- Giết hắn!
Ngay lúc chạm mặt, toàn bộ tộc binh Long gia chen lấn mà lên, đầy mặt là tham lam và chiến ý. Đại công tử hạ trọng thưởng cho đầu Sở Hi Thanh, lên đến cả 200 ma ngân và một phần bí dược. Đấy là chưa kể phó kỳ chủ Thiết Kỳ bang – Thiết Tiếu Sinh phía sau người này nữa, mức thưởng của đối phương phải gấp hai mươi lần Sở Hi Thanh. Ở trong mắt những tộc binh này, đây đã là công huân đến bên mép rồi.
Trước mặt bọn họ là một thiếu niên yếu đuối, ỷ vào thiếu nữ kia mới cáo mượn oai hùm được, giờ đã lộ rõ rồi, đối phương vốn chỉ là một tên tu vi cửu phẩm hạ, chạy mấy trăm bước đã thở hồng hộc rồi. Đao của hắn có thể rất nhanh nhưng bọn họ phòng bị tốt thì giết dễ như ăn cháo!
Ngay chớp mắt này, Sở Hi Thanh rút đao ra. Ra tay vẫn là chiêu không có lửa mà lại có khói, chiêu thức hắn am hiểu nhất!
Ba tên tộc binh lao lên đầu tiên chỉ thấy ánh đao như lôi đình, sau đó phát hiện tầm nhìn lăn lộn, lăn phát thấy ba bộ thi thể không đầu, thân thể họ còn vô ý thức lao tới trước.
Sở Hi Thanh tiếp tục múa đao, càn quấy giữa đám người. Đây là chiêu quần chiến duy nhất của hắn – theo gió vượt sóng! Lưỡi đao như gió mạnh thổi không chỗ lọt, vô tình lướt về phía trước.
Ở trong mắt tộc binh Long gia, đao và tay Sở Hi Thanh đều nhanh đến không thấy rõ. Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì lại thêm hai người bị chém đứt cổ, ba người ngực bụng bị chém. Đao Sở Hi Thanh chẳng những nhanh như gió chớp mà sức mạnh đầy đủ, giáp da trên người bọn họ không đủ để phòng ngự.
Lúc này ở phía sau Sở Hi Thanh, Thiết Tiếu Sinh ánh mắt trừng lớn. Tên này đao thật nhanh! Tu vi tuy chỉ có cửu phẩm hạ nhưng vô cùng có thiên phú khoái đao. Theo hắn thấy thì khoái đao này phải ngang cửu phẩm đỉnh cao!
Lúc này Sở Hi Thanh như cắt rau gọt dưa, đã giết chín người, chỉ là thể lực của hắn có chút không đủ, sau khi giết chín người thì tốc độ cũng chậm lại, nhưng sức chiến đấu vẫn đầy đủ làm thịt bốn tên còn lại. Không tới mười lăm hô hấp sau, Sở Hi Thanh đã thịt nốt bốn tên.
Lúc này trước mặt hắn, ở ngoài hai mươi trượng, có ba tên đang mặc thiết giáp lao đến.
Thiết Tiếu Sinh nhận ra đấy là thành viên trong “hành môn thập bát kỵ” của Long Hành. Bọn họ tuy tu vi cao hơn, sức mạnh lớn hơn nhưng vì mặc thiết giáp rẩt nặng nên tốc độ không theo kịp đám tộc binh Long gia bình thường mặc giáp da kia.
Trong lòng Thiết Tiếu Sinh bỗng sinh ra tia hi vọng. Hắn đã hiểu mục đích Sở Hi Thanh dẫn hắn tới đây, đấy là vì chế tạo khoảng cách trong đội tộc binh Long gia, tìm kiếm cơ hội chia để thịt!
Người này hữu dũng hữu mưu!
Nhưng tên này có thể đỡ được ba kẻ mặc thiết giáp sao? Ba kẻ kia người mặc thiết giáp, rất ít kẽ hở, thực lực vô hạn tiếp cận bát phẩm. Ưu thế của Sở Hi Thanh là tốc độ nhưng hắn không hẳn phá giáp được ba người này. Trong hạng động chật hẹp cũng không thích hợp chiến thuật chạy đánh mà thể lực của tên này cũng không thể đánh lâu được.
Sở Hi Thanh đang há miệng lớn, nỗ lực thở mạnh, trên trán nhỏ xuống mồ hôi lấm tấm. Vừa nãy ra đao toàn lực làm hắn tiêu hao lượng lớn thể lực. Lục âm hoàn hồn chú có xu thế phát tác.
