy một người nặng 250 cân chạy trốn, có thể trốn thoát à?
Nàng đã không dám phân tâm nữa vì thanh niên đeo kiếm đã lướt đến. Tay phải đối phương cầm kiếm, lao lên cao như phi ưng lao xuống, mũi kiếm nhắm hướng phần lưng Sở Hi Thanh.
Lục Loạn Ly không chút chậm trễ, đao trong tay chém về ngực bụng đối phương, keng một tiếng, thanh niên đeo kiếm bị ép lùi lại, trên lưng hắn cũng có chút vết máu.
Đây là vết thương nhỏ, không chút ảnh hưởng đến hắn, hắn chỉ nhíu mày kinh dị nhìn nữ tử trước mặt:
- Hảo đao pháp, võ cảnh ít nhất thất phẩm! Hóa ra là như vậy, thảo nào không đến một khắc chém giết hơn hai mươi người chúng ta. Bảo sao, ta vẫn hiếu kỳ Sở Hi Thanh kia đao pháp nhanh hơn nữa thì cũng không giết được nhiều người như vậy, xem ra người ra tay là ngươi.
Lục Loạn Ly cũngkhông trả lời, ánh đao phong tỏa, chém ra đao cương không chỉ giết hai người mà còn ép lùi tộc binh Long gia.
Thanh niên đeo kiếm không chút để ý đến hai thi thể tộc binh Long gia mà nhìn trực đao trong tay Lục Loạn Ly, chuẩn xác mà nói là vết mẻ nhỏ trên đao. Đây là vết tích khi hai người giao chiến.
- Đáng tiếc, đao của ngươi còn kém chút, không xứng với đao pháp.
Thanh niên đeo kiếm khẽ nhếch môi, trường kiếm trong tay liên tiếp đâm ra, trực tiếp va chạm với trực đao của Lục Loạn Ly. Mục tiêu của hắn không phải là Lục Loạn Ly mà là đao trong tay nàng, muốn ép gãy cây đao kia.
Lục Loạn Ly không thể không lấy ra một lá bùa màu bạch kim, vỗ lên trên thân đao. Đây là “canh nguyên phù”, tăng cường độ kiên cố của binh khí.
- Các hạ là thuật võ song tu?
Thanh niên đeo kiếm càng thêm kinh ngạc, hắn sau đó khẽ cười khẩy, không ngờ thế gian này còn người ngu xuẩn như vậy. Pháp thuật ghét kim loại, linh lực rất khó hòa cùng chân nguyên võ đạo, thuật võ song tu trước tứ phẩm rất khó phát huy tác dụng, có thể nói là mất không thiên phú.
Đang lúc này, Lục Loạn Ly tay phải đột nhiên vung lên, nổi lên gió to trong động. Đao của nàng cung xen lẫn trong gió ập về phía đối phương.
Thanh niên đeo kiếm theo bản năng muốn né tránh, nhưng phát hiện thân pháp bản thân khó linh xảo trong gió lớn, tạm thời không thể chuyển đổi như ý.
Đao của Lục Loạn Ly phá tan phòng ngự ánh kiếm của hắn, để lại một vết thương trên tay hắn.
- Ngươi tu luyện là Thần Ưng kiếm.
Lục Loạn Ly ánh mắt lạnh lẽo, ánh đao liên tiếp chém xuống:
- Vấn đề là ưng xuống hồ thì còn năng lực xưng bá bách điểu không?
Thanh niên đeo kiếm sắc mặt âm trầm, nỗ lực chống lại. Thần ưng kiếm của hắn nhất định phải có khoảng trống thi triển thân pháp, mới phát huy được uy lực lớn nhất. Ở nơi địa thế chật hẹp như này, sức chiến đấu của hắn không còn lại bảy phần mười, nhưng trong tầm mắt của hắn, đã có mười mấy tộc binh Long gia tránh thoát cô gái ngăn chặn, lao về hướng Sở Hi Thanh chạy trốn.
*****
Sở Hi Thanh chạy được hai trăm trượng thì không chạy nổi nữa. Miệng hắn há lớn thở hổn hển như trâu, mồ hôi đầm đìa.
