Trương Tống: " ... "
Lúc này mới chính thức kích hoạt?
Vậy lần kích hoạt trước là gì? Khởi động a? Chào hỏi a?
Âm thanh từ màn hình giả lập của hệ thống lại vang lên: "Vì kí chủ đã trở thành người tu hành, chính thức mở khoá công năng chính của hệ thống: Cầu bại".
Trương Tống hiểu ra, chính thức kích hoạt ở đây là mở công năng chính của hệ thống, điều kiện cần có là hắn phải trở thành người tu hành.
Hắn cảm thấy mình vô cùng xui xẻo, nói vậy chẳng phải nếu kinh mạch hắn không thể chữa trị, cả đời không có cơ hội tu hành, cái hệ thống này chỉ làm bình hoa trang trí thôi sao?
Ta xuyên không gặp phải cái hệ thống quỷ gì vậy nha!
Phỏng chừng nếu gặp phải xui xẻo vừa xuyên không bị người ta truy sát đánh chết, cái hệ thống này không những bất lực không thể làm gì, còn muốn hả hê đứng cười a.
Trên màn hình giả lập của hệ thống vốn tối đen mờ mịt thời điểm này ngoài việc xuất hiện những lời vừa giảng giải kia, còn có một hàng nút. Có thể dùng tay chỉ vào. Chỉ có ba nút sáng lên, một cái là "Rút thưởng", một cái là "Cầu bại", cái còn lại là "Cửa hàng", những cái nút khác đều là một màu đen kịt không thấy gì.
Nút rút thưởng đang thắp sáng, hai nút cửa hàng và cầu bại thì có màu xám xịt, hẳn là lần sau mới có thể mở ra công năng này.
Dưới đáy màn hình có rất nhiều ô trống rất giống thùng vật phẩm trong trò chơi, chỉ tiếc toàn bộ đều trống rỗng.
Góc trên bên phải màn hình có một hàng chữ nhỏ... Điểm thất bại: 0.
Lúc này màn hình hệ thống đã không còn ở trong thể nội Trương Tống mà đã hiện ra bên ngoài trước mặt hắn, Trương Tống giật mình vội nhìn xung quanh, phát hiện mọi người dường như đều không nhìn thấy gì thì mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy nha.
Tiếp theo, thanh âm của hệ thống lại vang lên:
"Thân là một Thất Bại Giả luôn cầu bại, thường xuyên lấy thất bại làm nhiệm vụ của mình, mỗi lần thất bại thành công, căn cứ theo mức độ khác biệt, kí chủ có thể nhận được điểm thất bại đối ứng, có thể sử dụng để rút thưởng, mua sắm trong cửa hàng, sử dụng công năng, kỹ năng...".
Trương Tống: " ??? ".
Ngươi nói cái gì là thất bại thành công?
Thế nhân thì cố gắng thành công còn khó, cái hệ thống này lại muốn ta thất bại. Không phải vô tình thất bại, mà chính là nỗ lực thất bại.
Nếu không thất bại thì không có điểm thất bại, không thể rút thưởng, mua sắm, sử dụng công năng... Lúc ấy cái hệ thống này dường như vô dụng a.
Mà còn phải thất bại càng nặng mới càng có nhiều điểm...
Thành công thì không có điểm. Thất bại thì có điểm. Có được điểm thất bại rồi thì sử dụng các công năng của hệ thống để tăng cường thực lực. Tăng cường thực lực rồi lại để làm gì? Lại cố gắng thất bại hay thành công?
Nói như vậy, cái hệ thống này gần như vô dụng? Trương Tống cũng không muốn phải thất bại chút nào. Vậy chỉ có thể chờ đến lúc bản thân vô tình xui xẻo thất bại chuyện gì đó, cái hệ thống này mới có chỗ dùng?
Thật đau đầu a!
Hệ thống hố hàng!
Các tiền bối xuyên không người nào cũng đều ngưu bức hống hống, phong quang uy vũ, lên trời xuống biển, hệ thống của bọn họ công năng siêu việt, vừa xuyên không đã giúp trở thành cường giả. Hoặc ít nhất có các công năng đặc dị, nếu không giúp kí chủ một bước lên mây mà phải tiến tới chậm rãi, thì cũng không đến nỗi có cảm giác quái dị, khiến kí chủ bất lực như hệ thống Thất Bại Giả này.
Hắn nhất thời cảm thấy mình là quỷ xui xẻo nhất thế gian.
Nhìn thấy Trương Tống vẻ mặt xám xịt, Lý Thiên Lộ lo lắng: "Ngươi xảy ra chuyện gì, sắc mặt lại không tốt như vậy? Chẳng lẽ vết thương lần chiến đấu trước lại tái phát?".
Tiểu Hân thấy vậy cũng nói vào: "Trương đại ca không có tu vi, có thể là đi quãng đường dài như vậy nên mệt mỏi?".
