Lục Loạn Ly nghiêng đầu nhìn bàn bốn người bên cạnh, đấy là bốn đệ tử nội môn Bắc Viện, một người đầy vẻ không tin nói:
- Chuyện này thật không? Sở sư huynh giết bốn mươi tộc binh Long gia, giết ba người trong hành môn thập bát kỵ?
Một tên đầy hớn hở nói:
- Ta nói dối làm gì, chính tai ta nghe thấy Hồ Lai nói. Tên kia tuy có chút lắm mồm nhưng chuyện hắn nói đều là sự thật, có chứng có cớ rõ ràng. Hơn nữa thiên phú Sở sư đệ từng được Diệp giáo đầu tán dương, hắn có thể chém giết thuật tu bát phẩm, còn sống chạy thoát, sao phải dạng vừa chứ?
Lúc này có thiếu niên vẻ đã tin nói:
- Nói như vậy, đao pháp Sở sư đệ chỉ sợ ngang bát phẩm, hắn mới vào nội môn bao lâu chứ.
- Có thể một đao chém giết hành môn thập bát kỵ thì dù chưa lên bát phẩm cũng không kém nhiều. Dù là bát phẩm võ tu, nếu không tu loại khắc chế trọng giáp thì cũng rất khó đối đầu hành môn thập bát kỵ.
Lục Loạn Ly nghe đến đây thì không khỏi lắc đầu. Hồ Khản nói Sở Hi Thanh đứng đầu cửu phẩm đã thổi phồng rồi, đến những người này lại còn lên đến đứng ngang bát phẩm…
Nàng chuyên tâm ăn cơm rồi đi lấy nước trà nhâm nhi. Nơi này đâu đâu cũng có những tốp nhỏ bàn luận về Sở Hi Thanh và chuyện ở Hỏa Cốt quật, nhưng phiên bản dần khác đi.
- Sở sư huynh ở Hỏa Cốt quật không ai địch nổi, giết chết hơn sáu mươi tộc binh Long gia và sáu người trong hành môn thập bát kỵ. Long gia tìm cả mấy ngày cũng không làm gì được.
- Các ngươi không biết, Sở sư huynh đao ra như gió, đám hành môn thập bát kỵ vừa đối mặt là mất mạng rồi.
Lục Loạn Ly càng nghe càng thấy buồn cười, những người này càng lúc càng nói quá. Một ngày này, ba chữ Sở Hi Thanh bay khắp nơi, mà mỗi nhóm bàn luận một khác.
- Lúc đó Long gia đang truy sát Thiết Tiếu Sinh ở Hỏa Cốt quật nhưng bị Sở sư đệ mạnh mẽ ép lui.
- Sở sư đệ lợi hại vậy sao, đao pháp như này chỉ sợ đứng đầu đệ tử nội môn rồi.
- Lợi hại thật, hắn mới vào nội môn được mấy ngày chứ? Đây là nhân tài quật khởi nhanh nhất trong võ quán a.
Lục Loạn Ly không khỏi phun trà trong miệng ra phì phì. Sở Hi Thanh, đứng đầu nội môn? Muốn trở thành đứng đầu nội môn thì ít nhất phải có sức chiến đấu bát phẩm hạ. Cứ nói như các ngươi thì bò cái cũng bay lên trời!
Nàng nhìn xung quanh thì đâu đâu cũng thấy đệ tử nội môn bàn tán, đại đa biểu lộ kính phục. Nhưng trong đó cũng có người bán tín bán nghi, thậm chí lộ rõ nghi ngờ, bọn họ đều là đệ tử nội môn hai, ba lá. Thậm chí mấy tên thực lực mạnh mẽ còn vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lấp lóe tức giận.
Lục Loạn Ly không khỏi hừ một tiếng, tên Sở Hi Thanh này khả năng gặp phiền toái lớn rồi! Tự cầu phúc đi.
*******
Buổi chiều mười ngày sau, Diệp Tri Thu được sư huynh Kiếm Tàng Phong mời tới Túy Long Cư dùng bữa, nghe được phiên bản bò cái thổi lên trời!
Ở phòng ăn bên cạnh bọn họ, có năm đệ tử nội môn võ quán vừa uống rượu vừa bàn luận.
- Có biết tin gì không, gần đây Đông Viện chúng ta có đệ tử nổi tiếng.
- Ngươi nói là Sở Hi Thanh? Nghe nói trận chiến Hỏa Cốt quật, chém chết gần trăm tộc binh Long gia, ngươi đao chỉ cái, đám người ngăn cản tan tác tơi bời, hành môn thập bát kỵ cũng chết gần nửa. Việc này đã truyền khắp Tú Thủy quận rồi, thật dương danh võ quán a.
- Đúng rồi, chính là tên đó, ngày ấy ở tàng thư lâu, cũng là hắn chém giết thuật sư. Có người nói người này đã là đệ nhất nội môn, ăn chắc tiêu chuẩn chân truyền ba tháng sau rồi.
- Ta cũng nghe nói, người này tuy ốm yếu nhưng thiên phú rất cao, một tay khoái đao đứng đầu nội môn.
Diệp Tri Thu nghe vậy thì mặt lộ vẻ khác thường, nàng thấy Kiếm Tàng Phong đang bận suy tư, liền chúc rượu:
- Sư huynh uống rượu đi! Không ngờ lần này Vô Tướng thần tông lại phái sư huynh tới làm tuần sát sứ.