Lúc này một thanh âm yếu nhỏ vang lên bên tai hắn:
- Huynh đệ thả ta xuống đi.
Sở Hi Thanh sợ hết hồn, chốt lát mới phát hiện là Thiết Tiếu Sinh lên tiếng. Người này mới tỉnh lại, hơi thở mong manh, sắc môi trắng bệch:
- Ân cứu mạng của huynh đệ ta khắc ghi không quên, nhưng giờ ngươi để ta xuống còn có hy vọng chạy thoát.
Sở Hi Thanh nghe vậy nở nụ cười, nhìn ngó bốn phía, sau đó đặt Thiết Tiếu Sinh xuống một góc bí ẩn. Sau đó hắn quay lại đứng giữa đường, đầy bệ vệ.
Thiết Tiếu Sinh thì kinh ngạc sững sờ nhìn Sở Hi Thanh. Người này sao lại không trốn chứ? Chẳng lẽ hắn định lấy sức một người đối kháng tộc binh Long gia? Tu vi người này mới đến cửu phẩm hạ, khả năng mới đột phá không lâu, chân nguyên còn không ổn định, sao lại liều lĩnh vậy chứ?
Sở Hi Thanh cầm chặt cương đao dự bị, nỗ lực bình ổn khí tức, mặt không cảm xúc nhìn màn hình ảo.
Điểm võ đạo của hắn đã xuống còn 28 điểm. Quả nhiên cốt lõi của hệ thống là chữ “tin”, khi mọi người không tin nữa thì điểm võ đạo của hắn cũng giảm. Đám tộc binh Long gia khi thấy Lục Loạn Ly thì đã nghĩ những người kia không phải do hắn giết.
Hắn cũng không quá để ý, đầu tiên là mở kho báu võ đạo, đổi một viên thần lực đan. Viên thuốc này vừa xuống bụng, Sở Hi Thanh cảm giác bản thân tràn ngập lực lượng.
Tác dụng của thần lực đan là lâm thời tăng lên hai lần sức mạnh, sáu phần mười tốc độ, sáu phần mười phản ứng, duy trì hai mươi canh giờ, không thể bội số.
Sau đó Sở Hi Thanh lẳng lặng chờ đợi.
Hắn đã trông thấy mười mấy tên tộc binh mặc giáp da đang chạy về phía hắn. Khi những tên này còn cách năm trượng, đôi bên đã có thể trông thấy nhau thì màn hình ảo trước mặt Sở Hi Thanh biến đổi.
Giờ đã là giờ tý bốn khắc, vừa đúng 12h đêm ở thế giới hiện đại, là lúc kho báu võ đạo làm mới!
Ánh mắt Sở Hi Thanh nhanh chóng lướt qua, ánh mắt lóe lên tia vui sướng.
Ý nghĩ của hắn là nếu xuất hiện thứ tốt thì trực tiếp đổi. Nếu như không có thứ tốt nào thì dùng điểm võ đạo tăng lên truy phong đao và nhai tí đao ý của bản thân nhưng lần làm mới này làm hắn vui mừng không thôi.
Thuần dương lôi thể (tầng 1) – vĩnh cửu tăng năm phần mười chân nguyên, năm phần mười sức mạnh, hai phần mười tốc độ, hai phần mười lực phản ứng, hai phần mười sức chịu đựng, hai phần mười lực đánh, trong cơ thể sinh ra lực thuần dương và sấm sét. Cần 25 điểm võ đạo đổi.
Tinh di điện xế túc (Tầng 1): có thể làm người đi như lưu tinh, thân như chớ giật, tăng gấp đôi tốc độ thân pháp, gấp đôi lực nhảy. Cần 20 điểm võ đạo đổi.
Sở Hi Thanh không chút do dự lựa chọn dùng 25 điểm võ đạo đổi thuần dương lôi thể. Tinh di điện xế túc cũng rất tốt nhưng lúc này hắn cần tăng sức mạnh và tốc độ xuất thủ.
Khi hắn đổi xong thì những tộc binh Long gia đã đến rất gần, hai bên có thể nghe thấy tiếng của nhau.