Sở Hi Thanh nỗ lực điều tức, vẻ mặt thong dong nhặt trường đao lên. Những tộc binh Long gia này mang theo bách luyện khinh cương đao, giống với đao của hắn.
Hắn xách ngược trường đao, chờ đợi ba vị thiết giáp đến, vừa nhìn màn hình ảo trước mặt.
Ngay khi hắn giết liên tục chín người, pháo hoa nổ vang. Danh vọng của hắn đã tăng đến cửu phẩm thượng (hư), điểm võ đạo cũng từ 2 lên 8.
Vấn đề là nơi này không có mấy người. Chỉ có 3 tên thiết giáp và Thiết Tiếu Sinh trông thấy hắn giết người.
Sở Hi Thanh hiểu thêm được kha khá.
Thiết Tiếu Sinh tu vi lục phẩm, là cao thủ chính cống, ba tên thiết giáp đối diện cũng đến gần bát phẩm. Tu vi càng mạnh thì tác dụng càng lớn. Chỉ bốn người này đã đủ so với những bình dân xem hắn và Long Thịnh so tài!
Sở Hi Thanh nhanh chóng thu lại tâm tình, nhìn lướt bảo khố võ đạo, tìm thứ có thể giúp bản thân.
Trong bảo khố lần này cũng có thần lực đan, nhưng đan dược này không thể dùng cùng lúc. Tiếc nuối là lần này có không ít đồ tốt nhưng hoặc là không giúp được, hoặc là hắn không đủ điểm võ đạo.
Sở Hi Thanh thu lại màn hình ảo, sau đó cầm đao hạ thấp trọng tâm, chăm chú vào đối phương. Giờ hắn chỉ có thể dựa vào bản thân.
Ngay ở chốc lát đó, ba người đã tới trước mặt hắn.
Bọn họ là vũ trang tận răng, ngay cả bộ mặt cũng giấu sau giáp, trong tay thì cầm trọng đao dài bốn thước. Ba vị này ánh mắt ngưng trọng, cẩn thận phối hợp hình thành thế vây công.
Sở Hi Thanh cùng bọn họ va mấy nhịp nhưng không tìm được kẽ hở nào. Hắn bị lưỡi đao đối diện ép lùi lại hai mươi bước, đã đến gần Thiết Tiếu Sinh.
Lúc này con người Sở Hi Thanh lóe lên tia ranh mãnh, bách luyện khinh cương đao trong tay đột nhiên chém ra.
Keng!
Theo lưỡi đao va chạm, hai thanh trọng đao hai bên bị Sở Hi Thanh đẩy ra, để lộ tên ở giữa.
Sở Hi Thanh đã từng thử, sau khi dùng thần lực đan và nắm giữ thuần dương lôi thể, sức mạnh hắn không kém hai người đối phương. Chỉ cần toàn lực ra tay, dùng hữu tâm tính vô tính, hắn hoàn toàn có thể đẩy lùi hai tên thiết giáp.
Ngay khi đẩy được hai người hai bên này, Sở Hi Thanh bỗng nhiên đạp bước tiến lên, trực tiếp vào giữa, ánh đao kỳ ảo nhắm hướng yết hầu đối phương.
Thiết Tiếu Sinh thấy cảnh này thì trái tim đột ngột đập mạnh, lo lắng không thôi.
Bởi vì hai người hai bên khi bị đẩy ra thì ánh mắt hung hãn, đang múa đao quay lại.
Đao của Sở Hi Thanh nhanh hơn một đường, trực tiếp lướt qua khe hỡ giữa giáp mặt và ngực của người đối diện.
Lúc này, tên bên phải đã quay lại chém vào vai trái Sở Hi Thanh.
Thiết Tiếu Sinh gần như tưởng tượng được cảnh Sở Hi Thanh nát ngực, nhưng tình cảnh tiếp theo làm hắn ngây người bất ngờ.
Sở Hi Thanh dưới lực đao mạnh mẽ bay ngược lại, giáp da vai hắn tuy tổn hại nghiêm trọng nhưng chỉ có một vết máu nhẹ, không đến nỗi nghiêm trọng như Thiết Tiếu Sinh tưởng.
Thiết Tiếu Sinh cẩn thận quan sát thì thấy dưới lớp giáp da lấp lánh tia vàng. Hẳn là kim ti nội giáp chất lượng rất tốt!
Thiết Tiếu Sinh không khỏi nở nụ cười, xem ra Sở Hi Thanh đã dự định lấy thương đổi thương từ đầu.
Sau khi chém giết được một tên, cục diện trước mặt Sở Hi Thanh đã rất khác.