Kiếm Tàng Phong tuổi chừng ba mươi, trong tên tuy có kiếm, có phong nhưng bộ dáng không chút sắc bén, vóc người hắn trung trung, khuôn mặt tròn vo, trắng nõn, mắt nhỏ mũi nhỏ y như cao nhân thâm tàng bất lộ vậy.
Sự chú ý của Kiếm Tàng Phong bị Diệp Tri Thu kéo lại, hắn giơ lên chén rượu, cười:
- Lần này ta cũng bất ngờ, sao việc này lại đến tay ta chứ? Nói thật, khi nhận lệnh từ trưởng lão, ta vẫn mơ mơ hồ hồ, đến giờ vẫn như đi trên băng mong, lần này trách nhiệm rất lớn.
- Kiếm sư huynh nói đùa.
Diệp Tri Thu không nghĩ tới là rõ ràng trong môn phái nhiều đệ tử chân truyền kiệt xuất như vậy, tại sao các trưởng lão lại chọn Kiếm Tàng Phong, tu vi, võ lực, công lao đều không nổi bật? Bọn họ không biết tình hình võ quán nghiêm trọng như nào à? Mấy ông lão này già đến hồ đồ rồi!
Tuy trong lòng oán thầm nhưng nàng vẫn cười rạng rỡ:
- Người khác không biết sư huynh, ta còn không hiểu sao? Sư huynh dù là trí kế, nhâm phẩm, võ lực có thể xếp hàng top 10 trong đệ tử chân truyền. Chỉ là Kiếm sư huynh trước giờ giấu tài, không muốn lộ ra mà thôi. Chút phong ba của võ quán sao làm khó được sư huynh chứ.
Kiếm Tàng Phong nghe thấy mấy chữ top 10 thì nhất thời tự đắc nhưng hắn vẫn đặt chén rượu xuống, nghiêm túc khẽ lắc đầu:
- Không dễ như vậy, chuyện lần này khá phiền toái. Nghịch Thần kỳ liên quan rất rộng, bảo tàng Liệt Vương bị rất nhiều thế lực mơ ước, thậm chí còn dính đến hoàng thất, tình huống rất phức tạp.
Chúng ta một mặt phải đè phong ba xuống, một mặt phải đảm bảo uy danh Vô Tướng thần tông, đồng thời đảm bảo đệ tử võ quán không bị ảnh hưởng, còn muốn tìm kẻ chủ mưu, thổi gió nổi mưa làm gì nữa. Việc này, cần mọi người ở võ quán giúp đỡ.
- Đây là việc nằm trong phận sự của sư muội. Sư huynh, không biết tông môn định xử phạt Diệp sư thúc như nào?
Diệp Tri Thu thần sức nghiêm nghị, khẽ hỏi dò, Diệp sư thúc trong lời nàng là lâu chủ Diệp Kinh Nguyên.
Kiếm Tàng Phong cười nói:
- Sai lầm của Diệp sư thúc không lớn, tông môn đã điều tra rõ, khi đó quả thật có thuật sư tam phẩm từ xa thi thuật quấy rối ngũ giác Diệp sư thúc, làm hắn không biết biến cố trong lâu. Nhưng vẫn phải trừng phật, trưởng lão đã bãi bỏ chức lâu chủ, lệnh tự giam trên tầng cao nhất tàng thư lâu năm năm, không được ra ngoài.
Diệp Tri Thu tâm thần buông lỏng, trừng phạt như này với Diệp Kinh Nguyên có cũng như không. Nếu tông môn không xử phạt Diệp Kinh Nguyên thì võ sư bọn họ càng không phải lo.
Kiếm Tàng Phong lại uống một chén rượu, đổi giọng:
- Nhưng sau phong ba lần này, vẫn có người chế trách các ngươi. Đặc biệt là quán chủ Lôi Nguyên, nhiều sư huynh đệ nghĩ hắn không làm hết chức trách. Vì thế lần này ta đến ngoài lo chuyện liên quan đến Tần Mộc Ca, còn có nhiệm vụ kiểm tra võ quán nữa. Ngày mai sau khi gặp Lôi Nguyên, ta sẽ triệu tập đệ tử võ quán, kiểm tra tu vi võ học đám đệ tử, quan sát nề nếp võ quán, võ sư.
Diệp Tri Thu nghe vậy không khỏi nhíu mày, còn kiểm tra võ học đệ tử sao? Trong tông môn không yên tâm với võ quán đến mức này sao?
- Sư muội yên tâm, những thanh âm nghi ngờ này không phải hướng về phía sư muội.
Kiếm Tàng Phong vừa nói chuyện vừa lắng nghe đám người phòng bên nói chuyện, Sở Hi Thanh trong lời bọn họ hình như là đệ tử Đông Viện? Không ngờ Diệp sư muội đảm nhiệm Đông Viện, có thể dạy dỗ ra nhân tài như vậy? Lấy giao tình giữa hắn và Diệp sư muội, ngày mai khi kiểm tra nhất định phải để ý trông nom một, hai.
Sau đó hắn vẻ ngượng ngùng, nhìn lén gương mặt long lanh Diệp Tri Thu:
- Đúng rồi, nghe nói Diệp sư muội còn chưa kết hôn?
Diệp Tri Thu nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ lại.