Trương Tống miễn cưỡng cười: "Không sao không sao, ta không đến nỗi không chịu được như vậy".
"Làm sao ta thấy ngươi cười còn khó coi hơn khóc nha". Lý Thiên Lộ vẻ mặt hồ nghi.
Trương Tống nghĩ thầm, không khóc sao được, thân là một người xuyên không, cứ tưởng có một cái hệ thống bên cạnh sẽ nhanh chóng thành cường giả, đánh tứ phương không cố kỵ, được vô số tiểu muội muội ngưỡng mộ, vậy mà lúc này mới biết cái hệ thống muốn dùng không được, dùng cũng không xong.
Lần trước hệ thống chỉ chào hỏi, giới thiệu một cái rồi im bặt, hắn vốn có chút hi vọng, tìm được bí tịch thần công, hay đạt được điều kiện nào đó sẽ mở ra được công năng nghịch thiên gì... Nguyên lai là... công năng cần thất bại.
Không có ai muốn một ngày thấy được điểm thất bại của mình xuất hiện nha, điểm càng nhiều càng không tốt.
Bất ngờ lúc này đầu Trương Tống loé linh quang, hắn liền dẫm phải hòn đá giữa đường, trượt chân ngã xuống.
Lý Thiên Lộ cùng Tiểu Hân thấy vậy thì hốt hoảng:"Cơ thể ngươi có phải có vấn đề? Sao bỗng nhiên bước không vững trượt chân ngã?".
Trương Tống liền đứng dậy phủi bụi đất dính trên người: "Không có gì, là ta đang suy nghĩ thất thần mà thôi".
Ứng phó vài câu với hai nàng, hắn liền theo dõi màn hình hệ thống, ta vừa vấp ngã đấy, điểm thất bại đâu?
Lúc này, thanh âm hệ thống vang lên: "Kí chủ cố ý thất bại sẽ không nhận được điểm thất bại".
Trương Tống miệng há hốc, còn có chuyện này? Cái hệ thống này vậy mà không có chút lỗ hổng nào. Hết cách!
"Kí chủ thất bại trong việc cố ý thất bại..."
Trên màn hình hệ thống lại hiện lên một dòng chữ.
Trương Tống thấy vậy thì giật mình vui mừng tràn đầy hi vọng, bất quá, rất nhanh sắc mặt hắn đen lại...
"Điểm thất bại không được cộng!".
Trương Tống: " ... "
Ngươi làm ơn có thể đừng thông báo nửa chừng như vậy!
Hắn nhất thời có cảm giác cái hệ thống này đang cười trên nỗi đau của người khác.
Xem ra hành sự không đúng ý chí cầu bại của hệ thống thì không được gì.
Trương Tống buồn bực chỉ tay vào nút rút thưởng muốn xem chức năng này có cái quỷ gì, trên màn hình lại xuất hiện một hàng chữ:
"Tiêu hao 100 điểm thất bại có thể đạt được một lần rút thưởng. Xét thấy đây là lần đầu kí chủ mở ra chức năng của hệ thống nên được thưởng cho ba lần rút thưởng miễn phí. Xác suất trúng thưởng của ba lần này rất cao, có thể rơi ra vật phẩm đạo cụ cấp bậc ngẫu nhiên. Về sau khi rút thưởng vật phẩm sẽ có đẳng cấp tương ứng với đẳng cấp của ký chủ. Có bắt đầu rút thưởng hay không?".
Đây chẳng phải chính là lễ bao tân thủ đó sao? Trương Tống từ tâm tình thất vọng chuyển thành tràn đầy phấn khởi, lựa chọn “Có”, ngay sau đó xuất hiện các ô vật phẩm bí ẩn xám xịt đen kịt của chức năng rút thưởng, tiếp đến đột nhiên xuất hiện một điểm sáng chạy lung tung qua các ô vật phẩm.
Trong lòng Trương Tống vui mừng khấp khởi, rốt cuộc hắn sẽ rút ra được vật phẩm gì đây? Là một cây Thần Kiếm cấp chín vạn hay là một con Thánh Thú vô cùng cường đại? Đương nhiên nếu trúng thưởng một nàng Thần Nữ cũng không phải là không được...
Đang lúc hắn tự sướng trong chốc lát thì điểm sáng đã dừng tại một ô phía trên cùng, đồng thời trên màn hình xuất hiện năm chữ lớn:
"Cảm ơn đã rút thưởng!"
Trương Tống: " ??? "
Kẻ nào vừa nãy nói xác suất trúng thưởng rất cao?
Phải thất bại mới được nhận điểm rút thưởng, một lần rút thưởng rất quý giá, vậy mà dễ dàng hiện năm chữ "Cảm ơn đã rút thưởng" như vậy.
Trước đó nói rất ngưu bức hống hống, nguyên lai là hố hàng. Ngươi đúng là sỉ nhục của giới hệ thống đó có biết không?